Bắt Rồng Làm Hậu

Chương 17: Chương 17: Đầu






Lưu ý: Bài viết chỉ thể hiện qua điểm của người dịch, không thể hiện quan điểm của tác giả cũng như Tiếu Liễu Đào Mai team.

Yến Diên liệu có thật sự là tra công?

Yến Diên vốn là thiên đế, kiếp trước hắn và Huyền Long yêu nhau sâu đậm, khiến cho chúng thần ngưỡng mộ. Thế nhưng hắn lại bất lực chứng kiến người mình yêu thương chết trong tay mình. Cái chết của Huyền Long khi đó đã khắc sâu vào tâm trí hắn, là một nỗi ám ảnh mà mãi mãi hắn không thể quên được.

Từ bỏ ngôi vị Thiên Đế, quyết tâm đi tìm người mình yêu.

Yến Diên vốn là Thiên Đế, là chủ của Tứ Hải Bát Hoang, sau khi mất đi người mình yêu nhất, hắn không ngần ngại mà gạch tên khỏi thần tịch, thoái vị, bước vào luân hồi chỉ để đi tìm Huyền Long.

Địa vị, quyền lực hắn không hề thiếu, vị trí của hắn còn là mong ước của biết bao nhiêu người. Nhưng những thứ đó so với Huyền Long không có nghĩa lý gì cả. Hắn thà làm một phàm nhân để ở bên cạnh người mình yêu. Còn hơn làm một Thiên Đế cô đơn một mình, không còn người mình yêu thương bên cạnh nữa.

Sau khi hắn nghĩ rằng Ninh Chi Ngọc chính là người yêu kiếp trước của mình, hắn không ngần ngại tự mình xuất cung, dùng mọi cách để cứu người đó. Mặc dù hắn biết chuyện triều chính nếu như không nắm vững trong tay sẽ rất dễ dàng sụp đổ, nhưng hắn vẫn bỏ qua tất cả, quyết tâm đi tìm người mình yêu.

Sự dằn vặt trong tâm trí của Yến Diên

Khi Yến Diên muốn dùng dao đâm Huyền Long nhằm moi tim y ra để mang về cứu A Ngọc của hắn, hắn lại không nỡ xuống tay. Đến khi Huyền Long tỉnh lại hỏi hắn tại sao chưa ngủ, hắn cảm thấy nhẹ nhõm vì đã không làm điều đó. Lúc hắn muốn hồi cung, luôn cho rằng bản thân lừa Huyền Long vào cung để tìm cách moi tim y. Nhưng thật ra thẳm sâu bên trong hắn thật sự muốn điều đó. Không những thế hắn còn tức giận vì Huyền Long không níu kéo mình ở lại.

Khi hắn nghe Huyền Long kể về câu chuyện thời còn bé của mình, về việc bị mẫu thân dùng roi da đánh, bị huynh đệ tỷ muội ghét bỏ, thậm chí còn bị chặt một bên sừng. Hắn hôn lấy bên sừng bị gãy của y, nói: "Ngươi còn có ta, ta thích ngươi." Hắn thật sự xót xa, thật sự đau lòng, hắn lúc này không lừa mình dối người, hắn chỉ biết rằng hắn thật sự thương xót y.

Khi Huyền Long đưa cho hắn nghịch lân của mình, hắn cảm thấy sốt ruột, lo lắng cho Huyền Long khi thấy mãi không cầm được máu. Hắn lại nghĩ đến ba mươi miếng vảy kia, rồi lại áy náy, dằn vặt chính mình. Chỉ khi đối diện với Huyền Long, tình cảm của hắn mới có thể thể hiện một cách chân thật nhất.

Ký ức về kiếp trước

Sau khi nhìn thấy vết sẹo trên gương mặt của Huyền Long, hắn thật sự muốn khóc, một nỗi đau không tên trào dâng trong trái tim hắn, hắn hỏi y tại sao lại như vậy, hắn ôm y nói "A Bạc, ta thương ngươi." Hắn không những không ghẻ lạnh vết sẹo của Huyền Long, ngược lại còn ôm y vào lòng. Một chữ "thương" vào lúc này đã nói lên tất cả tình cảm của hắn dành cho y, cũng đã xóa đi tất cả những lần tự lừa dối chính mình của hắn. Lúc này, tình cảm của hắn là thật, cảm xúc của hắn là thật, và cũng chính hắn muốn nói ra câu đó để an ủi y.

Trong mơ hắn mơ thấy cái ngày mà Huyền Long chết trong tay hắn, hắn đã khóc, khóc một cách bi thương. Hắn cầu xin y đừng chết, cầu xin y đừng rời xa hắn. Hắn chỉ muốn mãi mãi được ở bên y, muốn chăm sóc cho y, muốn đưa y đi Bát Hoang ngắm biển. Nhưng trong mơ hắn không nhìn thấy mặt y, hắn chỉ biết rằng đó là người mà hắn không thể nào mất đi được, là người quan trọng nhất đối với hắn.

Nỗi ám ảnh về cái chết của Huyền Long ở kiếp trước.

Yến Diên là người ở lại, là người chứng kiến cái chết của Huyền Long, còn chết trong vòng tay hắn, mà hắn lại không làm gì được. Từ đó trong trái tim hắn luôn sợ hãi, hắn không bao giờ quên được sự tuyệt vọng và đau thương vào cái khoảnh khắc mà Huyền Long trút hơi thở cuối cùng. Thế nên khi hắn lầm tưởng rằng Ninh Chi Ngọc chính là người hắn yêu ở kiếp trước, hắn lo sợ bi kịch lại xảy ra lần nữa, nên cho dù có phải trả bất cứ giá nào, hắn cũng phải cứu được người mình yêu.

Trong tim hắn vốn dĩ đã có một cái dằm, một nỗi ám ảnh, một nỗi đau không thể xóa nhòa. Cũng vì thế mà đến khi hắn ngỡ rằng bản thân đã được gặp lại người mình yêu từ kiếp trước, cho dù có lừa gạt tình cảm của người khác, cho dù biến bản thân trở thành một tên khốn, làm những việc trái với lương tâm, trở thành một con người hoàn toàn khác bản thân hắn. Nhưng hắn vẫn chấp nhận, bởi vì đối với hắn mà nói, tất cả đều không quan trọng bằng người đó. Kiếp trước hắn không bảo vệ được y, kiếp này bèn dùng tất cả mọi thứ mình có để bảo vệ y.

- --

Ngay từ đầu bi kịch xảy ra vốn không phải lỗi của hắn, ngay từ đầu là số phận trêu ngươi, đến cả khi luân hồi bị nhiễu loạn cũng không phải lỗi của hắn. Hắn lừa gạt tình cảm của Huyền Long, chung quy cũng chỉ vì hắn sợ mất đi người mình yêu thêm lần nữa mà thôi. Hắn hồ đồ, hắn bất chấp mọi thứ, hắn bị che mắt nên không nhìn ra được người mình yêu thương thật sự là ai.

So với việc trở thành một tên khốn nạn bị mọi người chửi rủa, thì nỗi đau mà hắn phải chịu khi mất đi người mình yêu còn lớn hơn gấp vạn lần.

Nhưng Yến Diên vậy mà lại đánh mất người mình yêu thêm một lần nữa...

Hắn quả thật đáng trách, nhưng lại đáng thương hơn rất nhiều.

Cuối cùng, mong mọi người cân nhắc kĩ câu từ trước khi để lại bình luận. Tuyệt đối không lôi những truyện khác ra so sánh. KHÔNG KY, KHÔNG KY, KHÔNG KY. Điều quan trọng phải nói ba lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.