Bát Phú Lâm Môn

Chương 61: Q.2 - Chương 61: Đặt cược Tiểu Huyền Huyền




Sau khi nha hoàn đem trái cây và nước trà đưa vào ,liền thối lui khỏi sương phòng.

“Hắc! Hậu Huyền, cũng không có ít nữ nhân động lòng với ngươi nha.” Đợi sau khi trong phòng chỉ còn ta cùng Hậu Huyền, ta bắt đầu ở trong phòng của Hoa Liễu nhìn đông ngó tây.

“Kia đương nhiên, ta đây Phong Hoa… Lão nương ta đã nói, người sinh ta chính là nam nhân sẽ gây tai ương cho nữ nhân. Nhưng thê chủ, ta không hiểu được tại sao những nữ nhân lại phải muốn có những quan hệ này với nam nhân ?”

“Ách… Bởi vì những nữ nhân kia đều thích ngươi cho nên mới muốn những mối quan hệ đó với ngươi , còn nam nhân a … làm sao bây giờ a?” Ta không thể giống như nương của Hậu Huyền muốn hủ hóa con mình được, Hậu Huyền khả ái như vậy, nếu bị nam nhân cướp đi ta sẽ buồn bực tới chết.

“Này, sao ngươi lại ở trong phòng người khác nhòm ngó như vậy chứ.” Hậu Huyền cầm lấy quả táo bước theo phía sau ta , giống như một cái đuôi.

“Đừng nói lung tung, ta đây là đang thưởng thức.” Ta tiện tay cầm lấy hộp phấn trên bàn trang điểm của Hoa Liễu, thực sự rất thơm, không nhịn được kêu lên, “Nữ nhân này mùi hương thật quyến rũ.”

“Này, ngươi nói như vậy thật giống như là nam nhân ấy, háo sắc.” Hậu Huyền kỳ quái trợn trắng hai mắt nhìn ta, lại còn cùng ta duy trì cự ly.

Phía trên màn trướng phấn hồng có chạm trổ hoa văn tinh xảo: “Ta rất thích này cái màn này, khi trở về ta cũng muốn mua một cái.”

“Hừ, nữ nhân các ngươi thực sự là rất phiền, ngươi cũng đã có một cái màn ở nhà rồi mà còn muốn sắm thêm, xa xỉ.”

“Ngươi thì biết cái gì, một năm bốn mùa cũng không thay nổi bộ quần áo.”

“Ai nói, ta có a.” Hậu Huyền vẫn còn không phục cự nự.

“Hừ. Ngươi tổng cộng có năm bộ quần áo, bộ đồ ngươi mặc hôm nay chính là bộ cách đây năm ngày trước ngươi đã mặc,lão nương phong hoa tuyệt đại của ngươi không có nói cho ngươi biết rằng nên sắm nhiều y phục một chút a?” Ta đi tới bên cửa sổ, ngoài cửa sổ là nhiều loại hoa giống như cẩm chướng, mùa hè sắp đến rồi.

“Cáp. Ngươi càng ngày càng giống lão nương của ta, nhưng… Nhưng mà bạc mua quần áo của ta không phải đều nằm ở chỗ của thê chủ ngài hay sao a.” Hắn nhẹ nhàng đụng ta một cái, âm thanh làm nũng vang lên, vẻ mặt lấy lòng , “Thê chủ tốt của ta a. Ngài đừng thu học phí của ta nữa được hay không a?” Hắn túm lấy tay áo của ta nhẹ nhàng vân vê, “Có được hay không, có được hay không?”

Ta hừ lạnh: “Hừ, coi như là ngươi không để cho ta cầm bạc của ngươi thì ngươi cũng đem bạc đến cho Hoa tỷ tỷ của ngươi.”

“Ta thề, nếu người không thu tiền của ta nữa, ta sẽ không bao giờ … đến nữa .” Hậu Huyền sảng khoái đáp ứng ta. Tay phải của hắn làm làm bộ dáng tuyên thệ.

“Nhanh như vậy liền có mới nới cũ ?” Thanh âm mêm mại của Hoa Liễu từ phía sau mà đến, ta xoay người nhìn lại, nàng một bước lại một bước giống như linh miêu đi tới, nhẹ nhàng ngồi ở bên cạnh bàn, bàn tay tạo thành hoa lan chỉ chậm rãi cầm lên một viên ô mai, chậm rãi để trên đôi môi diễm lệ đỏ mọng.

Ta không nhịn được cười, đụng nhẹ vào Hậu Huyền: “Thật chua nha.” Hậu Huyền cố gắng lấy lại mặt mũi : “Hoa tỷ tỷ, đừng làm rộn , thê chủ, tỷ tỷ nếu hiểu lầm sẽ lấy thêm tiền của ta a.”

