Ngay từ đầu, Diệp Huyền đã từ chối, nhưng sau đó Lục Viễn Bác nhiệt tình quá nên chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Hắn cảm thấy lần giao chuyển phát nhanh này, hơi phô trương quá thì phải.
Lần này đi, thân phận bí mật của hắn rất dễ bị bại lộ.
Sau này, phải khiêm tốn, khiêm tốn, khiêm tốn.
Hắn thuận miệng trả lời một câu, rồi rời khỏi công ty.
Diệp Huyền còn dặn dò Trương Võ, lần sau nhất định không được bứt dây động rừng như vậy, dù sao mình cũng phải khiêm tốn.
Trương Võ mồ hôi đầm đìa, liên tục gật đầu: “Diệp tiên sinh yên tâm! Lần này là tôi không có kinh nghiệm, quá kiêu ngạo, lần sau ngài giao chuyển phát nhanh sẽ chỉ có mình tôi tới đón ngài thôi.”
Diệp Huyền: o(╯ __╰)o!
Vẫn quá kiêu ngạo!
Không được, sau này ko thể đi chuyển phát nhanh cho cao ốc của mình nữa.
Mỗi lần chuyển phát nhanh liền có mười mấy bảo vệ hộ tống, đúng là quá khoa trương.
Diệp Huyền rời đi, chủ tịch Lục Viễn Bác nhìn bóng lưng của Diệp Huyền, nói với thư kí bên cạnh: “Cậu có biết Tào Tháo hình dung rồng thế nào không?”
Thư ký: “???”
Mặt mờ mịt.jpg
Sao tự nhiên chủ tịch lại nghĩ đến rồng vậy??
Lục Viễn Bác nhìn bóng lưng Diệp Huyền, trầm giọng nói: “Rồng có thể lớn có thể nhỏ, có thể thăng có thể ẩn. Lớn thì có thể đến tận trời, nhỏ thì ẩn mình tàng hình. Thăng thì bay vút lên giữa vũ trụ, ẩn thì núp mình trong sóng lớn.”
Thư ký kinh ngạc.
Chẳng lẽ, ý chủ tịch là…
Anh giai chuyển phát nhanh này?
Hắn, ngưu bức vậy sao?
Diệp Huyền tiếp tục đi đưa chuyển phát nhanh, thẳng đến tận trưa.
Diệp Huyền chuẩn bị tan ca nghỉ ngơi một chút.
Lúc này, đột nhiên xuất hiện một tờ đơn chuyển phát nhanh, khách hàng cần bao cao su, lại còn phải ngay lập tức!
“Tôi bo cho anh 200 đồng, nhất định phải đưa tới trong vòng nửa giờ!”
Chỉ với câu nói và chỗ tiền bo này, Diệp Huyền có thể cảm nhận được khí thế hừng hực, hơi thở tràn ngập hormone xx đập vào mặt.
Khụ khụ, không nhìn thấy! Không nghĩ gì!
“Chẳng lẽ đây là một đơn chuyển phát nhanh đặc thù?”
Diệp Huyền chấn động!
Hắn đã gom được 9 đơn chuyển phát nhanh đặc thù rồi, chỉ còn thiếu 1 cái thôi, rất gấp!
Thế là, Diệp Huyền vô cùng tích cực, lái Cullinan lao thẳng tới địa điểm của mục tiêu, mà ngay dưới lầu của mục tiêu lại có một cửa hàng tiện lợi mở cửa 24h.
Diệp Huyền vào cửa hàng, mua bao cao su.
Đi ra ngoài liền đụng phải một mỹ nữ!
Bởi vì đang vội, Diệp Huyền không nhìn thấy rõ nên đụng phải mĩ nữ đó.
Đồ trên tay mỹ nữ rơi xuống đất.
Diệp Huyền nhanh chóng nói xin lỗi người ta, sau đó giúp mĩ nữ nhặt chai đồ uống lên.
Nhìn kỹ, wow, mỹ nữ 80 điểm!
Nhan sắc thật sự không tệ.
Mỹ nữ kia bị Diệp Huyền đụng phải, lúc đầu rất tức giận, nhưng thấy rõ gương mặt đẹp trai của Diệp Huyền rồi thì sự giận dữ hoàn toàn tan biến, vẻ mặt trở nên ngượng ngùng, hiền lành, dễ nói chuyện.
Diệp Huyền hỏi cô ta xem có cần đến bệnh viện khám không, cô ta lắc đầu.
Diệp Huyền hỏi cô ta xem có cần ngồi một lúc để theo dõi không, cô ta lắc đầu.
