Đằng Duệ Triết tiếp nhận nhìn thoáng qua, đặt ở một bên, lạnh nhạt nói:“Mấy thứ này không cần phải đưa đến cho tôi, Tôi tin Tiêu gia sẽ giúp cô ấy chữ khỏi bệnh dạ dày. Torn, trừ phi sau này tính mạng cô ấy gặp nguy hiểm, nếu không thì không cần báo cáo chi tiết về tình trạng của cô ấy cho tôi như vậy!”
“Dạ, Đằng tổng.” Torn thất vọng thu hồi báo cáo, trong lòng thầm mắng ông chủ. Chờ đến lúc Tô tiểu thư chính thức lên giường cùng Tiêu thiếu gia, ngài mới nổi trận lôi đình sao!
“Đằng tổng, cuộc hẹn của ngài với công tố viên là anh trai tôi định như thế nào?” Cô giữ trong tay văn kiện, mỉm cười,“Nếu đêm nay ngài đến nhà cha vợ, hãy cứ yên tâm đi, tôi sẽ nói với Cổ công tố viên đem tất cả những bằng chứng tham nhũng của phó thị trưởng đến cho ngài.”
Đằng Duệ Triết nâng ánh mắt, cảnh cáo thư kí của anh:“Tôi sẽ tự liên lạc với Cổ Ngao, cô cứ ra ngoài làm chuyện của mình đi!”
Torn xoay người đi ra ngoài.
Cô đi ra ngoài, nhìn thấy Trâu Tiểu Hàm vẫn chưa về nhà chuẩn bị hôn sự, mà ngồi tại bàn làm việc của cô, nũng nịu đánh bàn phím, trên người mặc bộ đầm vàng duyên dáng thục nữ, đôi chân trắng không tỳ vết lộ ra, mắt ngọc mày ngài.
“Torn, sao cái máy đánh chữ này tôi làm hoài không được?” Trâu đại tiểu thư quay đầu gọi Torn, phát ra giọng nói nhỏ nhẹ dễ nghe.
Torn liếc mắt qua xem một cái, nói ‘tôi cũng không biết’, trực tiếp rời đi.
Trâu Tiểu Hàm nghe vậy, trong lòng giận dữ không ít.
Buổi chiều, Đằng Duệ Triết từ văn phòng đi ra, nhìn thấy Trâu Tiểu Hàm, vẫn chưa rời đi, cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Cô vẫn đang ở đây, đợi anh tăng ca?
“Em chờ anh cùng tan tầm, sau đó hai chúng ta sẽ cùng nhau tản bộ.” Cô tắt máy tính, ôm một đống văn kiện lớn đi tới, lúm đồng tiền tự nhiên lộ ra:“Duệ Triết, em biết anh không muốn nhìn thấy ba em, vậy nên tối nay chúng ta đi riêng đi. Bên kia đường dành cho người đi bộ, có một nhà hàng rất ngon nha.”
Duệ Triết liếc nhìn cô một cái, nhìn đống tài liệu lớn trên tay cô, còn phảng phất mùi mực máy in, nói:“Nhiệm vụ này là ai giao cho? Nhiệm vụ của em chỉ là một thư ký văn bản, chỉ cần đánh một số biên bản nếu cần thiết, sao lại ở đây đánh máy, bưng trà?”
Trâu Tiểu Hàm thấy anh quan tâm, trong lòng không ngừng nhảy nhót, ngọt cười duyên nói:“Đây chẳng phải đều là việc của thư ký sao? Em học thêm được rất nhiều, còn có thể tập thể dục nữa. Duệ Triết anh xem, sắc khí của em thoạt nhìn trông có phải khỏe mạnh hơn không?”
Duệ Triết thấy cô cười thật thoải mái, ánh mắt thay đổi:“Thư kí là thị ủy thiên kim không nên ở đây làm chuyện lặt vặt, anh còn phải nhìn mặt Viên lão thái thái. Về sau đừng làm những chuyện này nữa!”
