Bất Tử Bất Diệt

Chương 16: Q.3 - Chương 16: Chiến Hồn Vĩnh Sinh




Độc Cô Bại Thiên vừa nghe vừa trợn tròn mắt, Gặp tiên linh đã khiến hắn kinh ngạc nhưng những lời tiên linh nói còn khiến hắn chấn động hơn. Dưới lòng đất của Vụ Ẩn phong lại có một lão quái vật sống cả hàng trăm năm nay, rồi cái gì mà yêu linh tà ma. Không lẽ những thần thoại truyền thuyết cổ xưa đều là thật, tam giới lục đạo, yêu ma quỷ quái đều có thật.

“Ta hỏi thật, tiên linh đại tỷ đừng đùa giỡn nữa nhé. Cô thật sự là tiên linh? Những lời cô nói đều là thật sao?

“Đương nhiên là thật” Thanh âm trong trẻo của tiên linh vang lên

“Mới hồi nãy cô nói đã sống rất nhiều năm, có thể nói gần như là trường sinh bất lão. Vậy tại sao lại kêu đại hạn đã tới chứ?”

“À! Hai vạn năm trước ta trong cuộc yêu ma đại chiến bất hạnh thụ trọng thương, hình thần bị tiêu diệt, may mắn thoát khỏi cái chết. Nhưng cũng từ đó nguyên khí bị tổn thương nghiêm trọng. Còn có thể sống tới giờ đã là một kì tích rồi”

Độc Cô Bại Thiên nói “ Đầu của ta hiện tại như muốn điên lên rồi. Thế giới mà cô nói căn bản không hề giống như thế giới mà chúng ta biết. Ta thật sự cũng không thể cho cô một đáp án mãn ý được.”

Đúng lúc này, trong tâm của Độc Cô Bại Thiên chợt nổi lên một cổ ba động, giống như một cơn sóng dưới cuồng phong trỗi dậy mãnh liệt. Một thanh âm từ trong tâm tưởng của hắn vang lên gọi “ Độc Cô Bại Thiên”

“Ngươi là ai? Ai đang kêu ta?”

“Ta là ai không quan trọng. Ngươi cũng sớm muộn gì cũng biết thôi. Hãy mau mau nhớ cho kỹ đoạn tâm pháp này đây”

“Chiến thiên quyết” Ba chữ thật lớn hiện lên rõ rệt trong tâm tưởng của hắn. Một đoạn tâm pháp võ học bác đại tinh thâm từ từ lướt qua tâm tưởng của hắn.

“Đã nhớ hết chưa?”

“Nhớ rồi. Nhưng….Sao đoạn tâm pháp này lại rất giống với Kinh Đào Thiên Trọng quá vậy”

“Không sai. Đây chính là phiên bản Kinh Đào Thiên Trọng hoàn thiện”

“Ngươi thật sự là ai. Không lẽ lại là…..Chiến Thiên lão tổ?”

“Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ minh bạch mọi chuyện”

Độc Cô Bại Thiên đột nhiên mất hết tri giác

Tiên linh đứng bên cạnh hắn lúc này phát hiện ra hắn động mà như bất động, giống như bị ai đó điểm huyệt vậy. Đột nhiên một cổ khí thế cường đại từ trên người Độc Cô Bại Thiên phát tán ra – bễ nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn

Tiên linh lẩm bẩm như tự nói với mình “ Cường giả, đây mới đúng thật sự là cường giả”

Độc Cô Bại Thiên đứng tĩnh lặng một chỗ. Thần quang từ hai mắt phát ra như có thật, trông giống hệt như kiếm mang dài ra tới nửa thốn.Mái tóc đen dài tung bay theo gió, y phục phát ra phần phật, cả ngươi to lớn vững vàng như núi tán phát ra một khí thế mãnh liệt y hệt như một vị chiến thần.

Giọng nói trong trẻo của tiên linh lại vang lên “ Ngươi chính thật là sức mạnh cường đại khi nãy. Chính là ngươi chứ không phải là Độc Cô Bại Thiên. Ngươi là ai? Ngươi sao lại xâm chiếm lấy thân thể của hắn?

