Chuyện Thạch Lệ hy vọng, Thạch Thiên sao có thể không đáp ứng, nói với Beila: “Việc này làm chủ, cụ thể làm như thế nào hai người thương lượng là được”.
Beila gật nhẹ đầu nói: “Tuy công nghiệp Trung Quốc khởi động chậm, một ít kỹ thuật cao cấp lại bị quốc gia phương tây tận lực phong tỏa, nhưng mà phương diện bắt chước là toàn thế giới đều công nhận. Chỉ là… cho dù hợp tác lập tức bắt đầu, để tạo ra trang bị, nhắm chừng cũng phải vài năm sau mới được” Những người khác đều gật đầu, vấn đề đã bày ở trước mắt, nhưng bản thân lại chế tạo không được.
Thạch Thiên gãi gãi đầu, đột nhiên cười nói: “Cho dù hiện tại tự mình chế, đương nhiên cũng tìm người khác giải quyết, Braid, ngươi lập tức hướng ra phía ngoài tuyên bố, chúng ta muốn mua máy bay quân hạm gì gì đó, ai muốn bán thì đem tới địa bàn của chúng ta” Braid không khỏi ngẩn ra, nghĩ thầm súng ống đạn dược ở chợ đen cho dù có hàng, cũng chỉ dám lén lút bán cho đế quốc Thiên Thạch, nào có đạo lý nào công khai tuyên bố thu mua, hơn nữa muốn chính bọn họ đưa hàng tới. Nhưng mà Thạch Thiên phân phó Braid nào dám chậm trễ, đứng lên hỏi: “Chủ nhân, dùng giá cả thu mua thế nào?” Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có cho ra giá cao mê người mới có một chút hi vọng. Thạch Thiên nói: “Giá tiền ngươi không cần phải xen vào, lão tử sẽ nói cho những người đưa hàng tới kia” Braid vội vàng đáp ứng một tiếng, bước nhanh chạy ra phòng nghị sự, đi làm việc này.
Ngày hôm sau, trang đầu báo chí các quốc gia lớn trên thế giới đều đăng cùng một cái tin tức, đế quốc Thiên Thạch công khai với toàn thế giới thu mua quân dụng tàu chiến cùng máy bay, yêu cầu người bán tự mình đưa hàng đến vùng biển sở hữu của đế quốc Thiên Thạch, không có quy định thời gian không có nói rõ giá cả muốn thu mua.
Truyền thông cũng theo sát phía sau, đều đăng lại tin tức này, đồng thời phát các loại bình luận. Đại đa số người nhìn thấy tin tức này, đều cảm thấy việc này chẳng qua là một trò khôi hài. Có chuyên gia phân tích nói, đây là đế quốc Thiên Thạch muốn đề cao ảnh hưởng, cố ý chế tạo tin tức, mong được xã hội quốc tế thừa nhận, cũng cho rằng loại tin tức này còn có thể tiếp tục xuất hiện, mọi người không cần tin.
Quả nhiên, sau đó đế quốc Thiên Thạch lại tuyên bố tin tứctrên báo chí, nhưng mà lúc này không phải thu mua, mà là sản xuất.
Bộ trưởng bộ quốc phòng Đế quốc Thiên Thạch Braid thông qua truyền thông hướng ra thế giới tuyên bố, lần này thu mua tiến hành phi thường thuận lợi, người bán đưa hàng hóa đã thu được, cũng liệt kê danh sách giao dịch. Trong đó có ba hàng không mẫu hạm, bốn chiến hạm, một mẫu hạm loại nhỏ, hai tuần dương hạm, khu trục hạm, tàu ngầm hạt nhân, chiến hạm chống tàu ngầm, vân vân… tổng cộng một trăm ba mươi bảy chiến thuyền, máy bay cùng trực thăng có 659 chiếc.
Cơ hồ tất cả mọi người xem tin tức này vô ý thức dụi dụi mắt, nghi ngờ mình nhìn lầm, tiếp đó có người ghé mắt, có người lắc đầu, có người cười to, còn có người quen thuộc động thái quân sự hô lên: “Cái này không phải là số liệu vận dụng tàu chiến diễn tập quân sự của Mỹ dẫn đầu tổ chức tại Thái Bình Dương sao!”
Trong khi mọi người còn nghi ngờ đế quốc Thiên Thạch có phải là nhằm vào diễn tập quân sự tại Thái Bình Dương cố ý tung tin, truyền thông xuất động, rất nhiều phóng viên hướng tới các quốc gia tham dự diễn tập quân sự Thái Bình Dương triển khai điều tra. Ban đầu chính phủ các nước cùng quân đội đều im miệng không nói, không lộ ra tình huống diễn tập quân sự, nhưng rất nhanh đã có truyền thông công bố bọn họ dùng trực thăng tại vùng biển phụ cận quần đảo Thiên Thạch chụp ảnh cùng quay phim, nơi đó quả nhiên đầy đủ số lượng hàng không mẫu hạm cùng các loại tàu chiến như trong thông báo mà Bộ trưởng bộ quốc phòng Braid đế quốc Thiên Thạch công bố ra ngoài. Tiếp đó, có truyền thông bỏ giá cao từ trong tay nhân viên tình báoPhilippines thu mua được một băng ghi hình, nghe nói là do vệ tinh ghi hình lại, trên đã ghi lại quá trình bắt cóc hạm đội các quốc gia.
