Bát Gia Tái Thế

Chương 296: Chương 296: Bắt tay vào điều tra




"Có liên quan đến lai lịch của tôi", Trần Đức cũng không giấu, vải là loại chuyên cung cấp cho các gia tộc lánh đời. Lẽ nào bố mẹ anh từng là người trong các gia tộc ấy ư?

"Vậy thì, tôi sẽ dùng thế lực của mình tra thử, sản phẩm và loại vải của xưởng đó trong từng thời kỳ đều hơi dị. Tôi sẽ đến xem những giai đoạn có loại vải đó có ai từng mua. Nếu có gì đáng chú ý thì tôi sẽ báo cho cậu", Kỳ Hàn cất miếng vải đi nói: "Vừa hay tôi cũng định quay về tỉnh Võ một chuyến".

"Được!"

Sau cuộc chiến ở trang viên nhà họ Hàn, chuyện nhà họ Hàn coi như đã được giải quyết xong. Ba thành phố ở Hoa Bắc cũng đã xảy ra một cơn động đất khiến xã hội thượng lưu thay đổi thời đại.

Nhà họ Trương nhảy lên trở thành gia tộc đứng đầu thành phố Tần.

Vả lại, còn mở rộng sản nghiệp đến Giang Bắc và nâng đỡ một gia tộc tầm trung trở thành gia tộc đứng đầu ở đó.

Trương Thiên Dương rất cao tay, ông ta mượn tiếng tăm của Trần Đức sau trận chiến này, quét sạch các thị trường. Tuy có một số võ giả khó chịu, nhưng có Trần Đức chống lưng nên không ai dám nói gì.

Nhà họ Trương không chỉ trở thành gia tộc đứng đầu thành phố Tần, mà còn trở thành gia tộc đứng đầu tỉnh Hoa Bắc.

Hơn nữa, Trương Thiên Dương chỉ dùng có 3 tháng để làm được những điều ấy!

Trương Thiên Dương là một người cực kỳ có năng lực, hồi xưa xếp thứ 3 là vì bố cục ở thành phố Tần quá vững chắc, chẳng thể phá vỡ nên không có sân chơi dành cho ông ta.

Ông đã hát xong, vậy đến lượt tôi.

Nay, Trương Thiên Dương mới là nhân vật chính!

Trên bảng xếp hạng tỷ phú, của cải của Trương Thiên Dương nhảy từ thứ 3 lên vị trí đứng đầu tỉnh Hoa Bắc.

Các giới trong xã hội đều ồ lên, đa số đều không biết tại sao, chỉ có người trong giới thượng lưu mới biết mọi thứ đều bởi vì một người thanh niên!

Một chàng trai tên là Trần Bát Hoang!

Anh dùng sức một người hoàn toàn khiến cho hai gia tộc lớn như nhà họ Tạ và họ Hàn rời khỏi sân chơi!

Nửa tháng cũng đủ để Tử Hàm trở lại cuộc sống bình thường. Trần Đức dẫn theo cô bé vào một trang viên có diện tích khoảng 1000 mét vuông do Trương Thiên Dương đưa.

Tử Hàm cũng tiến vào trường học quý tộc, Liễu Như Nguyệt được điều tới trường để làm giáo viên của cô bé tiếp.

Còn Lâm Dao thì đã về nhà từ 1 tuần trước, vì vậy ngoài Tử Hàm ra thì chỉ có mình Tống Ngữ Yên là phụ nữ vào ở trong biệt thự. Trần Đức đã đồng ý với Tống Thiên Vũ sẽ bảo vệ cô ấy, hơn nữa cả hai cũng kết hôn, nên ngày nào Tống Ngữ Yên cũng ra vào biệt thự một cách đường đường chính chính.

Lúc trước, cô ấy từng khinh thường Trần Bát Hoang. Mà nay, suy nghĩ của Tống Ngữ Yên đã lặng lẽ thay đổi, hoàn toàn ỷ lại người đàn ông kia. Cô ấy cảm thấy... hình như mình đã yêu người này mất rồi.

Nhưng Trần Bát Hoang vẫn cứ khó có thể đoán, cả người như một ẩn số. Nửa tháng nay, cô ấy đã nhiều lần mặc áo ngủ mỏng manh đi ngang qua trước mặt anh, nhưng tiếc là tên kia vẫn lù lù bất động.

Chỉ là, có nhiều lần cô ấy vô tình thấy Trần Đức nhìn mình bằng ánh mắt rất phức tạp, ánh mắt đó rõ ràng đang nhìn mình, nhưng cô ấy lại cảm thấy như không phải, rất kỳ lạ.

Bên ngoài đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, song Trần Đức lại rất khiêm tốn, cả nửa tháng nay đều ru rú trong nhà. Ngoài việc đưa đón Tử Hàm đi học và giúp Giang Hồ Hải, Trương Thiên Dương, Hà Đồn trị thương thì cả ngày đều ở trong biệt thự.