Diệp Huyền sợ cô ta có di chứng gì liền đưa số di động của mình ra, bảo cô ta nếu có chuyện gì thì tìm hắn.
Mỹ nữ hiền lành gật đầu, nhận lấy số điện thoại của Diệp Huyền.
Lúc này, Diệp Huyền mới quay người, mang đồ lên lầu.
Từ lúc nhận đơn hàng tới giờ, mất khoảng 23 phút.
Diệp Huyền chạy tới phòng đó.
Gọi điện thoại.
“Alo? Lưu tiên sinh phải không? Đồ mà anh muốn, tôi đã mang tới rồi.”
“Không cần nữa!”
Đầu bên kia điện thoại là một giọng nam, giọng nói bi thương vô cùng: “Tôi lên sân thượng rồi!”
“Cái gì???”
Diệp Huyền ngáo ngơ!
Vị khách này đã lên sân thượng rồi?
Có ý gì?
Từ lúc tôi nhận đơn hàng tới lúc mang đồ tới cho anh, mới khoảng 23 phút thôi mà?
Chỉ 23 phút, một người nóng vội muốn có bao cao su lại lên sân thượng khóc, thay đổi quá lớn, rốt cuộc là có chuyện gì??
Diệp Huyền: “㐃_㐃!”
Chuyện phía sau, nhất định là vô cùng sâu xa!
Nhưng dù nói thế này, khách hàng đang ở sân thượng, về tình về lý, Diệp Huyền đều không thể mặc kệ được.
Diệp Huyền mang theo đồ chuyển phát nhanh, đi lên sân thượng.
Đến nơi liền nhìn thấy một người đàn ông đang gào khóc.
Chỉ nghe tiếng khóc, cũng đã có thể cảm nhận được anh ta đau thương thế nào, có khi còn nghĩ đến chuyện tự tử rồi ấy chứ!
Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Lưu tiên sinh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Tôi không sống nổi!”
Lưu tiên sinh khóc nói: “Tôi vừa mới chia tay bạn gái!”
“Vừa mới?” Diệp Huyền ngẩn ra: “Nhưng 20 phút trước, anh còn muốn giao bao cao su cơ mà!”
“Cô ấy vừa nói chia tay xong, 5 phút trước, qua điện thoại!”
Người đàn ông đó đấm ngực dậm chân: “Vừa rồi, bạn gái tôi nói hơi xấu hổ, muốn xuống cửa hàng tiện lợi phía dưới mua chút đồ uống. Không ngờ mới mấy phút, cô ấy đã gọi điện thoại lên, nói gặp được một soái ca ở cửa hàng tiện lợi, bị soái ca đụng phải, liền cảm thấy yêu thương!”
“Cô ấy, cô ấy nói bạn trai như tôi quá xấu! Muốn chia tay!”
Người đàn ông vẫn đấm ngực dậm chân: “Đáng ra tôi không nên để cô ấy đi mua đồ uống mới phải! Trời ơi, nếu biết soái ca đó là ai, tôi nhất định phải chém chết hắn.”
Diệp Huyền: “...”
Gặp soái ca ở cửa hàng tiện lợi?
Bị đụng phải?
Không phải mình đấy chứ?
Lúc này, điện thoại của Diệp Huyền vang lên…
Diệp Huyền yên lặng quay người, rời xa người đàn ông kia, nhận điện thoại…
Là nữ sinh 80 điểm vừa rồi!
“Alo?”
Giọng nói của nữ sinh rất có sức hút: “Là anh trai chuyển phát nhanh lúc nãy phải không? Bây giờ tôi cảm thấy hơi choáng, anh có thể tới đây một chuyến không?”
Cô ta nói vô cùng dịu dàng: “Anh phải chịu trách nhiệm đấy! “
Diệp Huyền khinh bỉ, lập tức cúp điện thoại!
Hừ! Với nhan sắc 80 điểm của cô, cũng muốn chơi chiêu với tôi?
Không có cửa đâu!
Reng reng reng ~~~
Đúng lúc này, Lục Viễn Bác gọi điện thoại tới.
“Diệp tiên sinh, tối nay Trần Phủ Yến sẽ làm tiệc tiếp đón ngài, không biết ngài có rảnh không?”
“Trần Phủ Yến?”
Hình như Diệp Huyền đã nghe nói tới nhà hàng ngưu bức này rồi, nhưng không hiểu rõ lắm.
“Được, tối nay tôi nhất định sẽ đến.”
“Ha ha, hoan nghênh ngài đại giá quang lâm!”
P/s: Mai 5 chương nhé các đạo hữu, bình luận cho xôm để ta biết các đạo hữu vẫn bên ta nàoooooo~~