Đến nhà hàng, Mộc Nhã yêu kiều bước xuống xe trong bộ váy trắng tinh khôi, khuôn mặt nhỏ nhắn điềm đạm, hút biết bao ánh nhìn của nhân viên lẫn khách hàng, nhưng trong ánh mắt lại thoáng chút buồn. Cô đi tới bàn tiếp tân nói với nhân viên
- Tôi là Lý Mộc Nhã
- Vâng, phòng V.I.P của Lý Mộc Nhã và Vương Tống Dương ở hướng này ạ. Mời chị đi theo em!
Nhân viên lịch thiệp mở cửa phòng, cô cũng từ từ bước chân vào, ngồi xuống ghế. Phía trước mặt là một người đàn ông toát lên vẻ trưởng thành và phong độ, gương mặt rất ưa nhìn, ngũ quan sắc nét không thể chê được điểm nào
- Chào cô, cô là Lý Mộc Nhã con gái của chủ tịch Lý Minh Chương?
- Vâng, chào anh
- Không biết là cô đã biết mục đích của buổi hẹn này chưa?
- Nhìn anh đẹp trai thế này, ngày mai tổ chức đám cưới luôn nhé?
- Gì chứ...
Mộc Nhã vồ vập hỏi thẳng làm Tống Dương bỡ ngỡ, còn cô thì vô tư chống tay lên cằm nhìn anh nghĩ ngợi “Cái đỏ mặt xấu hổ này là gì đây? Anh ta chưa tiếp xúc với gái bao giờ à? Hay là anh ta thích đàn ông...”
- Tôi sẽ nói thẳng, tôi đã 27 tuổi, còn anh thì 30. Chúng ta đã quá già rồi, phải cưới chứ?
- Tôi cần thêm thời gian để tìm hiểu
- Theo tôi được biết, anh luôn bị gia đình thúc ép, cằn nhằn việc kết hôn vì anh là “người con” của công việc, còn tôi nếu không cưới anh thì sẽ không còn tiền tiêu xài.
- Ý cô là thế nào?
Mộc Nhã thản nhiên lấy trong túi xách ra một tờ giấy rồi đặt lên bàn
- Một bản hợp đồng kết hôn, cả hai bên đều có lợi mà. Anh sẽ yên ổn, tập trung làm việc, còn tôi vẫn có tiền.
- Một đám cưới giả sao?
- Ừ, với điều kiện dù sống chung nhà nhưng không được xâm phạm quyền riêng tư. Chúng ta sẽ ly hôn khi một trong hai tìm được người mà mình yêu
Dù đã giải thích xong, bút đã mở nắp sẵn đặt trên bàn nhưng Tống Dương vẫn trầm ngâm suy nghĩ.
- Sao? Anh sẽ kí chứ?
- Được rồi, tôi đồng ý kí
So đi tính lại cả hai đều không tổn thất gì nên họ nhanh chóng kí tên, rồi đóng dấu. Cuộc gặp mặt kết thúc như cô mong muốn, Lý Mộc Nhã gấp gọn bản hợp đồng cho vào túi xách rồi đứng dậy đi ra đến cửa
- Cuối cùng là, chuyện này không được để cho hai bên gia đình hoặc người ngoài biết. Anh nhớ chứ?
- ---------
Sau đó, họ nhanh chóng chọn ngày lành tháng tốt để tổ chức đám cưới, thiệp mời được phát khắp nơi, báo chí truyền thông cũng rộn ràng lên vì sự sáp nhập của hai công ty lớn. Họ nhận được sự chúc phúc đến từ tất cả mọi người
- Anh sẽ cưới thật sao, Giám đốc?
- Có vấn đề gì à?
- Dạ không thưa anh
Cô thư ký Uyên Vy cầm trên tay tấm thiệp cưới màu đỏ sang trọng, tay bỗng chốc run lên, môi mím chặt, mắt nhắm lại ngăn không cho nước mắt rơi...
Ngày cưới cũng đến, chú rể Tống Dương đứng trầm tĩnh trên sân khấu, MC cũng cất lời dẫn mời cô dâu Mộc Nhã bước vào lễ đường. Cô chậm rãi khoác tay ông Lý bước vào, cánh nhà báo được dịp giơ cao máy ảnh chụp lấy chụp để lễ cưới “hoàng gia” này
- Làm tốt lắm con gái
- Đây là điều ba muốn mà. Thậm chí còn không quan tâm con có hạnh phúc hay không
- Quyết định của ba mẹ luôn đúng, con đừng cãi lời!
Lên đến sân khấu, ông Lý trao tay Mộc Nhã lại cho Tống Dương, cả hai lần lượt thực hiện các nghi thức như cắt bánh, rót rượu, uống rượu giao bôi,... Đến nghi thức cuối cùng, cả phòng tiệc đều hô vang
- Hôn đi hôn đi
Cô dâu chú rể bối rối nhìn nhau, Tống Dương chẳng biết từ khi nào mặt đã đỏ ửng lên vì ngại, chẳng phù hợp với vẻ ngoài phong độ, lịch lãm của anh. Còn Mộc Nhã thì nhăn mặt khó chịu, nhưng cũng vờ chồm người tới ôm anh rồi nói nhỏ vào tai “Anh cứ đứng yên, tôi không hôn thật đâu”
Cả phòng tiệc một tiếng “Ồ” lên sau khi cô chủ động ôm lấy mặt anh rồi nghiêng đầu hôn, nhưng thật sự khoảng cách giữa hai đôi môi là ngón tay cái của Mộc Nhã đã lén đặt vào
Tàn tiệc, cả hai vẫn cố gắng khoác tay nhau tình tứ bước ra xe riêng, phóng viên đứng đông đúc ở đường đi, liên tục chìa micro về cặp đôi mới cưới để cố gắng moi móc thông tin
- Anh chị sẽ đi tuần trăng mật ở đâu ạ?
- Anh chị quyết định khi nào có con ạ?
Và những câu hỏi khác được hỏi dồn dập, vệ sĩ phải cố gắng lắm mới đưa hai người lên xe yên ổn để về nhà riêng của Tống Dương