Brosa bây giờ chẳng khác gì cá nằm trên thớt, toàn bộ năng lực của hắn đã dồn và sát chiêu cuối cùng vừa rồi, giờ có muốn phản kháng cũng chẳng còn
đủ sức. Gương mặt của tên đấu sĩ lúc xanh lúc trắng diễn tả đủ các cung
bậc cảm xúc trong đầu hắn lúc này, giờ thì chạy cũng không được mà ở
cũng chẳng xong.
Sau một hồi suy đi tính lại, cuối cùng Brosa cũng ngồi bật dậy, đi giật
lùi về phía sau, đôi mắt căng ra hết cỡ để đề phòng Dante. Tên đấu sĩ cố gắng nặn ra những lời đe dọa yếu ớt mong sao tìm được cho bản thân một
lối thoát cuối cùng.
- Mày… mày cũng khá đấy, giờ tao có… việc bận, à ờ… tạm thời tha cho lũ chúng mày. Bọn mày… may mắn đấy.
Nói dứt câu, Brosa lập tức quay người, đang định vận dụng “ba mươi sáu
kế chạy là thượng sách”, tuy nhiên ngay khi hắn xoay được người lại thì
đã thấy gương mặt lạnh lùng của Dante chắn ngay phía trước, với nụ cười
nhạt trên môi càng khiến cho gã trở nên bí ẩn và đáng sợ.
- Tao…
Brosa chỉ vừa kịp cất tiếng thì hắn đã được ưu ái nhận ngay một đấm như
trời giáng vào giữa mặt. Cực nhanh, cực mạnh – Chỉ có thể dùng hai từ
này để diễn tả sự việc vừa diễn ra, cú đấm khiến cho khuôn mặt hổ báo
của Brosa trở nên biến dạng, cả tá răng gẫy bắn khỏi mồm của hắn, nhưng
vẫn không thể nhanh bằng tốc độ hắn bay giật về sau do lực đấm quá khủng khiếp.
“Rầm”
Cả Việt Phong và Yuna đều chỉ thấy cơ thể của Brosa loáng thoáng bay
xuyên qua cánh cửa, rơi vào phía trong phòng biệt giam tối tăm. Dựa vào
tiếng va đập phát ra thì Brosa gần như không có cơ hội sống sót, ngay cả khi hắn có thể may mắn thoát chết nhưng với toàn bộ xương cơ đều đã dập nát cùng với não bộ bị chấn động nghiêm trọng thì hắn cũng chỉ có thể
sống đời thực vật mà thôi.
- Đứng đấy làm gì nữa, định làm một giấc xong mới đi à? - Dante cất giọng trêu chọc.
- À rồi, đi thôi, đi thôi …
Yuna khẩn trương đáp lại, sự việc vừa rồi khiến cô nàng có chút choáng váng.
- Vậy còn lão già nằm kia thì sao? – Việt Phong ngoái nhìn lão Soure nằm xõng xoài trên đất.
Dante liếc mắt nhìn qua rồi ngao ngán lên tiếng.
- Không phải lo cho lão ta đâu.
…
Rời khỏi khu biệt giam, ba người nhanh chóng tiến về phía khu tập trung
phòng giam, nơi mà Eric cùng Black đang vất vả chống lại Ergo cùng bốn
tên đàn em của hắn. Yuna không khỏi lo lắng cho hai người đồng đội của
cô, một linh cảm bất an bỗng nhiên nhói lên trong tim.
Ngay khi đặt chân vào khu giam giữ tù nhân thì đập vào mắt ba người là
một khung cảnh đầy chết chóc và tan hoang. Thi thể nằm đầy trên mặt đất, vài cái xác đã bị phân hủy do một chất dịch màu xanh vẫn còn bốc mùi
hôi thối, tường và mặt đất bị xới tung, khói bụi vẫn chưa kịp lắng
xuống. Còn chưa kịp bao quát toàn bộ quang cảnh thì một cơ thể chẳng
biết từ đâu đột ngột bay tới đập thẳng vào cánh cửa sắt lớn gần chỗ ba
người đang đứng.
“Rầm”
Ngay khi cơ thể kia ngã trở lại mặt đất thì cũng là lúc Yuna hét lên
kinh hãi – Chính là Black. Cơ thể anh chàng da đen giờ đây chứa đầy
những vết thương sâu hoắm đang không ngừng rỉ máu, xem ra anh ta đã ngất lịm.