Mãi đến hôm nay, khi Kỳ Hàn đến biệt thự, hắn vừa bước vào trang viên, đi đến trước cửa biệt thự, Hồng Y đã xuất hiện trước mặt: "Trần Đức nói, người không phận sự chưa thông báo thì không thể tiến vào biệt thự, dừng ở đây đi".

"Người không phận sự?", sắc mặt Kỳ Hàn phức tạp nói: "Tôi cũng coi như người không phận sự ư?"

"Đâu chỉ là anh, tôi cũng vậy", mặt mày Hồng Y lạnh tanh nói: "Ngoài Tử Hàm và Tống Ngữ Yên ra thì những người khác phải thông báo mới có thể vào biệt thự".

Kỳ Hàn: "..."

Không ngờ một con em cháu cha của gia tộc lánh như hắn lại gặp phải cảnh này khi ở bên ngoài. Có điều, có Hồng Y trông chừng, hắn cũng không có cách nào: "Thôi, cô đi thông báo đi".

"Không cần, vào đi".

Lúc này, cửa biệt thự đột nhiên mở ra, Trần Đức cầm bình rượu trong tay, tự rót tự uống, trong phòng tràn ngập mùi rượu.

Kỳ Hàn thấy thế, vội vàng đi vào: "Cậu Trần, thứ cậu bảo tôi tra đã có tin tức rồi".

"Ngồi xuống trước đi", Trần Đức cầm bình rượu, hỏi: "Uống một ly không?"

"Không", Kỳ Hàn ngồi xuống, lấy laptop mang theo ra, rồi mở một bảng biểu ra: "Bên trong là người đã mua loại vải này vào 26 năm trước. Hồi đó, có hơn 300 đứa trẻ trong gia tộc lánh đời sinh ra và một số trẻ khoảng 1 tuổi dùng loại vải của cậu. Tổng cộng là có 28 gia tộc mua loại vải ấy".

"Ngoài nhà tôi ra thì còn có 27 gia tộc, chúng ta khá là may mắn, 27 gia tộc đó đều mua vải khác nhau. Năm đó, chỉ có một gia tộc là mua loại vải của cậu".

Ánh mắt Trần Đức lập lòe, nuốt ngụm rượu cực mạnh xuống họng, nhìn laptop. Kỳ Hàn dùng chuột chỉ vào một gia tộc.

Nhà họ Chu!

"Kỳ lạ là hồi đó nhà họ Chu mua rất nhiều vải dệt, chỉ có loại vải này là khác biệt. Nó là loại vải mắc nhất hồi đó, nói như giờ chính là bản giới hạn, có giá trị cực kỳ xa xỉ".

"Nhà họ Chu?", Trần Đức nhàn nhạt hỏi: "Có tra được là ai trong nhà đó mua không?"

"Bởi vì lâu quá rồi nên cần chút thời gian, có điều, nếu là bản giới hạn thì tôi tin rằng sẽ điều tra được nhanh thôi", Kỳ Hàn tự tin nói.

"Tốt".

Trần Đức cũng không hối, nếu tìm được nhiều manh mối như vậy, một khi cho hắn thời gian thì chắc chắn có thể điều tra ra.

Còn nhà họ Chu thì chắc chắn không phải gia tộc của anh rồi vì anh họ Trần!

Không phải họ Chu!

"Vết thương trên người anh là sao?", Trần Đức bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào ngực Kỳ Hàn, trên ngực hắn có một miệng vết thương rất dài như bị người dùng mũi dao cứa qua.

Tuy Kỳ Hàn có quần áo che, nhưng vẫn không thể né được ánh mắt của Trần Đức.

Nửa tháng nay, Trần Đức vẫn luôn nghiên cứu thấu thị nhãn của mình. Cuối cùng nay cũng đã hoàn toàn hiểu được, có thể điều chỉnh theo ý mình!

Kỳ Hàn ngẩn ra.

Hắn đã giấu rất kỹ, sao Trần Bát Hoang lại phát hiện ra được vậy?

"Không có gì, gặp được một tên khốn ở tỉnh Võ, nhưng tôi có thể giải quyết", Kỳ Hàn không có nói kỹ, sau đó bèn đổi đề tài: "Hôm nay, con trai của Trương Thiên Dương kết hôn nên gọi cho tôi, cậu Trần đi không?"

"Cũng không còn chuyện gì nữa nên đương nhiên là đi rồi", Trần Đức cười nói, nửa tháng này, địa vị của nhà họ Trương cũng nước lên thuyền lên, hình như Trương Tử Đằng cũng đổi tính, không ngờ lại tìm bạn gái, rồi còn muốn kết hôn chớp nhoáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.