[Bất Tử Ái Hệ Liệt] Bộ 1 Thánh Huyết Chi Vương

Chương 9: Chương 9: 1




CHƯƠNG 5.1

Đêm tối phủ xuống,ta vừa nặng trở lại tòa thành Cole mann kinh khủng,đáng thương cho Tống đại thiếu gia ta chạy trốn chỉ duy trì ngắn ngủn hai canh giờ đã tuyên cáo kết thúc.Thật là mất thể diện.

Hôm nay,ta toàn thân trơn nhẵn chỉ choàng cái áo tơ lụa màu đỏ,bị trói trên ván gỗ giống như “thần trư” bị người hầu đưa đến một gian mật thất.

“Khốn kiếp! Ta là nam chủ nhân thành bảo này! Ta lệnh cho các người lập tức thả ta xuống!”

“Thật xin lỗi,lão gia,đại thiếu gia đã phân phó.”Tất cả kháng nghị gào thét của ta bọn người hầu vĩnh viễn chỉ trả lời một câu như thế.Ta quả thực tức đến bùng nổ!Kế tiếp,tấm ván gỗ được cẩn thận dựng đứng khảm vào tường,ta rốt cục có thể thẳng thân thấy rõ hết thảy bên trong phòng  ——

Mật thất này nằm ở đỉnh tòa thành,trần nhà cao khoảng mười thước,bốn phía hoàn toàn không có cửa sổ chỉ có phía trên có một cửa sổ nhỏ nhỏ ánh trăng mờ ảo theo đó len lỏi chen vào.

Bên trong nhà bài biện hết sức xa hoa,nhất là chính giữa đặt một chiếc giường khổng lồ,ta thấy bỗng nhiên không muốn nhìn tiếp.

“Lão gia,tiểu nhân cáo lui.” Bốn người hầu hướng ta hành lễ xong lập tức cáo lui.

Bọn họ mặc dù phụng mệnh khiêng ta đến đây nhưng đụng cũng không dám đụng,thái độ hết sức cung kính.Đợi bọn người hầu đi khỏi,mật thất bỗng nhiên trở lại im lặng vốn có .Nhìn chiếc giường lớn khủng khiếp ta sợ đến ứa mồ hôi lạnh,không dám tưởng tượng kế tiếp phải tiến hành nghi thức quỷ quái kia thế nào.

Nếu như dựa theo trong phim ảnh thường chiếu,ba vampire kia nhất định cắn vài cái lên cổ ta,sau đó hút máu của ta đem ta biến thành đồng loại của chúng,tiếp nữa thì phóng túng bản thân mặc bọn họ sai khiến!

Ô. . . . . . Không nên a! Ta không muôn bị đổi phiên X cũng không muốn biến thành vampire!Ta dùng sức giãy dụa  cổ tay,liều mạng muốn tránh thoát vật trói buộc bằng da.

“Bộ dạng khi cha giãy dụa cũng thật đáng yêu nha.”  Thanh âm nghịch ngợm của Á Các ở trong bóng tối vang lên.

“Anh xác định sẽ không tổn thương đến cha chứ?” Giọng nói du dương của Ivan như đang ở bên cạnh.

“Có lẽ bị thương nhưng vậy hắn mới biết học ngoan.” Hughes thanh âm lãnh đạm ngay cả không khí cũng phải đông lại.

Rõ ràng nghe được thanh âm nhưng lại không nhìn thấy người của bọn họ,ta vừa sợ vừa giận kéo cổ họng mắng to!”Mấy người các ngươi đừng có ở nơi đây giả thần giả quỷ! Có giỏi thì thả lão tử xuống,ta và các ngươi một chọi một!”

“Wow! Cha mới thật phi thường dũng mãnh a!”Thiếu niên anh tuấn vừa hiện thân liền cho ta một tràn vỗ tay nhiệt liệt!

Ta thấy bọn họ thì dở khóc dở cười,hung hăng trừng mắt liếc gã!

“Oa oa,anh cả,anh hai,các người có nhìn thấy không? Cha đang vứt mị nhãn cho ta! Ta biết cha thích nhất ta mà!” Á Các hưng phấn nhảy lên!