Yuna vội vã chạy lại gần xem xét vết thương, nước mắt chẳng biết từ bao giờ đã trào ra ở hai bên khóe mắt.
Việt Phong cũng nhanh chóng chạy lại gần một cơ thể nằm cách đó không
xa, còn có thể là ai khác nếu không phải là Eric, anh ta bị thương cũng
chẳng kém Swan Black là bao.
Hai người đã gặp phải đối thủ mạnh đến cỡ nào mà lại bị đẩy tới nông nỗi này?
Dante lặng lẽ bước lên phía trước, gã lướt mắt nhìn qua những xác người
nằm trên mặt đất, khuôn mặt hoàn toàn không biểu hiện bất cứ cảm xúc
nào. Tên Simon đang nằm trong một góc, Paolo thì cơ thể đã nát bét,
thằng Pino cũng nằm úp mặt trên đất chẳng biết tắt thở từ lúc nào, còn
xác tên Aldo lại treo lủng lẳng ở tầng hai, cái đầu trọc bóng loáng của
nó vẫn còn hơi lúc lắc trông thảm hại vô cùng.
Cả bốn tên đấu sĩ đều nằm xuống, vậy thì không khó để đoán ra ai là kẻ đã gây ra những vết thương cho Eric cùng với Black.
Từ trong đám khói bụi, một vật thể tím sẫm bất ngờ phóng thẳng về phía
Dante, tốc độ của nó nhanh như một tia chớp, nhưng như thế là chưa đủ để có thể tạo thành mối nguy hiểm cho Dante, chẳng mấy khó khăn để gã có
thể tránh được vật thể lạ, gã nhún người rồi nhảy vút lên cao. Vật thể
màu tím nhanh chóng tan thành những làn khói mỏng sau khi không thể
xuyên thủng mục tiêu.
Ngay lập tức đôi mắt sáng quắc của Dante đã định vị được mục tiêu cần
phải tiêu diệt. Từ trên cao, Dante đạp mạnh vào bức tường gần đó tạo
thành một lực đẩy khủng khiếp khiến gã lao đi với vận tốc siêu thanh,
bức tường không chịu nổi dư chấn lập tức vỡ toác một mảng rộng tới cả
chục mét.
“Vút”
Không khí bị xé toạc, khói bụi phải giãn sang hai phía nhường lối cho
Dante, giờ đây với sức mạnh mới tiềm tàng trong cơ thể mình, gã sát thủ
tầm thường ngày nào đã trở nên mạnh mẽ và nguy hiểm hơn gấp nhiều lần.
Phía dưới mặt đất, đứng khuất sau một chiếc cột lớn, Ergo hướng đôi mắt
xanh hung hãn của mình về phía thân hình mờ ảo đang lao tới. Mặc dù nhìn thấy đòn tấn công kinh người của đối phương nhưng Ergo vẫn bình chân
như chẳng có chuyện gì xảy ra, chỉ thấy hắn siết chặt hai lòng bàn tay
là lập tức xuất hiện vô số những luồng khói màu tím sẫm đặc quánh thoát
ra từ hai cánh tay ào ào bay về phía trước mặt Ergo xoắn bện với nhau để tạo thành một chiếc khiên cực lớn che chắn toàn bộ cơ thể hắn.
“Ầm”
Cú đấm của Dante tông thẳng vào chiếc khiên lớn, một tiếng động đinh tai nhức óc nghân lên, sự va chạm tạo nên một khối cầu vô hình ép không khí và khói bụi ra xung quanh bạt ra tứ phía. Không để cho đối phương có
thời gian thủ thế, lòng bàn tay của Ergo lại khẽ động, từ trong chiếc
khiên tím lập tức bắn ra những chiếc chông nhọn hoắt lớn như cánh tay
đâm thẳng về phía Dante. Không quá bất ngờ vì đòn tấn công bất chợt,
Dante đạp mạnh vào chiếc khiên, búng người nhảy lùi về phía sau.
Những cái chông đã để lại trên người Dante vài vết thương ngoài da,
nhưng ngay khi đặt chân trở lại mặt đất thì cơ thể gã lại hoàn toàn
không có lấy một vết xước nhỏ.