Độc Cô Bại Thiên ( cũng chính là sức mạnh cường đại tồn tại trong cơ thể của hắn) sắc mặt bình tĩnh từ từ cất tiếng trả lời “ Không đúng. Ta không hề xâm chiếm lấy nguyên thần của hắn. Nói ta là một cá thể tồn tại thì có lẽ hơi quá, ta chỉ là một đoạn kí ức bị mất của hắn mà thôi”

“Ngươi không lẽ là…..”

“Không sai. Bất khuất bất phục, chiến ý thao thiên, chiến hồn bất diệt, linh thức nghịch thiên, lịch thiên kiếp vạn hiểm…..” Thanh âm của Độc Cô Bại Thiên ngày càng nhỏ cuối cùng nói “ Ngươi đã hiểu rõ rồi chứ”

Tiên linh thở dài nói “ Thì ra là như vậy. Nghi vấn của ta cuối cùng cũng đã được giải rồi”. Rồi nói tiếp “ Ngươi có phải chuẩn bị đánh thức nhửng kí ức mà hắn đang thất lạc , đúng không?”

“Không. Độc Cô Bại Thiên không phải là Kinh Thiên, không phải là Chiến Thiên….hắn hiện tại chính là Độc Cô Bại Thiên. Bọn ta chỉ là mang những cái của hắn đem đưa lại cho hắn. Bởi vì con đường này ngay từ ban đầu hắn đã chọn đi rồi”

“Các ngươi sẽ tặng hắn một thân công lực cường đại của các ngươi?”

“Không. Cơ thể con người có tiềm năng vô hạn. Chỉ cần chính bản thân hắn tự tìm kiếm thì sẽ có được một lực lượng mạnh nhất”

Tiên linh thở dài” Ta cuối cùng cũng hiểu vì sao bọn họ lại cố kị các ngươi đến như vậy”. Ngưng một chút tiên linh cất tiếng hỏi tiếp “ Ngươi chính là một bộ phận kí ức thất lạc của Độc Cô Bại Thiên. Vậy những bộ phận kí ức thất lạc cuối cùng sẽ…..

“Cuối cùng sẽ vĩnh viễn biến mất, trở về hư vô”

“Cái gì?” Tiên linh kinh hãi kêu lên” Đã từng xoay chuyển phong vân, tung hoành thiên hạ…..vậy mà…..vậy mà lại vĩnh viễn biến mất sao?”

“Đời người như một giấc mộng. Những gì tồn tại đều đã trở thành lịch sử. Những phong vân khi xưa cũng nên theo đó mà tan đi” Tiếp đó Độc Cô Bại Thiên cười lớn “ Tồn tại là cái gì chứ?Chiến hồn vĩnh sinh, bất tử bất diệt chính là một loại tồn tại. Biến mất cũng chính là một loại tồn tại khác. Đến từ đâu thỉ trở về nơi đó…..đến từ hư vô thì trở về hư vô”

Tiên linh cảm thán kêu lên “ Huynh thật sự khiến cho người ta khâm phục”

Độc Cô Bại Thiên nói” Ta sớm muộn gì thì cũng phải biến mất. Còn ngươi là một tiên linh bị trọng thương cũng không còn ở nhân gian được bao lâu. Ta và ngươi hãy đại chiến một trận, thấy thế nào? Coi như thêm một chút màu sắc cho sự tồn tại của ngươi”

Tiên linh nói” Ngươi không sợ kinh động tới bọn họ hay sao mà lại muốn đại chiến chứ?”

