[Bất Tử Ái Hệ Liệt] Bộ 1 Thánh Huyết Chi Vương

Chương 5: Chương 5: 1




CHƯƠNG 3.1

 

Trong truyền thuyết,mỗi tòa thành cổ xưa Âu Châu đều có một mật đạo bí mật dưới lòng đất.Hôm nay,ta được tham quan một trong số.

 

“Còn phải đi bao lâu a? Ta xem hay chúng ta trở về thôi.”Trước mắt là một đại động sâu không thấy đáy cùng một cầu thang dài vô tận.Ta cảm giác mình ngày càng đi xâu vào lòng đất,bốn phía không khí lạnh đến thấu xương,trong lòng ta không khỏi dâng lên sợ hãi.

 

Hughes ngừng lại bước chân,xoay người lại hờ hững quét qua ta”Thật không nghĩ tới ngươi trở nên nhát gan như vậy.Những thứ phụ nữ pha trộn kia biết diện mục thật của ngươi chứ?”

 

Cái tính hèn nhát của ta bị đoán được,nhất thời thẹn quá thành giận rống to”Người nào nhát gan? Chỉ là ta đi nãy giờ chân có chút mỏi.Còn nữa đây thái độ con  cái nói chuyện cùng trưởng bối sao? Ta là cha kế của ngươi đấy!”

 

Hughes nửa cười nửa không nhìn ta “Ngươi đương nhiên là cha ta điểm này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi. Hiện tại nhắm mắt lại để đứa con này làm trọn hiếu đạo.”

 

“Ta sao phải nhắm mắt lại? Ngươi —— a ——”Hughes đột nhiên một tay chặn ngang ôm lấy,ta bị làm cho sợ đến thét lên!

 

“Nếu không nhắm mắt lại tự gánh lấy hậu quả.”

 

Tên ác ma này tiến tới trước mắt ta,một đôi ma nhãn màu lam tà ác ngó chừng ta bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống ta.Thiếu gia Tống gia ta mặc dù tâm cao khí ngạo nhưng là hiểu được cái gì gọi là”kẻ thức thời là trang tuấn kiệt” dù không cam lòng cũng phải nhắm mắt lại.

 

“Ngoan.”

 

Theo tiếng cười khẽ của cậu thiếu niên,ta cảm thấy thân thể bỗng nhiên nhẹ bồng tiếng gió bên tai gào thét lướt qua.

 

Má ơi!Chẳng lẽ. . . . . . Chẳng lẽ chúng ta đang bay?Ta bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch,chỉ lo bất cẩn té xuống sẽ tan xương nát thịt,vội vàng ôm chặc lấy Hughes.Ta cảm giác được thân thể Hughes cứng ngắc,đang muốn mở mắt xem chúng ta rốt cuộc của ta có phải đang bay hay không thì hai chân của ta đã chạm đất.Mẹ ơi,cám ơn trời đất làm ta sợ muốn chết.Ta run rẩy mở mắt mới phát hiện chúng ta đi đến một hầm rượu hết sức cổ xưa. Bốn phía đều là thùng rượu không biết bằng gỗ hay cao su,ly thủy tinh cùng ly thưởng thức rượu.

 

Trong không khí ngập tràn một mùi thơm nồng kỳ lạ chỉ ngửi thôi cũng đủ làm người say.Nhưng hiện tại không phải thời điểm thưởng thức rượu ngon,ta đối với  kinh nghiệm “phi hành” thần kỳ vừa rồi vẫn còn sợ hãi,vội vàng mở miệng hỏi”Mới vừa chúng ta không phải là  ——”

 

Chữ “bhi” còn chưa ra khỏi miệng,một giây sau cả người ta đã bị nặng nề  đặt ở trên tường ——

 

“Làm sao ngươi lại *** đãng như vậy ?”

 

“Ngươi đang ở đây nói nhăng gì đó? Bổn thiếu gia lúc nào *** đãng rồi?” Ta bị hiểu nổi sao lại bị nhục nhã,giận đến hung hăng đẩy mạnh người nọ.

 

Xoẹt——

 

Ta đẩy một cái nhưng lại đẩy trúng khoảng không,ác ma kia chẳng biết lúc nào đã như mị ảnh chuyển đến phía sau người ta,đem ta thật chặc giam cầm trong vòng tay——”Ngươi vẫn như trước kia,chết tiệt thơm quá đi . . . . . .”Hơi thở lạnh rét làm cho người khác phát run phun lên cổ ta,cảm giác được hai chiếc răng sắc đã cắn lên động mạch chủ của ta——

 

Mẹ của ta ơi! Hắn quả nhiên là Vampire.Lòng ta hoảng sợ bắt đầu liều mạng giãy dụa!”Buông!Cái tên vampire này! Đừng có mà cắn ta!”

 

“Chết tiệt! Đừng động!”Cảm giác được một thứ rắn chắc chống đỡ trên mông ta,ta lập tức sợ đến động cũng không dám động.Xong,chẳng lẽ tên vampire này muốn tiền *** hậu sát rồi mới hút sạch máu của ta?

