CHƯƠNG 6.1
“Chậc chậc. . . . . . thơm quá a. . . . . .”
“Máu của cha là ngọt nhất thế giới . . . . . .”
A a a! Lão thiêu ơi! Ivan cùng Á Các ở nơi đó liếm máu của ta,còn côn thịt anh trai bọn chúng còn cắm trong mông lão tử đây! !Ta quả thực sắp bị hành động *** loạn của ba anh em bọn họ dọa ngất,xấu hổ xen lẫn giận dữ gào lên!”Khốn kiếp! Các ngươi đang làm gì đó? Mau cút cho ta!”
“Hừ ừ. . . . . . Cha . . . . . . đừng xấu hổ. . . . . . Chúng ta sẽ làm cha vui vẻ . . . . . . chậc chậc . . . . . Thật là quá tuyệt vời. . . . . .”
Ivan vừa điên cuồng liếm máu của ta vừa bật ra than thở.
“Không nên. . . . . . Không nên liếm nữa . . A a. . . . . .”
Cửa huyệt truyền đến trận trận tê dại,ta không nhịn được thân thể xụi lơ hát ra rên rỉ khó nhịn . . . . . .
“Hì hì,cha không quan tâm ta liếm cửa sao
Theo thanh âm Á Các nghịch ngợm cười khẽ,phân thân của ta bỗng chốc bị khoang miệng ấm áp bao trùm lấy dùng sức hút——
“Ô a a ——”
Á Các đem phân thân của ta nuốt vào tận gốc,điên cuồng mà mút liếm!Tuỷ não cũng như bị nó hút ra,ta hoảng sợ bị luồng khoái cảm kích thích đến mất thanh *** khiếu,thân thể co giật mạnh!
“A a a —— tao cha! Cha muốn cắt đứt ta sao?Để xem nhi tử làm sao trừng phạt cha đây!”
Lúc này Hughes kéo lấy tóc của ta giống như khống chế một con mẫu mã,bắt đầu ở trong cơ thể ta ra sức rong duỗi!
“Ê a a a a —— không nên —— không nên a ——”Cái côn thịt khổng lồ kia ở tràng đạo mềm mại của ta điên cuồng mà thao, mỗi một cái đều dùng sức như đâm xuyên ruột của ta,ta rõ ràng đau đến chết đi sống lại nhưng hết lần này tới lần khác mỗi lần Hughes thao mạnh một cái thì phân thân của ta cũng vói sâu vào miệng Á Các,như ta đang thao vào miệng Á Các,làm côn thịt của thịt của ta sảng đến run rẩy không ngừng!
“A a a —— lại kẹp —— cha *** đãng quá đi,xem nhi tử thao chết ngươi thế nào! A ——”
Hughes hưng phấn gầm nhẹ một tiếng,đem côn thịt ngay ngắn rút ra chỉ còn sót lại đầu đỉnh bên trong,rồi lại dùng lực đâm một nhát tận đáy——
“Ô wow a a a a ——”
Sâu trong cơ thể có một nơi yếu ớt bị nặng nề đâm xuyên,làm ta đang mệt mỏi phải ngẩng đầu lên phát ra thét chói tai thật dài,bất giác tiết ra ngoài ——
Từng dòng dịch từ phân thân của ta phốc phốc bắn ra,một giọt cũng không dư thừa toàn bộ rót vào trong miệng Á Các. . . . . .
“Hừ ừ. . . . . . Quá tuyệt vời. . . . . . dịch của cha ăn rất ngon a. . . . . .” Á Các vừa nói vừa mút lấy phân thân của ta.
Sau khi cao triều qua đi cảm giác vô lực ập đến làm ta xấu hổ đến không thể mở miệng,không nghĩ tới Ivan còn lửa cháy đổ thêm dầu.
“Chậc chậc. . . . . . cái mông của cha bị thao chảy nước *** cũng rất thơm nha. . . . . .”
Ô. . . . . . cứ để cho ta chết đi!
“Hai người các ngươi câm miệng cho Lão Tử!” Ta ngượng ngùng la ầm lên!
“Còn có khí lực nổi dóa ? Hừ ” Hughes cười lạnh nói”Xem ra ta còn chưa thao đủ ngươi đây.”