“”Không sao. Bọn họ hiện đang ở những nơi rất ẩn bí, đang chìm trong giấc ngủ. Nhất tohi72 không thể tỉnh lại được đâu”

“Được, coi như tăng thêm một chút màu sắc cho sự tồn tại của chúng ta”

Trên định một ngọn núi cách Vụ Ẩn phong khoảng mười dặm, một thân người cao lớn khôi vĩ cùng một nhân ảnh nho nhỏ đối diện nhau.Đột nhiên nhân ảnh nhỏ biến thành một đạo lưu quang bốc lên như ánh lưu tinh phá không nhắm thẳng về hướng thân ảnh cao lớn.Khi đạo quang ảnh tới sát trước mặt thì Độc Cô Bại Thiên trong nháy mắt né qua một bên, sau đó vung ra một quyền. Một đạo ánh sang như théo luyện đánh tới đạo quang ảnh. Tiên linh không cần quay đầu nhìn lại phía sau mà vung tay đánh ngược về sau một chưởng rồi sau đó bay thẳng lên trên không. Kình khí quyền chưởng giao nhau phát ra một tiếng nổ mãnh liệt khiến cho quần hùng cách đó cả mười dặm ai nấy đều khiếp đảm như đang xảy ra địa chấn.

Tiên linh bay lên trên không khoảng trăm mét thì dừng lại, hữu thủ đưa ra như một thanh kiếm sắc bén. Một đạo bạch sắc quang mang từ hữu thủ phát ra dài hơn chục mét. Quang mang cuối cùng hóa thành thực thể, tạo thành một thành cự kiếm khổng lồ mang theo một quang mang vô cùng thánh khiết. Cự kiếm này sắc bén vô bỉ, ánh sáng phát ra lấp lánh. Tiên linh liền vung thanh cư kiếm nhắm thẳng Độc Cô Bại Thiên đang đứng dưới đất chém xuống. Kiếm khí của thanh cự kiếm như phá rách không gian trong nháy mắt đã tới trước mắt Độc Cô Bại Thiên.

Hắn vội đưa hai tay ra trước giao lại. Một quang mang rực rỡ hiện ra trước ngực han81sau đó bay vụt lên cao nghên đón lấy kiếm khí. Một âm thanh vang trời cất lên. Độc Cô Bại Thiên bị đánh bật về phía sau cả trăm mét rơi xuống một ngọn núi khác.

“Thống khoái. Tiên linh đúng là tiên linh. Dù cho nguyên khí tổn thương, hình tướng tiêu tan mà vẫn giữ được khí thế như vậy. Bội phục, bội phục”. Dứt lới cả người Độc Cô Bại Thiên bay lên trên không trung trăm mét, một cổ khí thế phát ra mãnh liệt. Khắp người trong phạm vi mười mét đều được bao phủ bời một vầng cương khí tử sắc bốc lên như những ngọn liệt diễm. Phía ngoài phạm vi mười mét thì kiếm khí trùng thiên, những đạo huyết hồng kiếm khí tràn đầy sát ý khiến cho Độc Cô Bại Thiên y hệt như một vị ma thần đang đứng trên không trung.

“Bạt kiếm vũ thiên phong”Một thanh thần kiếm tử sắc cực lớn từ tay của Độc Cô Bại Thiên bay lên. Một đạo kiếm cương mãnh liệt từ thần kiếm phát ra chiếu thẳng lên không trung. Hữu thủ của Độc Cô Bại Thiên phát lên, tức thì kiếm cương quay một vòng rồi như một con ma long đánh thẳng tới tiên linh. Tiên linh vội vã lui về phía sau nhưng kiếm cương tử sắc ma long dường như có linh tính tức thì đuổi theo sau không tha.

Từ xa nhìn tới thì chỉ thấy một điểm bạch sắc đang bị một dải tử sắc truy đuổi theo phía sau, cả hai di chuyển nhanh như ánh điện xẹt. Quang điểm bạch sắc nhắm thẳng hướng một ngọn núi bay tới. Ngay đúng lúc sắp va chạm vào ngọn núi thì chuyển hướng chín mươi độ bay thẳng lên không trung. Dải ánh sáng tử sắc chạm vào ngọn núi tức thì “ Oanh” một tiếng, luồng kiếm cương tử sắc biến mất. Nhưng đỉnh ngọn núi như bị san bằng. “Ầm ầm ầm” đá liên tục rơi xuống phá hủy cây cối mọc phía bên dưới.

