*Liếm chó: Là một thuật ngữ mạng chủ yếu đề cập đến những người biết rằng đối phương không thích mình nhưng vẫn nhiệt tình, không có phẩm giá.
Sau một tiếng, cơm nước no nê.
Giải tán.
Diệp Huyền cười nói với Mã Lỵ và các bạn học, đi ra ngoài.
Nhìn thấy phần lớn các bạn học, Diệp Huyền rất vui, dù sao mọi người cũng từng học chung, từng phấn đấu cùng nhau, tình bạn thì đều chân thành.
Đương nhiên loại người đến để khoe khoang như Vu Hải Đào và Tống Tư Minh thì Diệp Huyền chẳng buồn để ý.
Cả bữa ăn, hắn không hề châm chọc một câu nào, còn nâng ly mời rượu.
Lúc này cũng có thái độ bình dị gần gũi, không để ý, khiến Tống Tư Minh và Vu Hải Đào xấu hổ vô cùng.
Diệp Huyền độ lượng biết bao nhiêu.
Nhìn lại mình thì như một thằng hề vậy.
Chênh lệch!
Bọn họ xấu hổ cực kì.
Lúc này, hoa khôi Lily không để ý đến Vu Hải Đào nữa mà chạy đuổi theo Diệp Huyền.
Lúc nãy khi tan tiệc, cô ta còn cố ý chạy tới quầy lễ tân hỏi giá bữa cơm này.
Kết quả khiến cô ta hít sâu một hơi lạnh.
Trời ạ, không ngờ bữa cơm này có giá trị tới 82 vạn!
Bốn bình rượu kia đã có giá 80 vạn rồi.
Một bữa cơm của Diệp Huyền cũng bằng một chiếc BMW đời thứ 7 Vu Hải Đào.
Vậy làm gì có chuyện cô ta để ý tới Vu Hải Đào nữa?
“Diệp Huyền!”
Lily thẹn thùng: “Cậu có lái xe tới không?”
Diệp Huyền gật gật đầu: “Có.”
Lily thẹn thùng hơn: “Đưa mình về được không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không được.”
Lily: “???”
Vẻ mặt Diệp Huyền rất thản nhiên, lấy chiếc xe nổi bật của mình từ chỗ hẻo lánh ra…
Xe ba bánh chuyển phát nhanh!
Diệp Huyền ngồi lên, chân thành nói: “Xe này chỉ có một chỗ, không chở được người, xin lỗi nhé!”
Nói xong liền đạp xe rời đi.
Diệp Huyền đạp xe ba bánh rời khỏi, vô cùng tiêu sái…
Các bạn học: “...”
Ánh mắt tập trung lên mặt Tống Tư Minh và Vu Hải Đào.
Tống Tư Minh, Vu Hải Đào rất muốn tự tử.
Em gái cậu, tự nhiên lại đi chuyển phát nhanh làm gì?
Rõ ràng cậu là một đại công ty niêm yết cả tỷ bạc, có tài sản mấy trăm triệu, tùy tiện uống một chai rượu cũng mười vạn một chai, một bữa cơm hết mấy chục vạ, vậy mà cậu…
Ra ngoài lại đi xe chuyển phát nhanh ba bánh?
Bây giờ mấy kẻ có tiền đều khiêm tốn vậy sao?
Ôi…Tôi khó khăn quá!
Diệp Huyền trở lại phòng trọ.
Tắm rửa, đi ngủ.
Đột nhiên, tút tút một tiếng.
Diệp Huyền cầm điện thoại di động lên.
Là hoa khôi Lily.
Cô ta chủ động xin kết bạn trên Wechat.
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát liền đồng ý.
Cách đó mấy cây số, trong một căn hộ.
Hoa khôi lớp Lily đang nằm trên giường, thấy Diệp Huyền chấp nhận lời mời kết bạn trên Wechat liền vui mừng hoan hô.
Diệp Huyền không nhưng đẹp trai lại còn có tiền, ăn một bữa hết cả cái BMW luôn!
Lại còn là cổ đông lớn thứ ba của tập đoàn ẩm thực Lệ Uyển nữa!
Cô ta bắt đầu mơ mộng: “Nếu mình có thể trở thành vợ cậu ấy thì chẳng phải sẽ được hưởng hết vinh hoa phú quý sao?”
