Đại Ma Thiên Vương rút lui, Độc Cô Bại Thiên cũng thu hồi nghịch thiên cửu kiếm. Từ lúc đối phương xuất hiện, hắn chưa từng đứng dậy, không phải vì cuồng ngạo mà bởi không thể đứng dậy được.
Nếu bế quan khổ tu là một quá trình thoát thai hoán cốt, hiện tại hắn mới đi được một nửa, từ eo trở lên đã đạt cảnh giới tối thượng nhưng hai chân vẫn chưa. Trong thời khắc quan trọng nhất, hắn không thể hành động, đành ngồi yên lặng dưới đất hành công.
Dẫu vậy hắn cũng không sợ có ai đến tập kích, công lực đạt tới cảnh giới này, không cần phải trực tiếp giao phong với địch, ý niệm cũng khống chế được thiên địa chi lực. Giống như vừa rồi, nghịch thiên cửu kiếm tuy không nằm trong tay nhưng hoàn toàn do hắn khống chế.
Hắn lại nhắm mắt, chìm vào biển võ, thân thể phát sinh biến hóa kì diệu.
Một ngày, hai ngày…
Một tháng, hai tháng…
Thoáng chốc đã đến giữa mùa hạ, Độc Cô Bại Thiên ở trong Trường Sinh cốc được hơn nửa năm, suốt thời gian này hắn không hề động đậy, xếp bằng ngồi giữa sơn cốc.
Hắn không ăn không uống, hoàn toàn dựa vào thiên địa tinh khí bổ sung cho nhu cầu của thân thể.
Nửa năm qua, mọi Võ thánh trên Thiên Vũ đại lục đã hiểu được mối quan hệ phức tạp giữa họ với Bỉ Ngạn. Lời dự ngôn bách thánh đại chiến đã được giải, đại chiến này không phải muốn nói đến một trăm tuyệt thế cao thủ công lực siêu tuyệt của Thiên Vũ đại lục mà là đại chiến giữa các cường giả của hai không gian khác nhau.
Trận chiến này không mang hàm ý cá nhân, đã trở thành trận chiến quyết định vận mệnh cho hai đại lục.
Mọi thứ đều được chuẩn bị, chỉ đợi mười bảy cường giả phát ra tiến quân lệnh sau cùng. Trong giờ phút này mỗi cường giả đều dâng tràn máu nóng, chăm chú theo dõi trận chiến liên quan đến tương lại của đại lục.
Trong nửa năm ngắn ngủi này, Ma Tổ đã điều chỉnh được tình cảm, tuy sâu thẳm trong lòng lão vẫn đau đớn nhưng trước đại nghĩa đành phải bỏ đi thân tình. Mấy hôm nay, lòng lão nảy sinh cảm ứng, tốt cuộc cũng thấy được khí tức của một viễn cổ cường giả.
Sức mạnh hùng hồn, chiến ý xung thiên. Tại một nơi thần bí trên Thiên Vũ đại lục, một Võ thánh viễn cổ cuối cùng đã tỉnh lại.
Ma Tổ lẩm bẩm: “Sau cùng có có một lão quái vật sống lại, đại chiến tương lai sáng sủa hơn hẳn. Mong là như Độc Cô Bại Thiên dự đoán, vẫn còn viễn cổ cường giả trên thế gian.”
Võ thánh viễn cổ cực kì mẫn cảm với dao động thần thức đặc biệt của viễn cổ cường giả. Cường giả vừa tỉnh lại cũng cảm giác được ngay Ma Tổ, liền bật cười: “Không ngờ sau mấy vạn năm, tiểu ma đầu lại đáng sợ đến mức này, đúng là không ngờ.”
Ma Tổ từ trong Ma vực gầm lên khe khẽ: “Lão bất tử ngươi đúng là cậy mình nhiều tuổi.”
Từ địa phương thần bí xa xôi đó vang lên tiếng cười hắc hắc: “Không ngờ tiểu ma đầu cũng nóng nảy như thế, bất quá bản lĩnh rất được, ngay cả bọn ta cũng không dám khẳng định thắng được ngươi.”
“Lão bất tử mau đến chỗ ta, ta sẽ cho ngươi biết cặn kẽ tình hình hiện tại.”
Võ thánh vừa tỉnh lại lập tức hóa thành một dải sáng bay đến đại sa mạc phía tây Thanh Phong đế quốc, thân ảnh như cầu vồng trên trời tỏa ra khí tức hùng mạnh khiến mọi Võ thánh đều e sợ.
Cùng lúc, Độc Cô Bại Thiên cũng mở bừng mắt, thở dài: “Cuối cùng cũng có một lão quái vật viễn cổ hiện thân. Nửa năm nay ta không động đậy, cũng nên khua chân khua tay một tí.”
Hắn vẫn ngồi nguyên, quát vang: “Bại Thiên kiếm, xuất.”
Ma Phong đen xì bay lên trời, phong mang rực rỡ tản ra hóa thành một đạo ô quang bay về phía bắc Thiên Vũ đại lục.