“Khanh khách … Hộ Quốc phu nhân, ngươi dùng cái chiêu gì có thể quản được tên dã tiểu tử này khiến hắn nghe lời như vậy a?” Nàng ngồi trên ghế dựa tựa như rắn không xương mềm dẻo .

Ta ngồi ở phía đối diện của nàng. Cầm hạt dưa cắn: “Cái…này phải đúng bệnh mà hốt thuốc, nói chính sự, ta muốn đánh cuộc với ngươi , một kiên y phục là mười hai lượng bạc. Điều kiện chính là , ngươi làm cho Cổ Thiếu Hoa thoát một kiện y phục thì ta sẽ thua ngươi mười hai lượng bạc, như thế nào? Cùng với Hộ Quốc phu nhân đánh cuộc, có kích thích hay không a?”

“Tưởng người sẽ bảo ta làm cái gì ,thì ra là chuyện này, ừm… nhưng phải thay đổi cách một chút chứ.”

“Được lắm, nếu như ngươi có thể ép được hắn lên giường, sẽ là mười hai lượng hoàng kim.”

“Ép lên giường! ha. Cái này thật đúng là khó khăn.” Thanh âm Hoa Liễu kiều mị trong đó lại mang theo một chút cường ngạch, ánh mắt mị hoặc di chuyển sang một bên, nhẹ nhàng cười, “Nhưng nói chuyện này có phải hay không là không nên nói trước mặt tiểu hài tử, như vậy thật không tốt a?”

“Tiểu hài tử?” Ta theo ánh mắt nàng nhìn sang Hậu Huyền, mặt hắn đỏ lừ, bộ dáng khó chịu ngồi uống trà. Ta từ trong ngực đem ra mười lượng bạc.”Hậu Huyền a, đi tìm tỷ tỷ khác chơi đi.”

“Phụt! Ôi ôi ôi!” Hậu Huyền dùng tay lau miệng. Trơ mắt nhìn ta, “Ngươi dám cho ta tiểu hài tử a, các ngươi có cái gì mà ta không thể nghe được, ta Không đi!”

“Ha ha ha ha ha, Huyền Huyền vẫn còn khả ái như vậy. Tốt lắm, mười hai lượng hoàng kim, trận đánh cược này ta làm, bất quá vàng bạc ta không cần.”

“Vậy ngươi nói đi,muốn đánh cuộc gì?”

“Đánh cuộc hắn.” Nàng tạo hoa lan chỉ chỉ về phia Hậu Huyền.

“Hắn?”

Hoa Liễu nhẹ nhàng cười: “Nếu ta thắng ngươi phải để Huyền Huyền lên đài nhảy múa.”

“Phụt!” Lần này đến phiên ta phun, ta nghiêng mặt đi, Hậu Huyền khẩn trương chống tròn mắt chống đỡ, trong mắt hắn là cực kỳ không muốn. Ta dứt khoát quay đầu lại, “Được!”

“Này! Ngươi sao lại có thể bán đứng ta!” Hậu Huyền sinh khí mắng ta, ta cười nói: “Dù sao ngươi cũng thiếu ta một việc, chuyện này cũng không phải chuyện giết người phóng hỏa, đến lúc đó ngươi chỉ cần biểu diễn thật tốt , đừng có làm mất mặt của ta.” Ta khích lệ vỗ vỗ vai Hậu Huyền, hắn thống khổ ôm lấy đầu của mình, quấn quít một hồi, mới hếch mặt lên, biến trở về nghiêm trang: “Ngươi vẫn phải đưa tiền cho ta, ta đi tìm tỷ tỷ khác chơi đùa.”

“Ha ha ha…” Ta cùng Hoa Liễu đồng thời cười to ra tiếng, chúng ta cũng nhịn không được mà cùng nhau vò đầu của Hậu Huyền, làm cho mái tóc của hắn hoàn toàn rối bù.

“Các ngươi, các ngươi! Hừ!” Hậu Huyền bực dọc đi tới trước gương trang điểm của Hoa Liễu, chỉnh sửa lại mái tóc đã bị chúng ta làm loạn lên, ta cùng Hoa Liễu tiếp tục đàm phán chính sự của chúng ta .

“Việc này ta chắc chắn thắng, không bằng ngay chiều nay ngươi để cho Huyền Huyền lên đài biểu diễn được không?”Ánh mắt yêu mị của Hoa Liễu giờ này đang nhìn Hậu Huyền , ta cười cười: “Nếu như ngươi làm không được thì sao đây? Ta đây chẳng phải là sẽ thiệt a .”

“Nếu như ta thua thì ta sẽ bị nam nhân xấu xa cưỡng bức, được chưa?”

Giơ ngón tay cái lên: “Ngươi đã thề độc như vậy, ta đây sẽ tin ngươi! Hậu Huyền, buổi tối nay chuẩn bị lên đài biểu diễn!”