Ô. . . . . . Oan uổng a! Bổn thiếu gia lúc nào vứt mị nhãn cho tên vampire càn quấy này rồi?

Ở ta còn chưa kịp mở miệng giải thích thì Ivan đẹp không gì sánh được bỗng nhiên hiện thân.”Cha sao người có thể thiên vị thế chứ?”Đôi tròng mắt violet ngấn nước dâng đầy thương tâm ủy khuất.

Ta nhìn thấy lòng cũng đau muốn chết,lập tức luôn miệng trấn an”Ivan ngoan,cha làm sao có thể thiên vị con đừng tin tưởng tên đó.”

“Hừ,xem ra mấy năm qua ngươi rất buông thả,cái miệng nói năng ngọt xớt chắc đã lưu tình khắp nơi .”Mặc dù Hughes là người hiện thân cuối cùng nhưng hơi thở phát ra từ người tuyệt đối thắng được mọi người nơi đây,thoáng cái đem không khí ngưng tụ.

Nhìn tròng mắt màu lam lạnh như băng của hắn,ta không có tiền đồ rùng mình một cái!Nhưng nghĩ đến Ivan vẫn còn ở nơi này,Tống đại thiếu gia ta sao có thể  yếu thế trước mặt mỹ nhân,lập tức lấy mười hai vạn phần tinh thần gằng lên!

“Hughes Cole mann,ai cho ngươi bêu xấu thanh danh của ta!”

“Thanh danh?” Hughes lạnh lùng cười đột nhiên đem một chồng hình đặt ở trước mắt ta ——Những tấm hình màu sắc rực rỡ rải đầy trên đất,mỗi một tấm đều là hình chụp bổn thiếu gia ôm mỹ nữ “Diễm chiếu” !

Ta bỗng chốc cứng họng len lén liếc mắt nhìn về Ivan,chỉ thấy y sắc mặt xanh mét oán hận nhìn ta.

Ta rõ ràng là cha người ta lúc này lại như ông xã bắt gian tại giường,đỏ mặt liều giải thích cùng bà xã “Ivan,kia cũng chỉ là gặp dịp thì chơi con đừng để trong lòng.”

Ivan xoẹt một cái di động đến trước mặt ta,cách áo choàng bắt lấy hạ thể của ta,lạnh giọng nói “Không ngờ cha lại nhẫn tâm bỏ lại ba anh em chúng ta,mình ở bên ngoài tiêu dao sung sướng,thật thật là quá đáng!”

Ô. . . . . . Oan uổng quá đi,người nào bỏ lại các ngươi? Chúng ta không phải chỉ mới quen sao?Ta mặc dù nghe không hiểu ra sao nhưng hạ thân truyền đến khoái cảm làm cho ta sảng đến nói không ra lời,không ngừng rên rỉ. . . . . .

“Hừ ừ. . . . . . Ivan. . . . . . A a. . . . . .”

“Trời ạ! Ta chịu không được!Tiếng rên rĩ của cha thật quá mê người!”Á Các nhào tới kéo ra áo choàng của ta!

Ta nghe được bọn họ cùng lúc hít khí ——

&        &       &

Thế nào? Xinh lắm phải không? – Bổn thiếu gia núm tuyệt đối là trời sinh giống như hoa anh đào trắng noãn so với phụ nữ còn xinh đẹp hơn a!Bệnh cũ tự luyến của ta lại tái phát đột nhiên cảm thấycó cái gì không đúng!

A a a! Có lầm hay không?Hai đóa hoa sakura không có tiền đồ trong tầm mắt ba anh em vampire thế nhưng nở rộ——

Ta mắc cở hận không thể chui vào trong động đất!

“Ha ha,cha vẫn cứ như trước kia càng  xấu hổ đầu nhũ sẽ càng cứng rắn!” Á Các cười đến *** đãng hề hề .