“Vù vù…” từng tràng tiếng rít xé toạc chân trời.
Các Võ thánh của Thiên Vũ đại lục liên tục giật mình, chỉ trong nửa năm ngắn ngủi mà xuất hiện mấy luồng thần thức dao động khủng khiếp, mạnh đến độ họ không lý giải nổi.
Bại Thiên kiếm xé toang không khí tỏa ra dao động năng lượng hùng hồn, ai nấy đều run rẩy.
Trên đại thảo nguyên ở cực bắc Thiên Vũ đại lục, đột nhiên một người rống lên: “Không, không, không phải nhắm vào ta.”
Nhưng sự thật là Bại Thiên kiếm từ xa vạn dặm đang lao vào y, Võ thánh ẩn cư trên đại thảo nguyên sợ đến hồn phi phách tán.
Người này là đầu lĩnh của các ngụy tuần thiên sứ giả, là phản đồ lớn nhất trong các Võ thánh của Thiên Vũ đại lục. Y từng là người được Thiên Vũ đại lục coi là thánh, nhất thân tu vi cực kỳ mạnh mẽ, cơ hồ theo kịp mười bảy cường giả, cũng đã từng giao thủ với người của Bỉ Ngạn. Nhưng cuối cùng y không chống nổi dụ hoặc mà quay mũi dáo, đúng lúc đại chiến bước vào thời khắc quan trong đã dẫn một nhóm người tấn công cường giả của Thiên Vũ đại lục khiến họ không kịp trở tay, thiệt hại thảm trọng.
Trong lúc chuyển thế, Độc Cô Bại Thiên từng nảy sinh ân oán với y, bất quá những chuyện trong quá khứ đó không là gì so với đại chiến với Bỉ Ngạn sắp diễn ra, cũng không phải là nguyên nhân hắn tìm Võ thánh đó gây sự. Hôm nay hắn bế quan đạt được đột phá, lại thấy một Võ thánh viễn cổ hiện thế, được khí thế của viễn cổ cường giả kích phát, nhất thời hào tình nổi lên, nghĩ ra tên phản đồ đó, mới tính chuyện trừ khử trước khi bước vào đại chiến.
Thật ra phản đồ này cũng đang gặp nguy, các thủ hạ ngụy tuần thiên sứ giả cơ hồ bị mười bảy cường giả phái người diệt hết, khiến y thân cô thế cô, muốn chạy về Bỉ Ngạn lại sợ bị trách phạt bởi để thủ hạ tổn thất hết, đành phải trốn tránh ở lại Thiên Vũ đại lục.
Y không sao ngờ rằng đã tự phong bế công lực, che giấu hết khí tức thánh giả mà vẫn bị Độc Cô Bại Thiên phát hiện.
Bại Thiên kiếm như cầu vồng vắt ngang trời, vạch thành một đạo thần quang trên không trung rồi chém xuống. Uy lực ẩn chứa trên thân kiếm vốn không cho tên phản đồ cơ hội kháng cự, một kiếm này tạo thành rãnh sâu mười mấy trượng, rộng ba trượng, dài mấy trăm trượng.
Tên phản đồ căn bản không thể hoàn thủ, bị nhát kiếm đánh cho tan nát xương thịt.
Thần uy vô biên của Bại Thiên kiếm chấn động đại lục. Trong lòng mỗi Võ thánh đều hiểu, nếu đổi lại là mình cũng không tránh khỏi.
Ngày hôm đó, nhát kiếm đó đã khắc ghi trong lòng các Võ thánh.
Thời gian đưa thoi, Độc Cô Bại Thiên đã bế quan nửa năm trong Trường Sinh cốc.
Nửa năm này xảy ra rất nhiều chuyện, Thiên Vũ đại lục lại xuất hiện ba Võ thánh viễn cổ. Cũng như viễn cổ lão quái vật xuất thế nửa năm trước, lập tức bay đến Ma vực.
Tin tức viễn cổ vô địch cường giả xuất hiện được Ma Tổ phái người báo cho mười bảy cường giả biết để họ yên lòng rằng đó là người cùng phe. Mười bảy cường giả lại truyền tin cho nhau khiến các Võ thánh hậu bối cảm thấy an ủi vô cùng.
Bốn viễn cổ vô địch cường giả đến Ma vực liền được Ma Tổ kể lại tình hình hiện tại, hiểu rằng viễn cổ nghịch thiên cường giả Độc Cô Bại Thiên đã tỉnh hẳn. Thật sự tin tức này khiến họ bất ngờ và cao hứng.
Mỗi thời đại đều có những cường giả tinh anh, họ là cường giả trong cường giả, đứng trên đỉnh cao nhất của thời đại võ học.
Ở thời đại viễn cổ, thân phận của Quang Minh võ thánh, Đại Ma Thiên Vương, Hiên Viên chân quân, Độc Cô Bại Thiên là như thế.
