【Tinh... Kiểm tra thấy túc chủ vừa mới hoàn thành một đơn chuyển phát nhanh đặc thù, ban thưởng 5. 6% cổ phần bệnh viện tư nhân hàng đầu trong nước —— bệnh viện Hòa Thuận, đại cổ đông thứ sáu!】
【Tinh... Độ hoàn thành giai đoạn thứ nhất nhiệm vụ chính tuyến 8/10, xin hãy cố gắng không ngừng!】
Diệp Huyền: “???”
Tập đoàn bệnh viện Hòa Thuận?
Bệnh viện này, nghe hơi quen quen!
Diệp Huyền lấy điện thoại di động ra tra.
Sắc mặt dần dần thay đổi!
Tập đoàn bệnh viện Hòa Thuận (UFH), là tập đoàn bệnh viện của Mỹ đã đưa ra thị trường Nasdaq, Mỹ Trung cùng có lợi (Chindex), sáng lập cơ cấu chữa bệnh có trình độ quốc tế tại Hạ Quốc.
Nó là nơi đầu tiên ở Hạ Quốc thiết lập theo tiêu chuẩn quốc tế, kỹ thuật chẩn đoán điều trị dẫn trước đa số các bệnh viện khác.
Bằng vào hoàn cảnh bệnh viện sạch sẽ thoải mái dễ chịu, trình độ chữa bệnh tiêu chuẩn quốc tế, y tá phục vụ quan tâm ấm áp, bệnh viện Hòa Thuận nhanh chóng đạt được sự chấp nhận của người ngoại quốc trú tại Hạ Quốc. Bệnh viện Hòa Thuận Bắc Kinh đến nay luôn là lựa chọn thứ nhất trong suy nghĩ Hoa kiều khi muốn chữa bệnh. Năm gần đây, đám người cấp cao ở Hạ Quốc lựa chọn đến bệnh viện Hòa Thuận chạy chữa cũng tăng từng năm.
Trước mắt có bốn chi nhánh: Đế Đô, Ma Đô, Quảng Đông, Tân thành.
Chỉ nhìn tư liệu, đã cảm thấy ngầu vcl!
Sau đó, Diệp Huyền tra xét một chút, giá cả bệnh viện này trên internet.
Đăng ký: 1000 tệ!
Sốt: Hơn 4000 tệ, cuối cùng bác sĩ đề nghị về nhà từ từ khỏi, không kê đơn thuốc.
Sinh con: 20 vạn (có bảo hiểm khoảng chừng 1000 đến 5000)
Hoàn cảnh, sạch sẽ thoải mái dễ chịu, đánh giá cực cao.
Trình độ phục vụ, tốt đến bất ngờ!
Tóm lại, đây là một bệnh viện cho kẻ có tiền, có quyền, người ngoại quốc, còn người nghèo căn bản không dám tiến vào!
Thuộc phân khúc cao cấp!
Trâu bò vô cùng!
Diệp Huyền có chút kinh hỉ, phần thưởng này đúng là rất lợi hại!
Phải biết, bệnh viện đỉnh cấp, đại biểu cho quan hệ giao thiệp khổng lồ!
Thử hỏi, ai không sinh bệnh?
Ngã bệnh thì sẽ đi bệnh viện!
Những bệnh nhân này, hai mươi năm, nhân mạch bệnh viện tích lũy có thể tưởng tượng được.
Đây là một thân phận có giá trị còn cao hơn so với luật sở Quyền Cảnh!!
...
...
Văn phòng Quyền Cảnh luật sư sở.
Lúc này, Robin báo cáo với đại lão bản Phong Ấn: “Lão bản, có phải chúng ta nên đi gặp đối tác Diệp Huyền của chúng ta không.”
“Ừ!”
Phong Ấn trầm giọng nói: “Được rồi! Cậu đi sắp xếp đi!”
Cường giả, chỉ làm bạn cùng cường giả.
Đồng bọn hợp tác thực lực không đủ, sẽ không được Phong Ấn chân chính để trong lòng.
Đây là lúc, kiểm tra sức nặng của đồng bạn hợp tác Diệp Huyền này.