Tiên linh đứng trên không trung nhìn chăm chú vào Độc Cô Bại Thiên nói” Bạt kiếm vũ thiên phong đúng là một thứ kiếm pháp khủng bố khiến cho người ta thật khó mà tránh né”

Độc Cô Bại Thiên cười nói “ Quá khen rồi, Chỉ là những tiểu xảo nhỏ mọn. Sao có thể so sánh với vô thượng tiên pháp của tiên linh chứ”

Tiên linh thành thật nói “ Võ hết đạo sinh. Sớm muộn gì cũng có một ngày Độc Cô huynh có thể đạt tới cực cảnh của võ học, đem tấm thân tập võ tiến nhập vào đạo cảnh. Tới lúc đó…..nghĩ tới thôi cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi……” Dừng một chút rồi nói tiếp” Hãy xem tinh nguyệt thập bát trảm của ta”Song thủ của tiên linh cùng lúc huy động, đằng trước phía sau đều tràn ngập chưởng ảnh. Một đạo quang mang ngũ giác vụt tới như lưu tinh đánh thẳng tới trước người Độc Cô Bại Thiên rồi sau đó bay vòng xung quanh. Quang mang của ngũ giác tinh quét tới đâu, không gian nơi đó như bị ép lại

Độc Cô Bại Thiên không dám coi thường, hai tay vung lên như đang vẽ hình thái cực. Ngũ giác tinh không ngừng chuyển động xung quanh hắn va chạm vào vầng cương khí hộ thể làm phát ra những đốm lửa sáng rực, âm thanh va chạm không ngừng vang lên. Dưới sự lôi kéo hai tay của Độc Cô Bại Thiên, ngũ giác tinh từ từ thoát khỏi sự khống chế của tiên linh để rồi cuối cùng va chạm mạnh vào hộ thể cương khí của hắn làm phát ra một đám lửa lớn, bắn ra ngoài bay thẳng lên không trung.

Tiên linh vội vã xuất ra một đạo loan nguyệt trảm phát ra quang mang chói mắt nhắm hướng Độc Cô Bại Thiên chém tới. Đúng vào lúc tay của Độc Cô Bại Thiên vừa muốn vẽ hình thái cực để hóa giải thì nghe thấy tiên linh hét lớn:

“Lưu tinh cản nguyệt”

Dứt lời đã thấy một đạo ngũ giác tinh nhanh như chớp chém tiếp tới hắn.

Một đạo loan nguyệt trảm, một đạo ngũ giác tinh một trước một sau như lưu tinh đuổi nguyệt xoay tròn phía trên Độc Cô Bại Thiên. Hai tay của hắn tức thì vung lên, tử sắc cương khí xung quanh liền bùng phát như liệt diễm bao trùm lấy loan nguyệt trảm cùng ngũ giác tinh, từ từ luyện hóa. Mắt thấy loan nguyệt trảm cùng ngũ giác tinh đang như muốn biến mất thì đột nhiên bọn chúng chợt phát ra quang hoa rực rỡ. Hai luồng bạch sắc quang mang chợt giao vào với nhau.

Độc Cô Bại Thiên nhìn vào biết không ổn, cả người vội lui nhanh tránh đi, ẩn mình né vào phía sau một ngọn núi. “ Ầm” một âm thanh chấn động vang lên, cả một ngọn núi tức thì bị đánh tan thành phấn mạt. Trong đám khói bụi dày đặc, quang mang của loan nguyệt trảm cùng ngũ sắc tinh một lần nữa rực rỡ nhắm thẳng về hướng của Độc Cô Bại Thiên. Không gian xung quanh của Độc Cô Bại Thiên như bị nén lại, lấy hắn làm trung tâm. Loan nguyệt trảm cùng ngũ giác tinh cứ thế xoay tròn xung quanh, quang mang không ngừng phát sáng rực rỡ khiến cho không gian xung quanh càng lúc càng tăng thêm áp lực.

Đột nhiên Độc Cô Bại Thiên bắt đầu xoay tròn. Vô số đạo huyết hồng kiếm khí cùng tử sắc cương khí từ trong người hắn phát ra bên ngoài để rồi cuối cùng huyết hồng kiếm khí cùng tử sắc cương khí cũng xoay tròn theo hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.