“Cái gì? Không nên a a a ——”
Hughes không để ý sự chống cự của ta,tay nắm chặt lấy cánh mông lại bắt đầu một vòng cuồng thao!
“Bì bõm a a —— không nên —— không nên sâu như vậy a ——”
Vũ khí của Hughes thức sự quá hung mãnh,cho dù ta kẹp chặc cái mông liều mạng chống cự thì đầu đỉnh khổng lồ vẫn không ngừng bổ ra hậu huyệt non mềm,mạnh mẽ đụng vào dương tâm của ta!
“A a a —— vỡ . . . . . sắp đâm xuyên ruột của ta rồi ——”
Ta bị thao đến thất thần kêu to,hạ thân *** thủy chảy ròng ẩm ướt một mảng,Hughes căn bản bất kể sống chết của ta,ra sức đong đưa vòng eo hung hăng thao khe huyệt đã vừa hồng vừa sưng ——
“Ô. . . . . . cái tên cầm thú này. . . . . . thí thí đau quá đau quá a. . . . . . Ô. . . . . .”
Tống Đại thiếu gia ta từ nhỏ đã được nuông chiều,có khi nào chịu qua đau đớn cùng cực thế này,không nhịn được oa oa khóc lên!
“Cha đừng khóc a. . . . . . ta sẽ đau lòng chết mất . . . . . .” Ivan nghe được tiếng khóc của ta,càng thêm ôn nhu liếm cửa huyệt đỏ tấy. . . . . .
Mỗi khi đầu lưỡi của y quét qua thịt hậu môn của ta,tiểu huyệt nhạy cảm của ta liền dùng sức co rụt lại.
Cứ thế qua vài lần,hơi thở Hughes bắt đầu rối loạn!”Vù vù. . . . . . Hai người các ngươi. . . . . . Chết tiệt. . . . . .”
“Hi,đại ca còn không mau tước vũ khí đầu hàng?” Á Các vừa chơi đùa phân thân của ta vừa điều trêu trọc anh của gã.
“Câm miệng!” Hughes bị gã kích thích càng thêm dùng sức thao lấy ta.
Ta bị đại nhục bổng của Hughes thao đến mất hồn,khoái cảm kinh khủng chưa từng có để ta điên cuồng uốn éo người,rơi lệ đầy mặt gào khóc . . . . . .
“A a a a a —— ta muốn đã chết ô. . . . . . Ivan. . . . . . Cứu cứu ta. . . . . .”
“Cha..chết tiệt! Dám ở dưới ta mà gọi tên người khác,xem ta có thao chết ngươi không! Hai người các ngươi tránh ra!” Hughes giận dữ!
“Anh cả,cha không phải cố ý,anh đừng đả thương hắn!” Ivan lo lắng thay ta cầu tình .
“Hư,anh hai,đừng nói nữa.Cha,hay cha cầu xin anh cả đi.”
“Ta mới không xin hắn!” Ta quật cường cắn chặt răng có chết cũng không nói!Muốn Lão Tử cầu xin cái tên Vampire vô pháp vô thiên cưỡng gian kế phụ à,không có cửa đâu!
“Ta sẽ làm cho ngươi phải cầu xin ta.” Tròng mắt màu lam tràn ngập ham muốn dấy lên lửa giận hừng hực “Ta hôm nay nhất định sẽ làm cho cha phải cầu xin ta mới thôi!”
…………….
Hughes dù bận vẫn ung dung ngồi tê đít đầu giường,còn ta bị buộc cưỡi trên kiếm thịt khổng lồ của hắn.
“Phụ thân đại nhân,bắt đầu từ bây giờ ta sẽ không cưỡng bách ngươi nữa.Muốn bị thao thì tự mình động.”
“Tự mình động?Bộ Lão Tử khát khao vậy sao? Ngươi đừng có mà mơ!” Ta phẫn hận mắng to!
“Hiazzz,cha vẫn cứ mạnh miệng thế làm gì nhỉ.” Ivan nằm nghiêng ở một bên,bất đắc dĩ thở dài.
