“Trần Bát Hoang! Ai cho mày lá gan đó!”, Hàn Vân Sơn như điên dại, nổi trận lôi đình, cả người ông ta run rẩy quát lên: “Tao sẽ khiến mày phải trả giá, khiến mày phải chịu cái chết không toàn thây, xé xác mày cho chó ăn!”
“Soạt!”
Trần Đức rút cánh tay ra khỏi cơ thể Hàn Thái, một lần nữa quay điện thoại vào cánh tay đang vương đẫm máu tươi, tô đậm một màu máu đỏ chói mắt của mình, khiến Hàn Vân Sơn nhìn tới mi mắt giật giật.
Máu đó là máu của cháu trai ông ta!
Trái tim ông ta đang co rúm lại, hận không thể lập tức bóp chết Trần Đức.
Nhìn thấy dáng vẻ này của ông ta, Trần Bát Hoang nói băng lạnh tới thấu xương: “Lão già khốn kiếp, có phải là muốn giết chết tôi không? Khi cháu trai ngoan của ông muốn động đến người thân của tôi, tâm trạng của tôi cũng giống ông lúc này”.
“Ông không phải nôn nóng rút gân lột da tôi như vậy, tôi sẽ đến tìm giết ông, tôi sẽ khiến ông chết còn thê thảm hơn cả cháu trai mình!”
Dứt lời.
Không đợi Hàn Vân Sơn đáp lại.
Chiếc điện thoại đã bị Trần Đức vặn tới biến dạng, bị ném sang một bên như rác rưởi.
Tiếp đó.
Anh kêu Tống Ngữ Yên báo cảnh sát!
Hàn Viên xảy ra chuyện lớn như vậy, muốn không bị người khác biết được căn bản là không thể nào, giống như lúc ở nhà họ Tống, chỉ là điều tra và đăng ký đơn giản.
Tuy nhiên, khi biết người thiệt mạng là Hàn Thái, vài thành viên của phòng điều tra đặc biệt đều ngơ ngác nhìn nhau.
Họ hiển nhiên không ngờ rằng vụ án này lại liên quan đến nhà họ Hàn.
Chuyện này đều được họ bí mật ghi lại, sau khi trở về chuẩn bị trình báo lên cấp trên, xem chỉ thỉ của lãnh đạo có cần phải cảnh cáo người tên Trần Bát Hoang này khiêm tốn lại một chút hay không.
Cùng lúc đó.
Giang Bắc, nhà họ Hàn.
Trong một tòa nhà có lối kiến trúc như một pháo đài, Hàn Vân Sơn đang ngồi trên sofa, gương vặt vặn vẹo tới cực điểm, lời nói của Trần Bát Hoang vẫn còn đang vang vọng trong tâm trí ông ta.
Tôi sẽ tới giết ông!
Tuy rằng câu nói này rất có thể chỉ là một lời đe dọa, nhưng để đảm bảo an toàn, ông ta vẫn là kích hoạt hình thái bảo vệ cấp S của nhà họ Hàn!
Tất cả các camera đều được bật cùng lúc, 360 độ bao quát cả nhà họ Hàn không một góc chết!
Đồng thời, hơn một trăm tử sĩ được nhà họ Hàn nuôi dưỡng cũng được điều động, ẩn nấp trong chỗ tối, chờ đợi sự xuất hiện của Trần Bát Hoang bất cứ lúc nào!
Với tất cả những điều này, Hàn Vân Sơn vẫn cảm thấy không an toàn.
Rốt cuộc, ông ta biết thực lực của mấy người Lục Thập Phương, Hàn Nhất, Hàn Nhị, Hàn Công Quyết, cũng hiểu rõ có thể khiến Hàn Tùng bị thương nặng và giết chết Hàn Thái ngay trước mắt những người này đã đủ chứng minh anh không tầm thường!
Sau khi do dự nhiều lần, ông ta mới nhấc máy gọi một cuộc điện thoại: “Alo, xin chào, cho hỏi có phải là Giang đại sư không, tôi có một tin tức không may cho ông, đồ đệ Lục Thập Phương của ông… chết rồi”.
“Là do một tên gọi là Trần Bát Hoang ra tay, hắn đã phao tin là sẽ tới nhà họ Hàn giết tôi!”
“Được, Giang đại sư, tôi ở nhà họ Hàn đợi ông!”
“…”
Tống Ngữ Yên gọi Diệp Khánh Ngôn tới Hàn Viên đón bọn họ, khi Diệp Khánh Ngôn nhìn thấy tình trạng của Trần Đức không khỏi ngạc nhiên, trên người anh có quá nhiều vết thương, quần áo nát tươm, da thịt rách nứt, toàn bị đều thấm ướt máu tươi!