Lily vào Wechat, bắt đầu thả thính Diệp Huyền.
“Diệp Huyền, mấy năm không gặp, cậu càng ngày càng đẹp trai!”
“Đêm nay, cậu đẹp trai lắm luôn, đúng là nam thần. Mình thấy mấy bạn nữ trong lớp đều không rời mắt khỏi cậu được đấy!”
“Rốt cuộc cậu làm nghề gì thế? Sao tự nhiên lại trở thành cổ đông lớn thứ ba tập đoàn ẩm thực Lệ Uyển? Mình vừa tra trên mạng xong, tập đoàn đó trâu bò lắm!”
“A? Đúng rồi, mỹ nữ áo đỏ kia có quan hệ gì với cậu vậy? Sao lại chủ động thế? Hì hì, mình hơi nhiều chuyện chút.”
Lily nói rất nhiều chuyện với Diệp Huyền, giống như liếm chó đang nói chuyện với nữ thần, chỉ là giới tính đảo ngược thôi.
Lily chủ động nhiệt tình, quan tâm hỏi rất nhiều thứ, cũng khen ngợi rất nhiều, nhưng…
Diệp Huyền không thấy hứng thú lắm.
Hắn toàn trả lời mấy câu kiểu: “Minh đi tắm đâu!”, “À…”, “Ha ha…”
Hoa khôi lớp Lily liều mạng muốn nói chuyện phiếm với Diệp Huyền, nhưng hắn luôn không lạnh không nhạt đáp lại.
Dù sao thì bây giờ Diệp Huyền gặp được rất nhiều mỹ nữ, đến Jessica với nhan sắc 95 điểm còn bị hắn hạ gục, không ngừng nhắn tin tới, bảo Diệp Huyền đến nhà mình.
Mặc dù Lily từng là hoa khôi lớp ngây thơ, nhưng giờ lại hám giàu chê nghèo, khí chất hư hỏng, Diệp Huyền nể mặt cô ta là bạn học cũ nên mới trả lời vậy thôi.
Lily thấy mấy phút Diệp Huyền mới trả lời một liền, mình hỏi 10 câu, hắn mới trả lời 1 câu thì rất buồn bực.
“Chẳng lẽ Diệp Huyền đang bận?”
Cô ta tự động tưởng tượng…
Người có tiền như Diệp Huyền, đương nhiên phải bề bộn nhiều việc rồi.
Cổ đông lớn thứ ba! Tài sản mấy trăm triệu!
Diệp Huyền rảnh mới lạ đấy!
Mặc dù bị Diệp Huyền lạnh nhạt, nhưng Lily không hề oán giận, thỉnh thoảng hắn trả lời một câu dài hơn ba chữ, cô ta còn cảm động nửa ngày ấy chứ.
“Hì hì, Diệp Huyền tốt với mình quá! Bận như vậy còn trả lời mình, mình có hi vọng rồi!”
Mắt Lily sáng lên.
Lúc này, “Liếm chó số 1” gửi tin nhắn Wechat cho cô ta.
A, liếm chó số 1 là tên Lily lưu trong Wechat, chính là Vu Hải Đào.
“Nữ thần có ở đó không?”
“Nữ thần ăn cơm chưa?”
“Nữ thần có khát không?”
“Thời tiết chuyển lạnh rồi, nhớ đắp chăn nhé!”
“...”
Một đống.
Nhìn “Liếm chó số 1” trên Wechat gửi tin nhắn không ngừng, Lily cảm thấy phiền vô cùng!
Lily trả lời: “Mình đi tắm”, “A”, “Ha ha“.
Trước đó, Lily cảm thấy “Liếm chó số 1” khá ưu tú, cho nên mới lưu trong Wechat của mình, còn thêm số hiệu số 1.
Nhưng tối nay, sau khi gặp Diệp Huyền, Lily liền thấy liếm chó số 1 này đúng thật chỉ là liếm chó.
Cô ta dứt khoát chặn “Liếm chó số 1”, tập trung nhắn tin cho Diệp Huyền.
Nhưng, cô ta chờ mãi mà không thấy Diệp Huyền trả lời.
...