Bất Diệt Thánh Linh

Chương 24: Q.4 - Chương 24: Hao phí cực lớn




Đêm đã về khuya, khu vực trung tâm Tề Lương thành đột nhiên lóe lên ánh lửa, chiếu sáng cả nửa tòa thành trì.

Chứng kiến cảnh tượng như vậy, người trong thành còn tưởng rằng nơi này có cháy, vội vội vàng vàng nắm xô cầm chậm, nhanh chân chạy tới hỗ trợ hoặc là xem náo nhiệt.

Chỉ trong chốc lát, nơi đây đã tụ tập tới hơn một ngàn người, hơn nữa còn không ít tu sĩ từ xa xa chạy tới.

Nhưng mọi người vừa đến gần tò mò quan sát, lại thấy là hậu viện Lam gia thương hành xuất hiện ánh lửa, kỳ quái chính là ánh lửa tuy lớn, nhưng không hề có dấu hiệu thiêu đốt, nếu không phải có thể nhìn rõ cảnh vật chung quanh cũng sáng lên, sợ rằng mọi người đã nghĩ rằng ảo giác phát sinh.

Lam gia thương hành ở Tề Lương thành này quả thật rất có danh vọng, bối cảnh cũng không đơn giản, vì vậy phần lớn tu sĩ sau một hồi liền nhanh chóng rời đi. Suy đoán hẳn là một vị tiền bối của Lam gia đang tu luyện công pháp cường đại nào đó, lúc này không nên quấy rầy.

Chỉ có số ít người vẫn ở phụ cận, quan sát tình huống phát sinh trong Lam gia thương hành.

...

————————————

Thương hành hậu viện, tràn ngập hỏa khí.

"Không... Không phải đâu! Ngưng cái đan mà thôi, lão Đại có muốn hay không náo nhiệt lớn như vậy động tĩnh! ?"

Thiên Hà nuốt một ngụm nước bọt, kinh ngạc mà nhìn gian phòng Vân Phàm đang ở.

Vô luận là Phương Đồng, hay là Tạ Lạc Nhi cùng Tống Tiểu Phong, cũng đều trợn mắt hốc mồm.

Hỏa khí dâng lên nóng bỏng, để cho người ta khó có thể nhích tới gần, hơn nữa ngăn cách hết thảy ngoại lực, thậm chí ngay cả thần niệm đều không thể thăm dò.

Không biết tình huống bây giờ của Vân Phàm thế nào, Thiên Hà bốn người chỉ biết lo lắng chờ đợi.

...

Không lâu sau, mấy đạo thân ảnh xông vào hậu viện, chính là Vạn Vĩnh Niên cùng Lam Nhược Tuyết, Lam Ấu Như, Lam Vũ Sơn ba tỷ đệ.

"Đây... Đây là chuyện gì xảy ra? !"

Vạn Vĩnh Niên cùng Lam gia tam tỷ đệ chứng kiến mọi chuyện, cũng cảm thấy chuyện này quá mức giật mình.

Nhưng dù sao Lam Nhược Tuyết hiện tại là người đứng đầu Lam gia, định lực phi phàm, rất nhanh đã khôi phục tinh thần, bước nhanh tới bên cạnh Thiên Hà: "Thiên Hà đạo hữu, nơi đó không phải là chỗ ở của Vân Phàm tông sư hay sao? Rốt cuộc có chuyện gì vậy?"

"Ta... Ta cũng không rõ lắm! Chắc là... lão Đại đang ngưng luyện thần đan sao!"

Thiên Hà hoàn toàn không có tâm tư để ý tới Lam Nhược Tuyết đám người, tùy ý ứng phó mấy câu rồi lập tức chú ý tới chỗ ở của Vân Phàm.

Nhưng Vạn Vĩnh Niên cùng Lam Nhược Tuyết tam tỷ đệ càng cảm thấy kinh ngạc!

"Ngưng luyện thần đan! ? Làm sao có thể! ?"