“BOSS Phong Ấn của Quyền Cảnh luật sư sở muốn gặp tôi?”
Nhận được điện thoại Robin, Diệp Huyền trong nháy mắt minh bạch.
Đây là tới dò xét lai lịch mình đây.
Đây là lúc, biểu hiện ra thực lực!
“Được rồi.”
Diệp Huyền hơi nhếch khóe môi lên lên, cười cười: “Vậy thì đến nhà tôi ngồi một chút đi.”
“OK.”
Robin là vua giả vờ giả vịt nhất, rất có phong độ cười một tiếng: “Vậy chúng tôi liền cung kính không bằng tuân mệnh. Không biết ngài ở đâu?”
“Ừm, hẻm giáp số 8 Hoàng Thành. Hiện tại tôi ở nhà, có rảnh qua uống trà?”
Diệp Huyền nói xong cúp điện thoại.
Nhìn địa chỉ này, Robin ngẩn người.
“Hơ? Chỉ có một cái địa chỉ thôi sao? Không có cụ thể nhà mấy tầng mấy tòa nhà mấy à?”
Robin chau mày.
Nhưng bây giờ gọi điện thoại lại không thích hợp.
Đến đấy, tìm không thấy, lại gọi điện thoại cho Diệp Huyền đi.
Robin lái một chiếc Bentley của Phong Ấn, hai người cùng nhau lái xe tới nhà Diệp Huyền.
“Ồ? Là số nhà này sao?”
Phong Ấn xem xét địa chỉ, cũng nhíu mày: “Cậu không hỏi cụ thể là nhà số mấy à?”
“Tôi chưa kịp hỏi, hắn đã tắt điện thoại rồi.”
Robin buồn bực nói: “Đoán chừng có lẽ tên Diệp Huyền này cũng nhất thời sơ ý chủ quan, quên nói địa chỉ cụ thể cho chúng ta.”
“Ừm, đến liền biết.”
Phong Ấn cùng Robin chỉ tốn 15 phút, đã lái xe đến hẻm Hoàng Thành, sau đó… đi vòng vo nửa giờ!
Chết sống tìm không thấy giáp số 8 nhà Diệp Huyền ở đâu!
“Có khi nào nhầm không?”
Robin khó hiểu, nhìn chằm vào khu nhà cao lớn khí phái tường đỏ ngói xanh, buồn bực nói: “Tôi vòng vài vòng rồi, làm sao không thấy được khu nào tên là giáp số 8 nhỉ?”
“Trên bản đồ này, biểu hiện chỉ có một cái vương phủ.”
Phong Ấn cũng buồn bực: “Nói là Kỳ Vương phủ. Không có khu nào có thể ở lại mà?”
Lúc này, Diệp Huyền điện thoại đến.
“Robin, các người đi đến đâu rồi?”
“Diệp tiên sinh à.”
Robin buồn bực nói: “Có khi nào anh nói sai địa chỉ cho chúng tôi không? Chúng tôi đến hẻm Hoàng Thành rồi, vòng nửa giờ cũng không tìm được khu nhà nào.”
“Ồ, hai người đến đâu rồi? Có công trình kiến trúc gì không?”
Diệp Huyền thản nhiên nói.
“Chỉ có cái vương phủ thôi!”
Robin tức giận nói: “Một cái đại môn vương phủ siêu to khổng lồ, còn có một cái cổng chào nữa.”
“À à, anh từ đại môn kia rẽ vào đi! Tôi mở cửa cho anh!”
Diệp Huyền bình tĩnh nói.
“Cái gì?”
Lúc ấy, Phong Ấn cùng Robin nhìn nhau ngẩn ra!
O((⊙﹏⊙))o!
Vương… vương phủ?
Nhà Diệp Huyền trong, thế mà lại ở bên trong vương phủ?
Kỳ Vương phủ này, chính là nhà Diệp Huyền?
Khó trách bọn họ lượn quanh nửa giờ cũng không sờ đến cửa.
Nhưng!
Đây là sự thực sao?
Robin cùng Phong Ấn, khó có thể tin nhìn đại môn vương phủ khí phái uy nghiêm trước mắt.