 

“Hắc hắc. . . . . . Hughes. . . . . . Ta. . . . . . dù sao ta cũng là cha kế ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . . Ngươi mau buông. . . . . . Ta bảo đảm sẽ không nói cho mẹ ngươi biết . . . . . .”

 

“Chẳng lẽ ngươi không có nghĩ tới nếu như ta là Vampire mẹ ta cũng khác mấy?”

 

Ta nghe vậy sửng sốt.Vampire? Vi Ny khả ái đáng yêu của ta mà là Vampire? “Không. . . . . . cô ấy không phải.Cô làm sao có thể? Cái tên Vampire này đúng là ngậm máu phun người!”

 

“Ngậm máu phun người” Hiện tại dùng từ này quả nhiên rất thích hợp!

 

“Thật không biết xảy ra chuyện không may gì làm ngươi trở nên ngu xuẩn thế này ?” Hughes bất đắc dĩ thở dài. . . . . .

 

“Thời gian không nhiều lắm. . . . . . Xem ra dùng thủ đoạn vô cùng đặc biệt. . . . . .”

 

…………………….

 

Ta bị xách đến bên cạnh một cái hồ.Trong hồ đều chứa đầy chất lỏng màu đỏ. . . . . .

 

A a a! Máu! – Hình ảnh kinh khủng như trên phim ảnh làm ta sợ đến tứ chi mềm nhũn ,thiếu chút nữa tè ra cả quần!

 

“Đi vào.”

 

“Không. . . . . . Không nên!”Chỉ cần tưởng tượng ta phải ngâm mình trong Huyết Trì {hồ máu},ta thiếu chút muốn nôn!

 

“Ít đùa bỡn tính tình thiếu gia ta đi! Mau vào!”

 

“Không muốn! Ta không muốn!”

 

Cái tên vampire Hughes này lực mạnh khủng khiếp,hoàn toàn không đem bổn thiếu gia liều chết giãy dụa đặt vào mắt,vài ba động tác đã bới tinh quang,ném ta vào trong ao ——

 

“A a a —— cứu mạng a! Thật là đáng sợ,thật buồn nôn! Cứu mạng a!”Mỗi khi ta liều mạng muốn bò khỏi hồ,Hughes lập tức tung một cước đạp ta trở lại!

 

“Biết điều ở trong đó cho ta,đến hừng sáng ngươi mới có thể đi lên.”

 

“Hừng sáng? Không nên! Ta ngay cả một giây đồng hồ cũng đợi không nổi nữa! Ta muốn về nhà! Ta không muốn chạm vào máu! Ô oa oa——”Ta che mặt sụp đỗ bật lên tiếng khóc vỡ tan!Chuyện xảy ra tối nay quá mức kinh khủng vượt xa cực hạn một người được nuông chiều từ bé như đại thiếu gia ta có thể chịu được !

 

“Không cho phép khóc!”

 

Hừ,ngươi bảo lão tử không khóc,ta liền không khóc sao?Khóc chết ngươi luôn!Ta kéo căng cổ họng khóc càng thêm lớn tiếng.

 

“Còn khóc ta liền cắn ngươi!”

 

Ta thoáng chốc câm miệng như hết.

 

“Thật là thua ngươi. . . . . .”Tiếp theo có tiếng thở dài,ta cảm giác bản thân bị hai cánh tay cường tráng ôm chặt “Tiểu ngu ngốc,nhìn cho rõ đi đây không phải là máu.”

 

“Không phải là máu?” Ta ngẩn người.”Không phải là máu vậy là cái gì?”

 

“Rượu Yên Chi.”

 

“Gạt người! Rõ ràng nhìn hay ngửi đều giống máu.”

 

“Điểm đặc biệt của rượu Yên Chi là đỏ tươi như máu,ngửi sơ sẽ thấy giống như mùi máu nhưng khi uống vào ngược lại biến thành mùi thơm đặc biệt.Không tin ngươi nếm thử đi.”Thiếu niên đưa ngón tay dò vào trong miệng ta để  ta nếm loại rượu thơm ngọt ngon nhất trên đời.

 

Ta chỉ nếm thử đã yêu thích không thôi,cảm thấy không đủ ta bèn mút liếm dịch rượu còn sót lại trên ngón tay. . . . . .

 

“Đáng chết! Không được hút!”

 

“Chậc chậc. . . . . .” Có thêm chút nửa thì tuyệt vời. . . . . .

 

“A. . . . . . Ngươi từ nơi nào học được kỷ xảo đáng chết này!”Hughes phát ra một tiếng gầm nhẹ chợt rút tay ngón tay,cúi người dùng đầu lưỡi thay thế ngón tay ở trong miệng ta điên cuồng cướp đoạt!

 

Giống như bão táp không tiếng động,cuồng dã mạnh mẽ người ta hoàn toàn thần phục!Ta Tống Tư Thuần lưu luyến bụi hoa nhiều năm tự nhận là cao thủ hôn môi mà còn chưa từng có được nụ hôn kinh tâm động phách thế này.

 

Ta bị hôn đến trời đất mờ mịt như si như say hoàn toàn quên mất đối phương là người mình không muốn hôn nhất,còn là một. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.