Khi Hạ Hạ tỉnh dậy, cô nhận ra mình đang nằm trong một căn phòng với hàng trăm chiếc gương. Khi cô bước đến gần một chiếc gương, khuôn mặt của cô trong gương trở nên vặn vẹo.
“Hắc... ha ha ha...” Hạ Hạ trong gương vuốt ve con dao trong tay, sau đó cô ta đâm thẳng nó vào lồng ngực mình, tiếng gào thét sung sướng cùng thỏa mãn trộn lẫn cùng máu tươi.
Lùi lại một bước, sắc mặt Hạ Hạ tái mét, có chút không dám tin nhìn mình trong gương. Mất đà, cô ngã xuống, cơ thể đụng phải một chiếc gương sau lưng mình.
“Thịt... thịt... thịt...” Hạ Hạ trong gương cơ thể vàng vọt, miệng máu điên cuồng cắn xé chiếc bắp đùi - thịt người, ánh mắt điên cuồng cùng thèm khát chẳng khác nào zombie trong giả tưởng, thế nhưng ánh mắt cùng thần trí kia, chứng tỏ cô ta vẫn là con người.
“Mình... mình... là mình?” Càng lúc Hạ Hạ càng hỗn loạn, hình ảnh trong gương quá chân thật,cô không thể không nghi ngờ bản thân cô, có thể cô đã từng làm như cô gái trước mắt, ở một nơi nào đó.
“Đúng vậy. Đó chính là cô, là cô của những thế giới khác.”
“Không! Không phải tôi! Không phải tôi! Chắc chắn!”
“Con dao nhiễm máu tươi kia thật đẹp, nếu nó cắm vào trái tim mình thật thì tốt biết mấy.”
“Thịt tươi thật thơm ngon, thử một miếng đi, Hạ Hạ.”
“Không, không phải....” Khuôn mặt của Hạ Hạ dần vặn vẹo, ánh mắt thống khổ xen lẫn điên cuồng, khóe miệng lại nhếch lên tạo ra một nụ cười khủng bố.
(Cảnh báo! Cảnh báo! Kí chủ phát bệnh! Ngay lập tức tiêm thuốc!)
Giọng nói máy móc vang lên. Một chiếc tay máy móc từ trong không gian xuất hiện, nắm lấy Hạ Hạ lôi đi. Một cánh tay khác cũng hiện ra, đâm một ống tiêm lên tay cô. Chỉ khi đó, cơ thể run rẩy của cô mới dừng lại, ngã xuống đất.
(Xin chào kí chủ, Hệ Thống vừa tự động tiêm thuốc hỗ trợ cho cô, cũng khấu trừ 500 điểm, hiện nay số điểm của cô là - 500.)
Hạ Hạ thở ra một hơi, sau đó mới ngồi dậy. “Đây là đâu? Ngươi là ai?”
(Như đã nói, tôi là Hệ Thống, còn cô là kí chủ, đây là không gian của Hệ Thống, và Hệ Thống mang cô đến đây để chuẩn bị tiến vào Thế giới nhiệm vụ đầu tiên.)
Lông mày Hạ Hạ nhếch lên. “Theo như thông thường thì tôi phải hoàn thành nhiệm vụ kiếm điểm để trở về thế giới cũ huh?”
(Xin lỗi. Không thể. Hạ Hạ ở thế giỡi cũ đã chết vì tai nạn, cho nên cô không thể trở về nữa.)
“Ha? Vậy tôi làm nhiệm vụ để làm gì? Khi mà tôi chẳng có mục đích nào cả.” Hạ Hạ bật cười. “Muốn uy hiếp tôi? Tôi cũng chẳng sợ chết đâu tiểu Hệ Thống ~”
(Cô sẽ không chết, cho dù cô tự sát cũng không thể thoát khỏi đây. Cho dù cô không muốn làm nhiệm vụ, tôi cũng sẽ ném cô vào thế giới nhiệm vụ.)