“Phong Thanh Nhã! Ta sẽ nhớ kỹ ngươi!” Tay phải Hậu Huyền cầm lược, hung tợn chỉ hướng ta,trên gương mặt mặt trái xoan khéo léo kia rơi một chút ít tóc rối loạn. Một bóng dáng thướt tha bỗng đi đến bên cạnh Hậu Huyền, Hậu Huyền liền đem lược chỉ sang phía Hoa Liễu: “Hoa tỷ tỷ, ngươi, ngươi, ngươi định làm cái gì?”

“Đương nhiên là tìm trang phục cho ngươi rồi, làn da ngươi không có được trắng lắm, đương nhiên là phải xử lý biết không?”

“A —- không được a, lão nương phong hoa tuyệt đại của ta nói rằng là đó chính là nam nhân vị a—

“Nam nhân vị ngươi cái đầu ngươi, thê chủ của ngươi đã nói là nghe theo ý ta, ngươi dám cãi lại hay không”

“Phong Thanh Nhã—- a ——– ”

Ha ha, uống trà, uống trà, xem kịch vui thôi. Mặc dù quá trình phía trước có chút thê thảm ta không nỡ nhìn cộng thêm kêu thảm thiết liên tục của Hậu Huyền.

Trong lúc bọn Tiểu Cửu đang ở nhà lo lắng không yên vụ việc ở Thanh Châu, ta lại ở Bách Hoa cung cùng Hoa Liễu xem Hậu Huyền biểu diễn.

Phía trước Bách Hoa cung chính là một đại đường như những thanh lâu khác, chỉ là bất quá quy mô lớn hơn những cái khác chút.

Giờ phút này trăng đã treo lên cao rồi, đúng là tầm cơm no rượu say muốn tư dâm. Một bức rèm che rủ xuống trước cửa, từ bên trong nhìn ra vẫn rất rõ đại đường.

“Nhìn kìa, Cổ Thiếu Hoa đến rồi.” Hoa Liễu chỉ hướng ra bên ngoài, ta thấy một bóng dáng quen thuộc đi qua trước cửa, ta liền dùng quạt tròn che mặt: “Xong rồi, nếu nhu hắn nhìn thấy màn biểu diễn của Hậu Huyền thì liệu hắn có đoán ra được chuyện gì không, à mà nhỡ hắn phải lòng Hậu Huyền thì sao ?.”

“Hắn dám!” Hoa Liễu dùng quạt tròn nhẹ lay động, bạch nhãn liếc ngang, “Nơi này là địa bàn của ta, hắn dám làm xằng bậy, ta cắt hắn.”

“Này này này, ngươi cũng đừng gay gắt quá chứ, ta phá án còn phải dùng tới hắn đó, nói cho cùng Hậu Huyền cũng là một nam nhân, nam nhân thì có cái trinh tiết gì mà nói a?”

“Ngươi a sai rồi, mười phần là sai a,cái này a muốn xem nam nhân , vương tôn quý tộc tự nhiên không có trinh tiết gì đáng xem, nhưng nói cho cùng vương tôn quý tộc cũng không phỉa là chỗ người như ta xen vào? Nhưng Tiểu Huyền thì không nha,hắn là một nam nhân đàng hoàng, nói không chừng nếu ngươi không chủ động hắn cũng không biết phải làm như thế nào đâu hahahaaaa…”

“Cũng đúng a.”

“Ngươi nhìn hắn như vậy, ta đã biết rằng nam nhân này căn bản là chưa có bị ngươi động qua.”

“Không bằng như vậy đi, nếu như ngươi thua, ngươi liền thông phòng cho hắn đi thế nào?” Quạt tròn chỉ chỉ đến trước ngực của Hoa Liễu, Hoa Liễu có điểm ngây người. Đột nhiên, nàng cúi xuống gần ta, dùng cái quạt tròn đem quạt của ta đẩy ra: “Ai u Hộ Quốc phu nhân a, nhìn ngươi phá hư không khí kìa, lại còn định chiếm tiện nghi ta ? Ngươi chả lẽ không tiếc sao?” Hoa Liễu mềm mại nhẹ nhàng tựa vào bên cạnh ta, từng trận hương thơm xông lên.

Vẻ mặt ta mang theo ba phần ý cười, nếu như ta dám động vào Hậu Huyền, người chết chính là ta , đừng nói Tiểu Cửu muốn chém ta,cái vị Hàn Tư Ức kia chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua ta.

Về phần tiểu Huyền, một tiểu người hầu khả ái như vậy, nếu không có việc gì trêu chọc hắn cũng rất vui, có việc liền đóng cửa thả Hậu Huyền, mập mờ mập mờ, bảo trì một loại quan hệ tri kỷ sạch sẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.