Sau khi xem hết băng ghi hình từ vệ tinh này, tất cả mọi người đều hô: “Trời ạ! Đảo quốc nhỏ đến như vậy, lại dùng một du thuyền xa hoa bắt làm tù binh cả trăm tàu chiến…”
Thật ra trong “chiến dịch” này, chính thức phát ra tác dụng chỉ một mình Thạch Thiên. Hạm đội các quốc gia dưới tình huống không hề phòng bị, nhân viên trên hạm đội đều bị Thạch Thiên chế phục, khi tỉnh lại bọn họ mới phát hiện mình đã bị bắt làm tù binh tại quần đảo Thiên Thạch. Braid cưỡi Empires vô cùng xa hoa bận rộn tiếp thu chiến lợi phẩm. Mất cả tuần mới đưa về hết xung quanh quần đảo Thiên Thạch.
Nước Mỹ vốn vẫn dùng vệ tinh quân sự theo dõi tàu chiến các quốc gia tham dự diễn tập. Nhưng mà tốc độ di động của Thạch Thiên căn bản là vệ tinh không thể bắt được hình ảnh. Nước Mỹ sau khi mất liên lạc với hạm đội của mình mới biết được xảy ra vấn đề thông báo cho những hạm đội khác đã không kịp. Thạch Thiên đã hoàn thành hành động vĩ đại của hắn, các nước cũng chỉ có thể thông qua vệ tinh trơ mắt nhìn tất cả tàu chiến bị du thuyền mang đi.
Băng ghi hình từ vệ tinh sau khi công khai, những quốc gia này chỉ phải thừa nhận xác thực cùng hạm đội mất đi liên lạc. Cũng mãnh liệt khiển trách hành vi dã man của quần đảo Thiên Thạch, yêu cầu trả lại tất cả tàu chiến cùng nhân viên, bồi thường tổn thất. Nhưng mà không có một quốc gia nào muốn lập tức áp dụng biện pháp quân sự. Dù sao bọn họ đối với hạm đội của chính mình vì sao bị bắt còn không rõ. Không dám hành động thiếu suy nghĩ để tránh tổn thất càng lớn. Bọn họ thậm chí còn suy nghĩ có nên phái đại biểu đi quần đảo Thiên Thạch cùng đối phương đàm phán hay không.
Đế quốc Thiên Thạch đối với yêu cầu của các quốc gia đưa ra thông qua truyền thông vẫn không để ý tới. Giờ phút này Braid đang phong quang vô hạn dẫn dắt chiến lợi phẩm tới quần đảo Thiên Thạch mà khoe với đoàn phóng viên. Đương nhiên có phóng viên hỏi hắn đối mặt với khiển trách của các quốc gia như thế nào. Braid mỉm cười trả lời: “Chúng tôi chỉ ở tại vùng biển của mình tiếp thu vật phẩm người khác đưa tới cửa. Mọi người nên biết, trước kia chúng tôi đã tuyên bố thu mua rõ ràng” Lại có phóng viên hỏi: “Vậy các người chuẩn bị trả bao nhiêu tiền cho những quốc gia này?” Braid trong mắt lóe lên một tia giảo hoạt, nghiêm trang hồi đáp: “A… vốn đã chuẩn bị dùng giá cao hơn giá thị trường thu mua, nhưng mà theo thái độ người bán thì bọn họ tựa như cũng không phải tới làm giao dịch. Vậy tàu chiến bọn họ thuộc về nhập cảnh phi pháp. Chúng tôi có quyền tịch thu, cũng giữ lại quyền truy tố”.
Đoàn phóng viên đương nhiên không thiếu những phóng viên thuộc quốc gia bị hao tổn kia. Một phóng viên nước Mỹ nghe được Braid nói ra lời vô sỉ như thế, lập tức phản bác: “Theo chứng cớ cho thấy. Hạm đội nước Mỹ chúng tôi lúc ấy cách quần đảo các người khoảng chừng hơn bốn trăm km. Cho dù dùng thềm lục địa tính, nơi đó cũng không phải vùng biển của các người. Huống chi các người chỉ là một đảo quốc”.
Braid nghiêm mặt nói: “Quốc vương bệ hạ vĩ đại của chúng tôi vào đầu tuần tại hội nghị đế quốc đã tuyên bố. Sau này Thái Bình Dương chính là vùng biển của đế quốc Thiên Thạch!”