Bắt Được Trượng Phu Như Ý

Chương 6: Chương 6




Đại hán này chưa từng thấy mặt dường như không phải trong đám mã tặc ngày hôm qua, mà hắn cứ như vậy xông thẳng vào, cũng cũng không đem vị “thủ lĩnh” Thẩm Lạc Hạ này để vào trong mắt.

“Lạc Hà! Nghe nói muội thật sự bắt thiếu gia Cưu gia đến đây, mau đưa cho ca ca xem!” Đại hán kia đi nhanh tới phía trước,rảo bước dài đi đến liếc mắt một cái liền thấy được sắc mặt Thẩm Lạc Hà không tốt lắm cùng Cưu Minh Dạ ngồi trên giường.

Khi nhìn thấy Cưu Minh dạ đại hán rõ ràng sửng sốt, mặt cương cứng lập tức chuyển thành tràng cười to,“Muốn làm gì nha! Ta còn tưởng đám tiểu quỷ kia nói giỡn, còn nói trở về nhất định hảo hảo giáo huấn bọn họ, tại sao có thể bịa đặt đều với chủ nhà ! Không nghĩ tới a không nghĩ tới,Lạc Hà muội của huynh thật là làm thật đấy!”

Thẩm Lạc Hà rõ ràng không vui đối với chuyện hắn không kiêng nể gì xâm nhập vào nhà còn nói những lời kia,Cưu Minh Dạ thậm chí có thể cảm giác được quanh thân nàng cơn tức đang tăng vọt, bất quá mặt nàng vẫn bình tĩnh rất đúng mực trả lời :“Bưu ca.”

Lòng của Bưu ca rõ ràng không đặt trên người Thẩm Lạc Hà, hắn cẩn thận đánh giá Cưu Minh Dạ vài lần, giống như đang nhìn thấy động vật quý hiếm,“Xem qua cách ăn mặc này giống như thật sự là công tử thiếu gia! Tiểu tử, ngươi thật sự bị muội muội của ta bắt từ trong xe ngựa Cưu gia trở về sao?”

Cưu Minh Dạ tránh qua Lưu Bưu nhìn Thẩm Lạc Hà, hỏi chính mình có thể nói chuyện hay không, thấy được ánh mắt cảnh cáo,hắn giống như cô vợ nhỏ gật đầu, miệng đóng lại im lặng .

“Thật sự là không được!Để cho ta hảo hảo nhìn xem một chút!” Lưu Bưu nói xong tay đã muốn tiến lên, một phát bắt được cánh tay Cưu Minh Dạ kéo đến đây.

Cưu Minh Dạ theo bản năng muốn tránh thoát,suy nghĩ nên làm thế nào.

Hắn không nói một tiếng nào điều này làm cho Lưu Bưu giật mình, hắn cách một hồi mới thu hồi tay, nghĩ một đằng nói một nẻo khen:“Không tệ không tệ, không hổ là thiếu gia nhà giàu, chịu giáo dục không giống với chúng ta! Đến nơi này còn không hoảng bất loạn, ngươi không sợ chúng ta không có ngân lượng sẽ giết con tin sao?”

Như thế nào lại thành giết con tin ? Cưu Minh Dạ đang buồn bực lại thấy Thẩm Lạc Hà chậc một mái, nhất thời hắn đã hiểu rõ,Lưu Bưu là đang lừa hắn!

Hắn ho vài tiếng chỉ thấy Thẩm Lạc Hà bên kia cằm giương lên, hắn nở nụ cười “Ta là khách của Lạc Hà tại sao phải bối rối, giết con tin ..v..vv..,Bưu ca cũng đừng giễu cợt ta.”

Hắn nhìn qua mặt Lưu Bưu nháy mắt đen vài phần,giống như có việc chịu không được.

“Ngươi nói giống như cái gì cũng là đúng! Chẳng lẽ hai nhà Cưu Thẩm đã định hôn sự là chuyện thật ?”

“Bưu ca, muội không phải đã nói qua với huynh sao? Chẳng lẽ huynh không tin?” Thẩm Lạc Hà hợp thời ra tiếng.

Lưu Bưu “hừ” một tiếng, cảm thấy không thú vị lắc lắc tay,“Huynh không sao,huynh đi đây!” Nói xong nện bước rời đi, nhưng lúc ra vẻ mặt có chút ũ rũ.

Xác định hắn đã đi xa, Cưu Minh Dạ nhìn tầm mắt Thẩm Lạc Hà còn ở lại chỗ cửa, trong mắt chán ghét đều nhanh chóng đi ra .

“Người ca ca này thật sự rất quan tâm nàng !” Cưu Minh Dạ biết rõ lúc này tốt nhất không nên nói mát,nhưng nói chỉ là thuận miệng tuôn ra.

Quả nhiên thành công gọi lực chú ý của Thẩm Lạc Hà trở về, đồng thời cũng nhận được một câu trong dự liệu ,“Câm miệng.”

“Được được! Ta câm miệng! Bất quá ta chỉ muốn nói, một ‘Ca ca’không có quan hệ huyết thống có thể tốt đến đâu chứ vẫn nên ‘Cẩn thận’,người kia nhất định có ý đồ, mà ta có thể khẳng định các ngươi không có quan hệ huyết thống, cho nên nàng phải cẩn thận hắn!”

Thẩm Lạc Hà quay đầu nhìn hắn,“Ngươi làm sao biết chúng ta không có quan hệ huyết thống?”

“Bởi vì nàng xinh đẹp như vậy còn hắn thì xấu như thế kia!”

Thẩm Lạc Hà sững sờ dùng chút thời gian mới phản ứng lại ý của hắn.

“Lưu Bưu là con của người cha ta bái kết huynh đệ, chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, ta chỉ xem hắn như ca ca thôi .”

“Nhưng ca ca này lại muốn cưới về để có thể chăm sóc vị muội muội này.”

“Đúng”

“Nhưng nàng không thích hắn, không muốn lấy hắn, mới thêu dệt ra mình có cuộc hôn nhân giả dối này.”

“Ừm, ta nói với hắn, năm đó cha ta đã cứu lão gia họ Cưu một mạng, hai nhà lúc ấy đã định cuộc hôn nhân này.”

“Nhưng vì sao lại là Bạch Tú? Tuy rằng ta không thường về nhà nhưng việc hôn nhân của đệ đệ mình cũng biết đôi chút.Nếu Bạch Tú thực cùng ai định chung thân, trong nhà tuyệt đối không dấu hắn .”

“Đúng, ta không biết Cưu Bạch Tú, cha ta cũng không biết cha hắn.”

“Vậy tại sao nàng phải tìm đến hắn?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.