“Trước kia đầu nhũ của cha cũng đã rất nhạy cảm rồi,mỗi lần ta mút nhẹ cha đã hưng phấn như điên.” Ivan vừa đùa bỡn hạ thể của ta vừa nói lời làm cho người ta đỏ mặt tim đập.

Ta lúc nào bị ngươi hút đầu nhũ rồi hả? Ngươi nằm mộng xuân sao,ta bị kỷ xảo cao siêu Ivan làm cho rên rỉ không ngừng,thở hồng hộc nói”Ivan ngoan. . . . . . đừng đùa. . . . . . mau buông cha ra đi. . . . . .”

“Dâm đãng.” Hughes đột nhiên vươn ra hai ngón tay nắm núm bên phải của ta,dùng sức ngắt một cái ——

“Ack a a ——” Đột nhiên đau đớn cùng khoái cảm sắc bén làm ta thất thanh kêu to!

“Vẫn là anh cả lợi hại! Các người xem đi. . . . . .” Ivan vén lên áo choàng móc ra hạ thể của ta ——

“Trời ạ,cha chảy rất nhiều nước. . . . . .”Chỉ thấy tiểu đệ đệ không có tiền đồ của ta cương cứng,hưng phấn đến nước miếng chảy ròng,quả thực mất mặt muốn chết!

“Nhìn cái gì mà nhìn? Bộ các ngươi không có sao?” Ta thẹn quá thành giận la ầm lên!

“Chúng ta đương nhiên là có,so với cha còn lớn hơn còn cứng hơn nha!” Á Các cũng đưa tay đùa bỡn núm bên trái của ta.

Trời ạ,lại thêm một đứa!Hai điểm phía trên cùng một cây phía dưới đồng thời bị ba vampire làm cho trời đất quay cuồng,căn bản chống đỡ không được,mấy lần muốn tinh quan thất thủ lại bị ta ngạnh sanh sanh đè ép xuống!

Lão Tử mới không dễ đầu hàng! Ba tiểu tử các ngươi đừng có nằm mơ!

“Hmm a. . . . . . ba người các ngươi sao có thể lớn hơn lão tử. . . . . . Hừ ừ. . . . . . Ít khoác lác đi. . . . . .”

“Anh cả,xem cha nói gì kìa.” Á Các ha ha cười thành tiếng.

“Đã trải qua một khoảng thời gian hắn chắc đã quên sự lợi hại của ba anh em chúng ta.” Hughes cười lạnh nói “Hiện tại để chúng ta giúp phụ thân đại nhân phục hồi lại phần trí nhớ đó.”

“Hì hì,khẩn cấp đi.”

“Các ngươi. . . . . . Các ngươi muốn làm gì? A a ——”

Bành bạch ——Cái thứ trói chết trên tay của ta bỗng nhiên tháo ra,ta bị cường lực ném …ngã lên mặt giường lớn ——

Khốn kiếp! Là đứa nào ném lão tử!Ta tức giận từ chăn giường tơ màu đen bò dậy lại thấy được hình ảnh khiến ta trợn mắt hốc mồm,kinh hãi vạn phần——

Ba người đàn ông tuấn mỹ phi phàm,vóc người hoàn mỹ đang trần truồng vây quanh chiếc giường của ta.Ba côn thịt khổng lồ cứng rắn,dử tợn chia ra từ bên trái, bên phải cùng phía trước tàn bạo nhắm thẳng vào ta!Toàn cảnh quá mức sắc tình hại đầu ta như máy móc ngừng hoạt động!Cái gì cũng không thể suy tư  nhưng phản ứng bản thân biết có  nguy hiểm.

Không chút nghĩ ngợi nhảy dựng lên,từ khe hở giữa Ivan cùng Á Các phá vòng vây.

“Cha thật không ngoan nha.”Chỉ nghe Ivan cười khẽ,một giây sau sống lưng của ta bị vững vàng giam cầm trong ngực y ——

“Buông!Ivan,xin con mau thả cha đi!” Ta ở trong ngực y sợ hãi liều mạng giãy dụa.

