Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 409: Chương 409: Hạt cát trong mắt.




Mặc dù đại bộ phận thành viên quốc hội đối với việc Helen từ chức tỏ thái độ giữ lại, nhưng đơn từ chức cũng rất nhanh được bọn họ thông qua, trước khi tuyển ra tổng thống mới, thì vẫn do Otistạm đảm nhận chức tổng thống.

Chuyện Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch cưỡng chiếm Quần đảo Colo Shrike lúc này cũng khiến cho toàn cầu chấn động, khăn che mặt thần bí của tòa thành Thiên Thạch đã từ từ bị xốc lên, mặc dù mọi người đối với nó hiểu rõ vẫn rất nhỏ, nhưng đã trở thành việc mà mọi người đều biết. Mà chính phủ Mỹ bởi vì từng tuyên bố đã diệt trừ Thạch Thiên, cho nên Thạch Thiên xuất hiện làm cho nước Mỹ lần nữa trở thành đối tượng châm chọc của giới truyền thông. Hơn thế đồng thời, dưới sự đề nghị của Liên Hợp quốc tại các nước Mỹ, Anh, do Hội đồng bảo an tổ chức tổ điều tra đặc biệt điều tra đối với tố cáo của Colo Shrike VII.

Tổ điều tra đặc biệt rất nhanh tra ra Colo Shrike VII từng tại Florida nợ bạc một khoản lớn, cũng đã đem Quần đảo Colo Shrike gán nợ cho sòng bạc, tổ điều tra lại tìm được sòng bạc này thật ra là một trong các sòng bạc do Thiên Thạch đồng minh khống chế tại Florida, nhưng điều này chỉ có một số ít người trong Thiên Thạch đồng minh cùng trong sòng bạc biết, tuy nhiên tổ điều tra phải thừa nhận Colo Shrike VII quả thật bởi vì nợ bạc quá lớn đã đem quần đảo Colo Shrike gán nợ cho bọn hắn, bởi vì kỳ hạn đến mà vẫn không tới trả lại, nên đã đem nợ của Colo Shrike VII toàn bộ chuyển tặng cho tòa thành Thiên Thạch, cũng đưa ra hiệp nghị chuyển nhượng. Mặt khác thành viên điều tra phái tới Philippines cũng truyền lại kết quả điều tra, mấy ngàn người Colo Shrike ai rời đi mỗi người đều được tòa thành Thiên Thạch cấp cho 100.000 USD phí đền bù, cơ bản đều là tự nguyện rời khỏi quần đảo Colo Shrike.

Đế quốc Thiên Thạch lúc này chỉ theo ý của đám người Thạch Thiên mà thành lập, cũng chưa hướng ra thế giới tuyên cáo, cho nên mọi người còn không biết có một quốc gia mới thành lập, bởi vậy sự kiện tòa thành Thiên Thạch cướp lấy quần đảo Colo Shrike trong mắt tổ điều tra đặc biệt chỉ có thể tính là tranh chấp nợ, nếu nói xâm lược thì không khỏi quá gượng ép. Liên Hợp Quốc chỉ có thể hướng tới vương tộc Colo Shrike tỏ vẻ lực bất tòng tâm, bất quá vẫn đang thừa nhận quần đảo Colo Shrike là quốc thổ của vương quốc Colo Shrike.

Các thành viên vương tộc Colo Shrike chỉ có thể tìm biện pháp khác, đem tòa thành Thiên Thạch, sòng bạc, còn có quốc vương Colo Shrike VII của bọn họ kiện lên tòa án quốc tế, nói Colo Shrike VII mặc dù là quốc vương, nhưng vương quốc Colo Shrike là tài sản của cả vương tộc cùng nhân dân Colo Shrike. Colo Shrike VII không có quyền một mình đem quốc thổ cầm cố, yêu cầu tòa án phán hợp đồng mượn nợ của Colo Shrike VII cùng sòng bạc không có hiệu quả, mặt khác tố cáo hành vi tòa thành Thiên Thạch cưỡng chiếm quần đảo Colo Shrike là phi pháp, yêu cầu hoàn lại quốc thổ cho bọn họ, đồng thời bồi thường tổn thất kinh tế cùng tinh thần.

Tòa án quốc tế thág chín bắt đầu tiếp nhận án này, quyết định ngày 1 tháng mười mở tòa thẩm lý, lập tức hướng tới tòa thành Thiên Thạch phát ra giấy gọi. Nhân viên tới quần đảo Colo Shrike truyền giấy trở về miêu tả, trên đảo chỉ phái người tại bến tàu tiếp đãi bọn họ, nhưng không có hồi đáp gì, mà trên hai đảo chính của quần đảo Colo Shrike đang tiến hành cải tạo với quy mô lớn.

