Lúc này, tiếng la ó của các fan hâm mộ vẫn như cũ không có dừng lại. Hơn một ngàn người bỏ mấy trăm đô chỉ được xem cầu thủ dự bị đá bóng, chẳng ai muốn như thế. Thạch Hiểu Mẫn bỗng nhiên đứng lên, vận tâm pháp do Thạch Thiên truyền thụ, hô to: \"Đội HongKong! Cố lên! Đánh bại đội Chelsea rác rưởi đi!\" Thanh âm không lớn, nhưng bên trong chứa đựng nội lực, hơn nữa cộng thêm tiếng Thạch Hiểu Mẫn cực kỳ trong trẻo, nhất thời lan tỏa cả sân vận động, truyền rõ vào tai mỗi người.
Người hâm mộ đều sửng sốt, trong khoảnh khắc im lặng, những ánh mắt chung quanh đều tập trung tới Thạch Hiểu Mẫn, các cổ động viên ở xa đang tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.
Thạch Hiểu Mẫn không để ý những người khác đang nhìn mình, vẫn tiếp tục hô to: \"Đội HongKong cố lên! Đánh bại đội Chelsea rác rưởi đi!\"
Hiện tại trong sân bóng đã im lặng, tiếng hô vừa rồi có vẻ càng thêm rõ ràng, phần lớn mọi người nghe thanh âm này đã biết được phát ra từ Thạch Hiểu Mẫn, mấy máy quay camera lập tức nhắm ngay nàng, đúng lúc đó đem hình ảnh cắt vào. Cổ động viên ngay tại sân bóng hay bên ngoài sân hoặc đang xem truyền hình trực tiếp trên TV đều thấy rõ ràng trên màn hình xuất hiện một cô gái mỹ lệ vô cùng, nàng cổ động cho đội HongKong, nàng mắng các ngôi sao trong đội Chelsea là rác rưởi.
Lúc này, trong màn hình xuất hiện một nam nhân đứng bên cạnh Thạch Hiểu Mẫn, đó là Quách Gia Chí. Nàng không để ý đến hắn là người đầu tiên duy trì tiếng hô cùng với nàng, bất quá nhóm cổ động viên chỉ có thể nhìn cái miệng hắn mấp máy trên màn hình, mà không nghe rõ âm thanh của hắn.
Đội Chelsea khinh thường đội HongKong đã làm cho cổ động viên bất mãn, tràn ngập oán giận, lập tức phát ra lời lẽ oán thán. Đầu tiên là mấy trăm người cùng hưởng ứng, sau đó mấy ngàn người, cuối cùng dường như toàn bộ sân vận động cùng đứng lên hô to khẩu hiệu: \"Đội HongKong cố lên! Đánh bại đội Chelsea rác rưởi!\"
Thanh âm ban đầu còn lộn xộn nhưng dần dần càng ngày càng chỉnh tề, càng lúc càng lớn, cực kỳ đồ sộ, cổ động viên giơ lên những tấm ảnh của đội Chelsea ném xuống đất giẫm nát. Thậm chí một số người ngoại quốc không thèm để ý các ngôi sao của câu lạc bộ Chelsea, họ cũng cảm thấy bất mãn, bắt đầu quay sang cổ vũ cho đội HongKong.
Tại sân, bình luận viên nói: \"Hôm nay, trận đấu vốn là một trận đấu giao hữu. Nhưng các cổ động viên bởi vì không cảm nhận được sự hài lòng trong bóng đá, từ một nữ cổ động viên xinh đẹp đã kéo theo tất cả cổ động viên khác bắt đầu hướng lên cổ vũ cho đội bóng đá HongKong. Mặc dù cá nhân tôi nghĩ rằng bóng đá HongKong so với các đội Premier League có chênh lệch lớn, nhưng câu lạc bộ Chelsea lại tung ra những cầu thủ dự bị ra sân, quả thật tôi cảm thấy có chút lo lắng, ít nhất cũng làm cho nhóm cổ động viên rất thất vọng, cho dù thắng trong trận này, phỏng chừng cũng rất khó được sự ủng hộ của các cổ động viên. Rõ ràng là châm ngòi cho một cuộc chiến đấu trên sân cỏ.”