“Duệ Triết, bây giờ chúng ta đã có thể cùng nhau ăn cơm sau khi tan tầm rồi phải không?” Tiểu hàm vui sướng vẫn ôm lấy cánh tay anh, trong lòng mừng không thể tả.
Khuôn mặt tuấn tú của Duệ Triết không vui không giận, nhìn đồng hồ trên cổ tay: “Tối nay anh có hẹn.”
Tiểu Hàm trong lòng đang mừng rỡ bỗng hụt hẫng, khuôn mặt lập tức trở nên ảm đạm không ánh sáng, nhưng miệng vẫn nở một nụ cười ngọt ngào.
“Nhưng anh có thể ăn trước với em.” Đằng Duệ Triết lại nói.
--
Đằng Duệ Triết định lái xe đưa Trâu Tiểu Hàm đến đường dành cho người đi bộ rồi ghé vào nhà hàng nổi tiếng dùng bữa, gọi cho trợ lý nhắn đặt trước chỗ. Lúc rời công ty, thời gian vẫn còn sớm, anh quyết định dẫn Tiểu Hàm đi mua quần áo.
Trâu Tiểu Hàm mừng rỡ như điên, khuôn mặt lúc nào cũng xuất hiện nụ cười tươi tắn đầy phấn chấn, tay vẫn luôn kéo cánh tay của anh.
Cô ít ra vẫn biết chừng mực, không phải bộ nào cũng thử, mà chọn một bộ hồng phấn, một bộ trắng tinh khiết, thử qua liền quyết định mua, không để Duệ Triết chờ lâu.
Duệ Triết nhìn cô mặt bộ váy màu trắng di chuyển trước mặt anh, chiếc váy nhẹ nhàng tôn lên bộ dáng nuột nà của cô, bỗng nhiên anh nhận thấy Tiểu Hàm cũng rất hợp với những bộ váy trắng, mặc vào hiện lên rõ khí chất của một cô công chúa, ngọt ngào mà duyên dáng.
“Em cần giày và túi xách chứ?” Anh lấy thẻ của mình thanh toán hóa đơn, vô tình lướt qua cửa hàng bán giày và túi xách.
“Không cần, Duệ Triết, chúng ta đi ăn cơm.” Lòng Tiểu Hàm ấm lên bởi sự chăm sóc của anh, thẹn thùng không thôi.
Hai người mang túi bước đến cửa, bên ngoài người đi vào, cùng bọn họ đối mặt với nhau.
“Đại Lận!” Tiểu Hàm phát ra một tiếng kêu sợ hãi, kinh hỉ nhìn Đại Lận trước mặt, sẳng giọng:“Đã lâu không gặp chị? Gần đây chị đã đi đâu thế?”
Lời này vừa được nói ra, khuôn mặt của Đằng Duệ Triết hơi biến sắc, Tiêu Tử mặt tối sầm như đáy nồi, trợn mắt nhìn chằm chằm Đằng Duệ Triết!
Đại Lận vốn được Tiêu Tử đưa đến đây mua quần áo, không ngờ lại hội ngộ hai người họ, nhìn Tiểu Hàm nhẹ nhàng nói:“Gần đây cơ thể chị không được khỏe, ở nhà dưỡng bệnh thôi.”
“Chúng ta cùng ăn cơm đi, Duệ Triết anh ấy đã đặt chỗ ở nhà hàng rồi.” Tiểu Hàm lại ngọt ngào cười nói.
“Có vẻ là không thể rồi, tôi muốn cùng cô ấy mua sắm một chút, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi đang đến gần rồi.” Tiêu Tử ôn nhã từ chối, cánh tay ôm sát eo nhỏ của Đại Lận.
Đằng Duệ Triết nhìn, bên nhôi khẽ nhếch lên.
Tiêu Tử liếc anh một cái, nói ‘bọn tôi đi trước’, rồi cùng Đại Lận bước vào cửa hàng .