Lam Nhược Tuyết cùng Vạn Vĩnh Niên bốn mắt nhìn nhau, Lam Ấu Như cùng Lam Vũ Sơn thì liên tục lắc đầu, tỏ vẻ không chịu tin tưởng.

Vân Phàm tiên vũ đồng tu không phải bí mật, chỉ cần thoáng chốc thăm hỏi là có thể biết được. Nhưng bọn hắn chưa từng nghe nói, ngưng luyện thần đan sẽ phát sinh dị tượng kinh người như thế.

Trên thực tế, không riêng Lam Nhược Tuyết bọn họ chưa từng nghe nói, cho dù là Tạ Lạc Nhi cùng Tống Tiểu Phong nhận được thượng cổ truyền thừa, cũng chưa từng thấy qua vấn đề tương tự.

Tiên đạo tu hành, ngưng tụ tiên cơ chính là bước đầu tiên, mà ngưng luyện thần đan mới là bước thứ hai.

Bình thường mà nói, phẩm chất linh hỏa càng cao, luyện thành thần đan phẩm chất sẽ càng cao, tam luyện tam chuyển chính là hạ phẩm thần đan, lục luyện lục chuyển là trung phẩm thần đan, cửu luyện cửu chuyển chính là thượng phẩm thần đan.

Chỉ dựa vào hỏa khí tỏa ra từ trong phòng của Vân Phàm mà đánh giá, linh hỏa Vân Phàm lấy được khẳng định có phẩm chất không tồi, ngưng tụ thần đan tuyệt đối sẽ có phẩm chất cao.

Bởi vì Tạ Lạc Nhi cùng Tống Tiểu Phong ban đầu ngưng luyện thượng phẩm thần đan, cho nên bọn họ càng hiểu rõ tình hình lúc này.

Chỉ là Tạ Lạc Nhi cùng Tống Tiểu Phong ngưng luyện thần đan cũng không tạo thành động tĩnh lớn như thế.

...

Đối với một vị thương gia mà nói, sợ nhất đúng là những chuyện không biết rõ hoặc là không thể khống chế được.

Lam Nhược Tuyết thần sắc mặt ngưng trọng, vội vàng an bài nói: "Vạn đại ca, hai ngày tới ngươi đừng đi đâu cả, cùng ta trấn giữ Lam gia thương hành, về phần mấy chuyện như đưa lễ lạc bái kiến, kiểm kê hàng hóa, giao cho những người khác làm hết đi."

"Đại tiểu thư, ngươi..."

"Những chuyện khác sau này hãy nói!"

Lam Nhược Tuyết không nghe theo sự khuyên can của Vạn Vĩnh Niên, thái độ cứng rắng nói: "Nếu như có người hỏi tới, cứ trả lời là có cường giả đột nhiên đốn ngộ, sau đó bế quan tu hành... Hậu viện lập tức phong tỏa, trừ Thiên Hà đạo hữu bọn họ ra, không ai được tự ý vào, bao gồm cả người của chúng ta."

"Được rồi, ta hiểu rồi."

Vạn Vĩnh Niên hiểu được sự lo lắng của Lam Nhược Tuyết, sợ hậu viện dị động làm cho thế lực khắp nơi chú ý, tạo thành phiền toái không cần thiết.

Lam Ấu Như cùng Lam Vũ Sơn đối với chuyện này thật sự tò mò, cũng muốn lưu lại xem đến cuối cùng, nhưng để tránh cho Thiên Hà đám người hiểu lầm và nghi kỵ, đành phải ép hai đứa nhóc này cùng rời đi.

...

————————————

Trong phòng, không gian bị lửa đốt đến vặn vẹo.

Vân Phàm ngồi xếp bằng trên giường ngọc, hết thảy bài biện chung quanh đều hóa thành tro bụi.

Nhân sinh cửu khổ, sanh lão bệnh tử, bi hoan ly hợp, cầu mà không được.