“Vậy thì tôi cứ không làm nhiệm vụ đấy!” Hạ Hạ chớp mắt. Cô ghét bị uy hiếp, cũng ghét bị điều khiển. Ai nói có hệ thống là cứ phải công lược linh tinh? Cô không làm đấy!
(Xin mời kí chủ xem thông tin trước.)
[Tên: Hạ Hạ
Tuổi: 23
Miêu tả: Nữ hài chết non khi bị tai nạn ở tuổi 23.
Thuộc tính: Trong sáng - gợi cảm, thiện lương - hắc ám, trí tuệ - gian xảo, bệnh tâm thần giai đoạn cuối.
Trạng thái hiện tại: Do bệnh tâm thần phát tác mà thần trí bất ổn, yêu cầu tiêm thuốc mỗi 12h 1 lần, không được phép để bản thân kích động hoặc hưng phấn quá mức, sẽ phát bệnh 99,99%. Khi phát bệnh phải tiêm thuốc liều nặng kịp thời, nếu không sẽ để lại di chứng : Hắc hóa, tâm thần phân liệt nhẹ đến nặng, biến thái hóa, quỷ súc hóa,...
Điểm: -500
Gợi ý thuốc an thần:
Loại nhẹ liều (12h/1) 100 điểm 1 chi, dùng để tiêu diệt ảo giác và trạng thái không tốt cho tinh thần hàng ngày.
Loại nặng liều (tiêm ngay trong vòng 5 phút sau khi phát bệnh) 500 điểm 1 chi, dùng để ngăn chặn bệnh phát.]
Hạ Hạ cứng người. Cô biết bản thân tâm lí không bình thường, thế nhưng lại không ngờ nó nghiêm trọng đến mức này. Đến mức không tiêm thuốc hàng ngày cũng sẽ gặp ảo giác và trạng thái tâm lí xấu?
Lại còn phát bệnh? Tâm thần phân liệt? Hắc hóa? Biến thái hóa? Quỷ súc hóa???
Sau đó, Hạ Hạ minh bạch vì sao cái hệ thống này lại tự tin như vậy. Cô có thể chết, có thể chịu đựng sự cô độc, nhưng lại không để bản thân cô phát bệnh rồi điên điên khùng khùng làm một tên giết người biến thái được.
Ít nhất, cô phải cố gắng thử một lần!
“Được rồi, tôi đồng ý.” Hạ Hạ thở dài. Đấu tranh với một cái hệ thống âm hiểm, quả nhiên thiệt thòi đủ đường.
(Đã rõ. Thế giới đầu tiên: Triệu hoán thế giới.
Cốt truyện: Nam chủ nữ chủ là hai cái thiên tài tuyệt đối Triệu hoán sư của hai đại gia tộc có ân oán tình cừu, trắc trở mọi đường. Sau bởi vì nữ chủ phải gả cho một đại thiếu gia khác, nam chủ hắc hóa, biến cường, cướp đoạt người đẹp, sau đó HE.)
Gân xanh Hạ Hạ nổi lên trên trán. Giới thiệu này có quá mức sơ sài hay không vậy??? Hơn nữa, chẳng lẽ đây là cốt truyện Romeo và Juliet phiên bản HE ở Dị giới sao?
(Nhiệm vụ:
1. Đem nam chính thu làm sủng vật, tóm lấy tâm hắn, sau đó phản bội hắn, đem nữ chính ném cho xà vương làm đồ chơi tình dục.
2. Hủy diệt thế giới này.)
“Hả? Hả? Hả?” Cái quái gì??? Nhiệm vụ gì thế này??? Chưa kịp hỏi, Hạ Hạ đã bị ném vào một cái lỗ đen, biến mất.
(Chúc kí chủ hoàn thành nhiệm vụ vui vẻ.)
Ở phía góc phòng, một tiểu cầu ánh sáng lóe lên, âm hiểm và gian trá.
=====
Sắp đến thế giới đầu tiên rồi, nàng nào đặt cho ta cái tên đẹp đẹp cho nam chính 1 nhoa 3
Xì poi nè:
“F***! Chỉ chậm một chút nữa!!! Hệ thống! Ngươi ra đây!