Chiếc khiên sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền hóa thành những đám khói
nhỏ biết mất trong thoáng chốc. Ergo tiến lên vài bước để đứng đối mặt
với tên ma mới lúc trước hắn từng coi không bằng một con kiến hôi, phong thái đại ca được hắn sử dụng một cách triệt để.
Thần thái của Ergo vô cùng điềm tĩnh, cảm giác như không có bất kì điền
gì có thể khiến hắn run sợ. Đôi mắt xanh chứa đầy sự bí ẩn, mái tóc đỏ
được vuốt ngược về phía sau, kết hợp cùng với khuôn mặt vuông vắn chứa
đầy tư chất của một thủ lĩnh, cùng lắm hắn cũng chỉ ba mươi tuổi.
- Thằng Brosa chắc hẳn xong đời rồi ! – Ergo cất giọng nói một cách vu vơ.
- Giờ tao tới giúp mày lên đường cùng nó đây ! – Dante mỉm cười “vui vẻ”.
Câu nói ngông cuồng của gã dường như đã khiến cho tên đấu sĩ nóng máu,
đôi mắt xanh của hắn bỗng trợn lên, từ hai lòng bàn tay mở lớn của Ergo
lập tức trào ra một đợt sóng khí màu tím sẫm ầm ầm chồm về phía kẻ đối
diện.
Ở phía sau, Yuna cùng Việt Phong đã nhanh chóng đưa Black và Eric lùi ra xa khỏi khu giam giữ tù nhân, họ lập tức tiến về phía khu để xe.
- Chúng ta không ở lại giúp hắn sao? – Yuna khó nhọc lên tiếng.
- Cô vừa rồi không nhìn thấy hắn thành thế nào sao? Mặc dù chưa hiểu
chuyện gì xảy ra với hắn nhưng tôi đảm bảo là mạng của chúng ta mong
manh hơn hắn nhiều. Tìm cách thoát khỏi đây đã, chẳng ai ngăn nổi một
con “quái vật” như thế đâu ! – Việt Phong vừa thở vừa nói.
…
Con sóng màu tím sẫm đặc quánh chồm mạnh lên mặt đất, nghiền nát bất kì
thứ gì nó chạm phải, Dante với thể lực vượt trội đã lùi khỏi phạm vi tàn phá của nó cả chục mét. Tuy nhiên làn khói tím này biến ảo cực kì đáng
sợ, từ một cơn sóng dữ nó bỗng chốc đã hóa thành hai cánh tay khổng lồ
vươn dài về phía Dante.
“Rầm”
Một cánh tay khổng lồ màu tím sẫm đã nắm thành quyền nện thẳng xuống nơi gã đang đứng, mặt đất không chịu nổi sức công phá của nó liền lõm
xuống, hàng trăm rãnh nứt như tơ nhện phút chốc xuất hiện. Tuy nhiên
Dante vẫn có thể dễ dàng né tránh.
“Vút”
Cánh tay thứ hai như đã chờ chực sẵn, chỉ đợi có thế để lao tới tóm gọn
con mồi, nhưng một lần nữa nó lại vồ hụt mục tiêu, Dante đã kịp thời vặn người để vừa khít né được cú vồ hiểm hóc của cánh tay khổng lồ lớn như
cái cột nhà kia. Nhưng gã không thể lường trước được sự biến hóa ghê gớm của nó, một cánh tay nhỏ hơn từ trong đám khói tím dày đặc đã vươt ra
tóm được chân của Dante. Ngay khi cánh tay ma quái bám chặt vào cổ chân
của gã thì hàng loạt những cánh tay khác từ bốn phương tám hướng cũng
lập tức ào tới như một cơn mưa rào bấu chặt vào cơ thể của Dante. Mỗi
cánh tay lại như một gọng kìm thép khóa chặt cơ thể của Dante không cho
gã nhúc nhích.
- Chó chết !
Gã bực dọc rít lên, cơ thể căng ra, Dante dùng hết sức lực để giãy khỏi
đám tay đang lúc nhúc bâu lấy mình như đỉa thấy máu, nhưng đối phương
đâu có nhân từ tới mức chờ đợi gã thoát ra.
“Ầm”
Hai cánh tay khổng lồ đen bóng đập thẳng vào nhau, ép chặt gã “ma mới”
xấu số phía trong, với sức ép kinh hồn như vậy thì có lẽ ngay đến sắt
thép cũng phải nát vụn chứ đừng nói tới cơ thể người.