Vân Phàm ở trong bóng tối vượt qua trăm năm cô độc, ở trong giết chóc thừa nhận máu tanh thống khổ, ở trong hôn mê trải qua bi thương tuyệt vọng, ở bão tuyết cảm ngộ bản chất sinh mệnh, ở trong luân hồi trải qua sanh ly tử biệt.

Mỗi một tấc thống khổ, hắn đều ghi vào trong lòng.

Mỗi một phân vui vẻ, hắn cũng khắc tại trong lòng.

Không trải qua khổ, sao biết được sự vui sướng?

Chính bởi vì đã trải qua nhiều ngọt bùi cay đắng, trăm vị cảm xúc, mới có thể coi là nhân sinh đầy đủ, mới thật sự được gọi là nhân sinh.

Các vị lão nhân thường nói, khổ tẫn cam lai, kì thực chính là chân ý của nhân sinh.

...

Tinh tế cảm ngộ cuộc sống của mình, lệ khí trên gương mặt Vân Phàm dần dần tiêu tán, cả người tăng thêm vài phần khí chất phiêu nhiên.

Trong thần hồn không gian, một viên thần đan màu trắng lớn cỡ nắm tay lẳng lặng lơ lửng, bên trên thần đan có sáu đạo tử khí lượn lờ, biến hóa chuyển đổi lẫn nhau, nhưng không hề va chạm, tựa như một loại quỹ tích thần kỳ.

Ở phía dưới thần đan, một ngọn lửa trông rất tầm thường đang thiêu đốt, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy ấm áp, hi vọng cùng quang minh.

Bởi vì thần hồn của Vân Phàm phản chiếu tiên thiên, độ tinh khiết cao, vì vậy hắn ngưng luyện thần đan cần có tiên linh khí nhiều tới mức vượt xa mức độ tưởng tượng của tiên sĩ bình thường.

May có Tà Thần nhắc nhở , Vân Phàm đã có chuẩn bị, đổi lấy đại lượng linh bối. Mà như thế, vì lục luyện thần đan, hắn đã dùng ngàn vạn linh bối. Nếu so sánh với tiên đạo tu sĩ khác, cho dù là thiên chi kiêu tử trong Thánh Địa, cửu luyện thần đan cũng không thể vượt qua con số trăm vạn, thậm chí còn ít hơn nhiều.

Đây chính là sự khác biệt giữa chất và lượng!

...

"Ong ong ông! ! !"

Phong linh hoàn trung ương, hắc bạch quang kén bỗng nhiên truyền ra trận trận ba động.

"Vân Phàm tiểu tử, mau! Cho bổn tôn hồn tinh, càng nhiều hồn tinh càng tốt, bổn tôn muốn đột phá! Muốn đột phá! Ha ha ha —— "

Tà Thần cười thật ngông cuồng bá đạo, vang vọng trong đầu Vân Phàm!

Vân Phàm không chần chờ, đem tất cả hồn tinh trên người đưa vào phong linh không gian, bị hắc bạch quang kén nuốt sạch sẽ.

Toàn bộ hồn tinh chỗ này, phần lớn đều là nhị tinh tam tinh hồn tinh, chỉ có phần nhỏ là tứ tinh cùng ngũ tinh hồn tinh.

Có một phần là Vân Phàm đạt được từ Cấm Đoạn sơn mạch, có một phần là lúc thủ thành ở Lạc Nhật thành đạt được. Còn có một bộ phận đến từ Cửu La môn Môn chủ La Bằng cùng dọc đường tu sĩ muốn cản đường bọn họ.

Đại khái giá trị bốn năm trăm ngàn linh bối, cứ như vậy bị Tà Thần nuốt hết!

Không thể không nói, tiên đạo tu luyện quả thật so với võ đạo tu hành càng thêm hao phí tài nguyên, nhất là tiên vũ đồng tu giống Vân Phàm, mà căn cơ lại không có so sánh với thâm hậu tu sĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.