Mấy người này, trừ Độc Cô Bại Thiên, đều là nhân vật danh chấn thiên hạ, bất cứ ai giao thủ với họ mà thảm bại đều nói trắng ra rằng không thể biết được thực lực của họ đến đâu nên đến nay vẫn không ai hiểu nổi tu vi chân chính của mấy người này.
Lúc đó Độc Cô Bại Thiên không nổi tiếng bằng mấy người này nhưng cứ theo thái độ khách khách khí khí của các siêu cấp cường giả đối với hắn là biết tu vi tất vô cùng đáng sợ, nên cũng được người ta liệt vào hàng ngũ các cao thủ có thực lực không dò nổi.
Bốn viễn cổ lão quái vật được Ma Tổ kể lại tình hình của Độc Cô Bại Thiên liền tỏ ra kích động cực độ. Nhân vật năm xưa khiến người ta không nắm được nông sâu ấy lại nghịch thiên luyện công, và cuối cùng kẻ điên cuồng này cũng công thành viên mãn. Trong trận đại chiến với Bỉ Ngạn, một cường giả vô địch như vậy không thể vắng mặt, bọn họ đoán rằng, hắn nhất định nhanh chóng xuất quan.
Năm lão quái vật thương lượng tại Ma vực xong xuống, bèn đi đến quyết định – tiến sang Bỉ Ngạn.
Mười bảy cường giả nhận được tin tức của Ma Tổ, lập tức truyền ngay thánh lệnh, yêu cầu các Võ thánh tụ tập tại đại sa mạc ở cực tây Thanh Phong đế quốc.
Hôm đó, trên đại sa mạc tụ tập tới mấy trăm Võ thánh, ngần ấy Võ thánh tập trung tại một nơi khiến thân phận thánh giả mất hẳn vẻ cao cao tại thượng mà trở thành phổ phổ thông thông.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy hợp lý, mỗi thời đại đều có người thành thánh, tích lũy qua tuế nguyệt khẳng định sẽ xuất hiện rất nhiều tuyệt thế cường giả đạt đến tu vi thánh cấp.
Lịch sử võ lâm Thiên Vũ đại lục vĩnh viễn ghi nhớ ngày hôm đó, mấy trăm vị Võ thánh xếp hàng ngoài Ma vực, đợi chờ giây phút chinh phạt Bỉ Ngạn. Đó là lần đầu tiên các Võ thánh của Thiên Vũ đại lục chủ động tiến công.
Mười bảy cường giả là thống lĩnh của các Võ thánh, để chuẩn bị cho đại chiến đã tốn hơn một năm. Để phòng vạn nhất, họ tịnh không đưa hết toàn bộ các Võ thánh rời khỏi Thiên Vũ đại lục mà phải cân nhắc mọi hậu quả có thể xảy ra, nào là nếu thảm bại thì sao, nếu bất hạnh thì sao…Họ chuẩn bị sẵn tư tưởng cho trường hợp xấu nhất, để lại một số Võ thánh để giữ gìn hi vọng. Nếu thật sự đại chiến thất bại, những người không tham chiến lập tức ẩn tàng khí tức thánh giả, để hương hỏa của các thánh giả vẫn còn, hòng chờ ngày quật khởi.
Huyên Huyên là một trong những Võ thánh bị lưu lại, tiểu ma nữ bị sư phụ phong bế công lực, giam tại tiểu đảo, bất kể nàng năn nỉ thế nào cũng không được Đông Hải lão nhân mang theo. Một năm nay, Huyên Huyên dựa vào thiên phú tuyệt diệu và võ học tâm đắc của mười bảy cường giả, công lực tăng tiến kinh người, nếu không phải sư phụ nàng đột nhiên xuất thủ, khẳng định không dễ dàng thu thập được. Mười bảy cường giả hết sức yêu mến nàng, nhận thấy tiền đồ của nàng không thể đoán được, quyết không muốn nàng tham dự đại chiến hay gặp nguy hiểm.
Nàng tuyệt đối có hi vọng đạt đến cảnh giới mạnh nhất của Võ thánh – thông thần. Họ không muốn trong quá trình tu luyện của nàng xảy ra bất trắc mà lần đại chiến này quá hung hiểm nên mặc kệ nàng năn nỉ, vẫn ép phải ở lại.
Tại đại sa mạc ở cực tây Thanh Phong đế quốc, mấy trăm Võ thánh được tuyển chọn hầu hết đều không quen biết, bình thường mỗi người một phương, cần mẫn khổ tu, khó lòng gặp gỡ. Đương nhiên cũng có những người quen nhau, thậm chí có cả những người có oán cừu, nhưng vì đại cuộc, mọi ân oán đều bị dẹp sang một bên.
Năm luồng đại lực từ Ma vực tràn ra, bổ lên thinh không khiến cả phiến không gian thoáng chốc đã vỡ nát. Mười bảy cường giả tiến vào trước, mấy trăm Võ thánh theo sau.
Đại chiến giữa Thiên Vũ đại lục và Bỉ Ngạn bắt đầu.