Trên đài truyền hình trực tiếp trong nước, bình luận viên Uông Kiếm Tường với tính cách vốn nổi tiếng xúc động, lúc này ở trong TV nói thẳng thừng: \"Đội bóng đá Chelsea rõ ràng xem thường bóng đá HongKong, thậm chí là xem thường bóng đá Châu Á, cũng khó trách sẽ làm cho nhóm cổ động viên đang ở quan sát trận đấu cảm thấy bất mãn. Lúc này, ở sân bóng quan sát trận đấu một cổ động viên nữ hô lên, mọi người cũng hô lên đồng thanh hô vang. Giờ phút này, tôi nguyện cùng tất cả cổ động viên cổ vũ cho đội bóng đá HongKong.” Uông Kiếm Tường cầm lấy microphone bỗng nhiên cao giọng hô: \"Đội HongKong cố lên! Có hàng ngàn, hàng vạn cổ động viên đang đứng phía sau ủng hộ các bạn, không phải chỉ có mười một cá nhân đang chiến đấu\"
Ở Anh quốc cũng truyền hình trực tiếp trận đấu này, bình luận viên nói: \"Ông chủ Câu lạc bộ Chelsea là ngài Rachel hiển nhiên rất ngạo mạn trước đội HongKong. Theo ghi chép tại trường quay, tin tức truyền đến cho biết đội hình xuất phát của đội Chelsea là đội hình dự bị làm cho cổ động viên HongKong rất không vừa lòng, cảm thấy như bị xem thường. Hiện tại ai nấy đều hô đội HongKong cố lên, chỉ là do đội Chelsea tung ra khá nhiều cầu thủ dự bị, về trình độ các cầu thủ dự bị này vẫn hơn hẳn các cầu thủ HongKong, nhưng vẫn không nên xem thường đội HongKong, kết quả sau trận đấu có thể chứng minh điểm này.\"
Trên sân, các cầu thủ HongKong vốn luôn có thái độ học tập, biết rằng thực lực của bọn họ so với đội Chelsea chênh lệch rất lớn, nhưng bị đối phương xem thường như thế cảm thấy rất căm tức. Lúc này, nghe được cổ động viên toàn sân đồng thanh hô cố lên, nhất thời khơi dậy ý chí chiến đấu trong lòng bọn họ. Đội trưởng Lí Hải Dương dẫn dắt toàn đội, bóng được phát động từ cầu môn đội Chelsea bắt đầu tấn công, âm thanh của gần năm vạn người khiến áp lực đè nên trong lòng bọn họ không nhỏ, vài lần tiến công trong vùng cấm địa của đối phương rốt cục đều bị truy cản. Các cầu thủ HongKong hai lần sút bóng từ xa nhưng cũng đều lệch khỏi rất xa cầu môn, không tạo được sự uy hiếp cho khung thành. Ngược lại bị đội Chelsea đội bắt lấy cơ hội phản kích rất nhanh, ở phút thứ 21 đã ghi một bàn thắng.
Sau bàn thua, sự tự tin của các cầu thủ đội HongKong nhất thời giảm xuống, tiếng cổ động như châm chọc bọn họ, lối đá của đội rõ ràng vội vàng xao động, sự phối hợp có trăm ngàn chỗ hở, thậm chí ở trong hiệp 1 còn nhiều lần trực tiếp đem bóng truyền cho cầu thủ đối phương. Huấn luyện viên đội HongKong Chu Quốc Hào thấy thế nổi trận lôi đình, thiếu chút nữa thì nhảy vào sân.
Lối đá của đội Chelsea càng ngày càng thoải mái, tình thế trên sân bị bọn họ kiểm soát hoàn toàn. Ở phút thứ 31 và phút thứ 39 lại tiếp tục ghi thêm hai bàn nữa, sau khi kết thúc hiệp một tỷ số đã là 3: 0.
Các cầu thủ đội HongKong ủ rũ trở về phòng nghỉ giữa trận, huấn luyện viên Chu Quốc Hào vô cùng tức giận, muốn tìm ra một biện pháp để khích lệ ý chí chiến đấu đến cùng của các cầu thủ, sau đó mới tranh thủ điều chỉnh chiến thuật trong hiệp 2. Lúc này, Lý Đức Vũ cũng là một người trong hiệp hội bóng đá HongKong chạy tới tìm hắn, hai người vốn quen biết, nhưng Chu Quốc Hào hiện tại làm sao có thời giờ trò chuyện với Lý Đức Vũ, hắn không kiên nhẫn nói: \"Hiện tại, tôi không có gì thời gian, ông đi về trước đi.\"
Lí Đức Vũ cười nói: \"Chu huấn luyện viên, tôi có một biện pháp có thể giúp ông thắng được trận đấu hôm nay, muốn nghe không?\"
Chu Quốc Hào kinh ngạc nhìn Lý Đức Vũ, nghĩ thầm hắn chỉ là huấn luyện bóng đá trong trường học thì có thể có biện pháp gì, xua tay nói: \"Đừng nói giỡn.” Hắn liền xoay người đi đến chỗ các cầu thủ, không để ý đến Lý Đức Vũ nữa .
Lý Đức Vũ vừa rút di động vừa đuổi theo nói: \"Chu huấn luyện viên, ông nhìn hãy xem đi rồi nói sau.\" Hắn mở tiếp bên trong di động một đoạn video clip, giơ lên trước mắt Chu Quốc Hào buộc hắn phải quan sát.
Trong đó ghi lại trận đấu trong trường học, hình ảnh Thạch Thiên ghi bàn thắng, tuy rằng là Lý Đức Vũ tải từ trên mạng xuống, hình ảnh cũng không rõ nét cho lắm, nhưng pha sút bóng vẫn là khiến Chu Quốc Hào xem xong ngây người, run giọng nói: \"Cái này… cái này… không phải đóng phim đấy chứ? Sao lại có thể như thế\"
Lý Đức Vũ trách mắng: \"Tôi săn sóc tài năng này chờ để công khai lại có thể đùa sao? Chẳng lẽ không nghĩ Hiệp hội bóng đá HongKong về sau có thể lăn lộn trên trường quốc tế sao? Lúc ấy tôi chính là nhân vật mà mọi người phải nhìn đến, nếu không, ai cũng sẽ không tin có thể ghi bàn như thế.\"
Chu Quốc Hào kích động tóm vai Lý Đức Vũ, hô: \"Hắn là ai? Ở đâu? Là cầu thủ trong trường học à? Mau dẫn hắn đến đây!\"