“Cha làm sao có thể đi? Bọn chúng ta chờ cha đã rất lâu rất lâu. . . . . .” Ivan từ phía sau lưng ngậm vào vành tai của ta,trừng phạt cắn lên một cái——

“A ——” Ta bị Ivan cắn nhẹ một cái,cả người bỗng nhiên mềm nhũn.

“Quá tuyệt vời. . . . . . Cha vẫn như trước kia,toàn thân đều là tử huyệt a. . . . . .”

Ta bị bắt trở lại chính giữa chiếc giường dựa lưng vào trong ngực Ivan,quay đầu cùng y môi lưỡi quấn giao không ngừng trao đổi nụ hôn nồng cháy. . . . . .

“Ngọt. . . . . . đầu lưỡi của cha mềm mại quá ngọt quá. . . . . .”

“Hừ ừ. . . . . . I van. . . . . . Ừ. . . . . .” Ta từ trong mũi phun ra tiếng thở dài ngọt nị.

“Cha,ta cũng muốn!”Á Các giống như tiểu cẩu chết đói nhào tới,đem núm của ta ngậm vào trong miệng,vừa mút vừa liếm khiến ta ô ô gọi không ngừng,côn thịt phía dưới của ta cũng không tiến bộ nó lại nhất trụ kình thiên.

“Phụ thân đại nhân nơi này cũng tịch mịch đến khóc đây.”

Bàn tay to lạnh như băng của Hughes nắm chặt phân thân của ta,ta lập tức giật rùng mình nhưng đồng thời sâu trong cơ thể lại dâng lên một luồng hơi nóng kỳ dị. . . . . .

“Buông. . . . . . Buông tay!” Ta khó nhịn vặn vẹo thân thể.

“Phụ thân đại nhân thật muốn ta buông tay hay muốn ta chơi tiểu đệ đệ *** đãng của người đây ?”Khi Hughes nói ngón cái còn cố ý xoa mắt ngựa của ta, để cho ta bị kích thích địa a a kêu lên.

“A a. . . . . . Không nên a. . . . . . Khốn kiếp. . . . . . A a. . . . . .”

“Cha,cha càng mắng anh cả,anh ấy sẽ càng mạnh bạo hay cha thành thực chút đi.” Ivan cười khẽ,dịu dàng liếm môi của ta,hảo tâm khuyên nhủ  “Cứ thừa nhận rất thoải mái đi cha . . . . . .”

“A a. . . . . . ta mới không thoải mái. . . . . . Ô wow a a!”Bỗng nhiên vang lên tiếng hét thảm thiết bởi vì ta hai đản đản của ta thiếu chút bị bóp vỡ!

“Phụ thân đại nhân,người chẳng lẽ không biết ta ghét nhất những người nói dối ta!”  Động tác cùng ánh mắt đều tàn nhẫn như con người hắn.

“Ô. . . . . . Đau quá! Đau quá! Ngươi mau buông!”Ta muốn dùng chân đạp hắn lại bị hắn tách rộng bắp đùi,vững vàng giữ chặt.

“Anh cả!Anh nhẹ chút đi!” Ivan đau lòng hô lên.

“Anh hai,anh còn chưa hiểu rõ tính cha sao?Cha thích anh cả thô bạo với mình.Nếu không sao mỗi lần cha đều cố ý khiêu khích anh cả?”

Nghe được lời nói mát của Á Các,ta quả thực tức điên lên!”Còn lâu mới thích!Hughes chết bầm! Mau cút ngay cho ta!”

“Ngươi dám bảo ta cút?” Ánh mắt Hughes vốn lạnh lẽo hiện tại chuyển sang hừng hực lửa giận!”Xem ra phụ thân đại nhân rượu mời không uống  chỉ thích uống uống rượu phạt.”Hai chân của ta bỗng chốc lại bị mở rộng,một cây cự bổng cứng rắn nhanh chóng để ở cửa cúc huyệt,mắt thấy sắp tiến quân thần tốc ——

“Đại ca!”

“Đại ca!”

Hai tiếng kinh hô vang lên,Ivan cùng A Các đã chạy đến đưa tay chặn lại ngực Hughes——

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.