Cảnh tượng như vậy thực sự khiến cô phải giật mình: “Trần Bát Hoang, cô chủ, mọi người đã xảy ra chuyện gì vậy, tôi sẽ gọi xe cấp cứu ngay lập tức!"
“Không cần”.
Trần Đức lắc đầu, vết thương trên người anh nhìn có vẻ nghiêm trọng nhưng thực chất chỉ là vết thương ngoài da, đối với anh không là gì cả.
Sắc mặt Tống Ngữ Yên tái nhợt, ngơ ngác nhìn Trần Đức chằm chằm, đặc biệt đau lòng: “Trần Bát Hoang, tại sao lại vì tôi làm như vậy, đáng giá sao?”
“Đáng giá, vì anh đã từng hứa với Tống Thiên Vũ sẽ bảo vệ em chu toàn trong ba tháng”, Trần Đức đáp.
Chỉ vậy thôi sao?
Trong lòng Tống Ngữ Yên có chút lạc lõng.
Khi Trần Đức nói ra điều này, bóng dáng người phụ nữ trong quá khứ kia cũng xuất hiện trong đầu anh.
Có lẽ, không chỉ như vậy.
Còn bởi vì cô và cô ấy thực sự quá giống nhau.
Anh không thể chịu nổi khi nhìn thấy một người phụ nữ giống cô ấy phải chịu bất kỳ tổn thương nào.
Đúng vậy, ngay cả khi nó chỉ là dung mạo tương đồng mà thôi!
…
Diệp Khánh Ngôn tiễn Trần Đức đến dưới chân tòa nhà nơi anh ở, về tới nhà, Trần Đức dùng nước lạnh rửa sạch miệng vết thương cùng vết máu trên người mới bước đến trước nồi áp suất.
Trong nồi áp suất lúc này vẫn đang luyện chế Phục Nhan đan, đan dược còn chưa thành hình, thảo dược bên trong đã được tinh chế thành dạng đặc sệt giống như cháo, những thứ này chính là nguyên liệu của Phục Nhan đan, không chỉ có thể khiến vẻ ngoài càng thêm tươi đẹp, còn có thể hồi phục một vài thương tích.
“Cũng may chuẩn bị không ít, Diệp Khánh Ngôn, Phục Nhan đan của cô chỉ có thể đợi thêm một thời gian thôi”.
Tiêu diệt nhà họ Hàn tuyệt đối không phải là việc Trần Đức chỉ nói suông mà thôi!
Hàn Thái đáng chết lại dám ra tay với Đàm Thu, Hạ Thiên Tuyết cùng Tử Hàm!
Chỉ dựa vào điểm này, anh sẽ không lưu lại hậu hoạn!
Hiện tại anh cần những nguyên liệu thô của Phục Nhan đan này để chữa lành vết thương, sau đó lập tức khởi hành tới Giang Bắc.
Sau khi tắt lửa, Trần Đức đổ tất cả vào thau nước, hòa với nước sạch rồi chậm rãi xối lên người, khi dòng nước sạch lướt qua từng tấc da thịt của anh, một giây tiếp theo điều kỳ diệu liền xảy đến.
Những vết thương trên người anh bắt đầu hồi phục, miệng vết thương cũng từng bước kín miệng với tốc độ kinh người, chỉ cần nhìn kỹ, hoàn toàn có thể dùng mắt thường để quan sát quá trình chữa lành này.
Vết thương đang lành lại nhanh chóng.
Trần Đức không ngạc nhiên với tốc độ này, Phục Nhan đan dùng bên ngoài có thể chữa lành vết thương, bên trong có thể khiến làn da càng thêm hồng hào mềm mại, hiệu quả còn tốt hơn rất nhiều so với các loai HA, hoạt chất tăng cường… gì đó trên thị trường.
Cho dù là người bình thường sử dụng cũng có tác dụng thần kỳ, huống hồ là với một võ giả như Trần Đức, tự thân đã sở hữu tốc độ hồi phục cực kỳ mạnh mẽ, hai yếu tố này cộng lại ngay cả nguyên liệu Phục Nhan đan của phiên bản thô sơ cũng có thể chữa khỏi 70% đến 80% vết thương của anh.
Hai mươi phút sau, vết thương trên người Trần Đức đã không còn cảm giác đau rát, trông khá hơn rất nhiều.
Sau đó, anh nhấc máy gọi cho Trương Thiên Dương.
Có một số việc anh không thể làm được một mình trong thời gian ngắn, do đó cần tới sự giúp sức của Trương Thiên Dương.
Tập đoàn bất động sản Thiên Dương.
Hôm nay, Trương Thiên Dương đang mở một cuộc họp hội đồng quản trị, không khí đang như lửa bỏng dầu sôi, tại thời khắc mấu chốt, Trương Thiên Dương đích thân lên tiếng.
Chỉ là đúng lúc này, điện thoại của ông ta lại reo vang.