Colo Shrike VII cùng vương tộc hắn hiển nhiên tự họa tự xướng, hắn sau khi trở thành bị cáo lập tức đau lòng mà thừa nhận mình không có sự đồng ý của tất cả thành viên vương tộc thì quả thật không có quyền đem quần đảo Colo Shrike cầm cố, khoản nợ đánh bạc là do hắn phụ trách, hứa hẹn sẽ nhanh chóng hoàn lại khoản nợ này, cùng với bồi thường lợi tức, hy vọng có thể lấy lại quần đảo Colo Shrike, đồng thời tỏ vẻ nguyện ý không ràng buộc đối với quốc thổ và hải quyền để làm giá, hướng tới các nước lớn để xin tài trợ.

Liên Hợp Quốc cùng Mỹ đối với điều này rất phối hợp, đầu tiên là Liên Hợp Quốc phát ra nghị quyết, chỉ ra vương quốc Colo Shrike là một trong thành viên của Liên Hợp Quốc, nên quốc gia lẫn quyền lợi đều được Liên Hợp Quốc bảo vệ. Mỹ thì đứng ra tỏ vẻ nguyện ý cấp cho vương quốc Colo Shrike tài chính mười triệu USD không hoàn lại, trợ giúp bọn họ trả nợ.

Thật Otis cũng không phải mưu cầu danh lợi trợ giúp vương quốc Colo Shrike trả nợ, trong kế hoạch của hắn cùng Alex, là muốn lợi dụng lần này cổ động quốc hội cùng Bộ quốc phòng ủng hộ hắn tiếp tục sử dụng vũ lực đối phó Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch. Quần đảo Colo Shrike quốc thổ diện tích tuy nhỏ, nhưng nó ở cạnh Philippines cùng Ấn Độ, lại gần căn cứ quân sự quan trọng của Mỹ tại Thái Bình Dương, vị trí địa lý khá quan trọng. Trước kia vương quốc Colo Shrike chỉ có mấy chục binh sĩ, còn không nhiều hơn nhân viên bảo an của một hộp đêm. Đối với bố trí quân sự của Mỹ tại Thái Bình Dương đương nhiên không có bất cứ ảnh hưởng gì, nhưng một khi bị các quốc gia đối địch hoặc có quan hệ cạnh tranh giữ lấy, giống như là trong mắt lẫn vào hạt cát, uy hiếp tương đối lớn.

Những năm gần đây từ khi kinh tế Trung Quốc phát triển, gây cho Mỹ áp lực rất lớn, bốn năm trước đã đem trọng tâm chiến lược từ Đại Tây Dương hướng sang Thái Bình Dương. Vì thế, quân Mỹ gia tăng trên diện rộng ở ngoài vùng biển Thái Bình Dương cùng chiến hạm chủ lực tác chiến, bố trí sáu hàng không mẫu hạm, cùng hơn bốn mươi tàu ngầm, chiếm hơn 60% lực lượng hải quân của Mỹ. Thông qua cùng Hàn Quốc, Nhật Bản, Đài Loan, các nước đồng minh ở Đông Nam Á như Philippines, Ấn Độ hợp tác, đem Trung Quốc phong tỏa tại bờ tây Thái Bình Dương, để xác lập quyền lãnh đạo quân sự của Mỹ ở Thái Bình Dương.

Nhưng hiện tại quần đảo Colo Shrike đã rơi vào tay Thạch Thiên, mà Thạch Thiên là người Trung Quốc, mặc dù không phát hiện bản thân Thạch Thiên hoặc tòa thành Thiên Thạch cùng chính phủ Trung Quốc có quan hệ gì lớn, nhưng quan hệ cùng Mỹ lại dùng chữ “ác liệt” cũng không đủ hình dung. Nếu như sau này quần đảo Colo Shrike bị Trung Quốc lợi dụng, chẳng khác nào không cần cố sức đã phá tan sự phong tỏa do Mỹ kinh doanh nhiều năm mới có, hơn nữa sau lưng tuyến phong tỏa chiếm cứ điểm đặt chân trực tiếp uy hiếp đến các cơ sở trú quân, tương lai một khi phát sinh xung đột, hậu quả không cần phải nghĩ.

Cho nên Otis tự tin được Quốc hội cùng Bộ quốc phòng ủng hộ, không nghĩ tới chính phủ cùng quân đội Mỹ lần này đều bị Thạch Thiên làm cho sợ, tuy rõ ràng Otis sầu lo rất có đạo lý, nhưng cũng tỏ vẻ không thể coi thường vọng động.

Bộ trưởng Bộ quốc phòng Villard khi thảo luận đã hết sức trịnh trọng nhắc nhở: “Lấy thực lực hải quân chúng ta, muốn đánh hạ quần đảo Colo Shrike hẳn là dễ dàng, nhưng vũ khí của chúng ta có thể giết chết Thạch Thiên sao? Nếu như lại chọc quái vật này đến Mỹ, chúng ta hiện tại có biện pháp đối phó hắn sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.