“Như vậy sẽ thích thú hơn! Cha không thể thua nga,cố gắng lên!” Á Các ngồi xếp bằng ở một bên tiếp tục quạt gió thổi lửa.
A mấy tên vampire này còn sợ thiên hạ bất loạn sao ! Lão Tử sẽ tuyệt đối không thua!
Ta tức giận trừng mắt nhìn bọn họ một cái.
Qua năm phút đồng hồ.
Ôi. . . . . . quá sót quá tê dại, côn thịt khổng lồ kia đem tràng đạo nhỏ hẹp ta căng lớn tới cực điểm, đầu đỉnh lên xuống vô tình đụng phải dương tâm khiến ta khó chịu muốn vặn vẹo mấy cái. . . . . .Không được,ta phải nhịn,tuyệt đối không thể đầu hàng!
Qua mười phút đồng hồ.
Ô. . . . . . ngứa quá. . . . . . Ngứa chết người a,đỉnh đầu côn thịt không ngừng phân bố ra dịch nóng hổi,phun vào chỗ nhạy cảm nơi có như có ngàn vạn con kiến đang bò,ta ngứa đến nước mắt lấp ló nơi khóe mắt,hận không thể đưa tay vào gãy cho đã. . . . . .
“Ô ừ. . . . . .”Tiếng rên rỉ khó nhịn khó mà kìm nén từ trong miệng ta bật ra.
Tròng mắt màu lam của Hughes như biển rộng thần bí, đem toàn bộ trò hề của ta thu vào trong trong mắt.
“Rất ngứa đúng không? Muốn thì tự mình động.”
“Người nào. . . . . . Ai nói ta muốn liễu. . . . . .” Mồ hôi từ trán của ta không ngừng chảy xuống,ta nhíu lại đầu lông mày,cắn chặt răng kiên quyết không nhận thua.
Không biết lại qua bao lâu,vậy mà côn thịt tàn ác kia hoàn toàn không có dấu hiệu mềm hoá,vẫn cương cứng nóng rực làm cả cái mông của ta vừa đau vừa ngọt,khó chịu đến phát điên!
“A a. . . . . .” Ta lắc đầu khổ sở rên rỉ.
“A ha ha —— vẻ mặt cùng tiếng kêu háo *** thật mê người! Ta chịu không được rồi!Cha,người mau nhận thua đi!” Á Các ở một bên vung mạnh phân thân của mình kích động thủ ***!”Anh cả thao xong rồi đến anh hai,cuối cùng mới đến phiên ta! Cha địa còn như vậy nửa bắt ta phải đợi đến lúc nào?”
“Á Các,kiên nhẫn chút.” Hughes vẫn vẻ mặt bất động như núi không hề lo lắng.
Ta đột nhiên rất muốn xem thần thái kinh hoảng của tên này!Dùng sức co lại hậu huyệt rồi chậm rãi thả lỏng.Chặt lại ——
“Hít——” Hughes hít vào thở ra một hơi,thân thể chợt kéo căng!Tiếp theo đó côn thịt vốn to đến dọa người đột nhiên lại lớn thêm vài phần,nặng nề đâm chỗ ngứa làm ta không chịu nổi nữa——
“A —— ta chịu không được——” Ta cũng chịu hết nổi đoạn cuối trực tràng ngứa ngáy khôn tả,quát to một tiếng bắt đầu đong đưa cái mông,dùng hậu huyệt nho nhỏ điên cuồng khuấy động côn thịt trong cơ thể !
Ô. . . . . . Ta quả thực là đại ngu ngốc tự khiêng đá đập vào chân mình!
“Đúng ——” Hughes gầm nhẹ một tiếng,nắm chặt bờ eo của ta giúp ta thuận lợi khuấy động lên xuống “Đúng,chính là như vậy,cha *** đãng,dùng huyệt *** của ngươi thao côn thịt của ta đi,a a—— lại dùng lực ——”
Ta nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ của Hughes chảy đầy mồ hôi hột,mày rậm tuyệt mỹ vì nhận được khoái cảm mà nhíu lại một chỗ.
Vốn là hàn băng vạn năm vậy mà vào thời khắc này lại có vẻ mặt gợi cảm làm người ta phát điên lên!