Sáng sớm, Như Điệp tỉnh dậy. Từ bữa nói chuyện hôm đó, đã hơn một tháng
trôi qua. Đường Vĩ không gọi điện cho cô, cũng chưa từng xuất hiện. Mà
cô cũng không liên lạc với anh.
Có thể là do thói quen từ nhỏ đến lớn, dù lúc có nhiều tâm sự hay mặc kệ đêm qua ngủ muộn thế nào, sáng sớm Như Điệp nhất định sẽ tự động rời
giường. Cô khoác áo khoác, cầm trên tay cốc nước nóng vừa đun. Ngoài cửa sổ, bầu trời mây đen giăng đầy, chắc sẽ có mưa... Thôi quên đi, đừng
nghĩ nhiều nữa.
Vừa mở máy tính, báo Nhã Hổ đã đưa tin tức ngay trên trang đầu. Tiêu đề“Con chủ tịch tập đoàn bách hóa Nại Lương Đường Vĩ làm lễ thành hôn với
Hồ Dữu Linh - con gái thiên sứ của tổng tài“.
Như Điệp bị dọa sợ, bất chấp tất cả gọi điện cho Đường Vĩ.
”Đường Vĩ, anh sẽ kết hôn sao?” Như Điệp hốt hoảng.
”Ừ! Sao vậy? Em ngạc nhiên lắm à?” Đường Vĩ hỏi lại.
”Còn phải hỏi? Em với anh đã làm bạn tốt mười mấy năm. Anh muốn kết hôn
mà cũng không nói với em, hơn nữa tháng trước ngay cả bạn gái anh cũng
không có. Tại sao bây giờ lại. . . . .” Như Điệp còn chưa nói xong Đường Vĩ đã cắt ngang lời cô “Chúng ta gặp mặt đi, có một số việc anh muốn
nói với em“.
“Được, vậy trưa gặp ở quán Starbucks gần nhà em” Như Điệp thỏa hiệp
”Ừ, trưa anh đến” Đường Vĩ nói.
”Vâng, bye bye” Như Điệp trả lời.
Cửa hàng Starbucks
”Anh đi mua giúp em cà phê” - Đường Vĩ đứng dậy đi mua cà phê
”Vâng” - Như Điệp đáp lại.
”Chào tiên sinh” - Phục vụ nói.
”Cho một ly Latte nóng và một Double Expresso” - Đường Vĩ nói với người phục vụ
Latte nóng là thứ mà mỗi lần đến Starbucks Như Điệp đều gọi.
”Vâng, họ của tiên sinh là gì?” phục vụ hỏi
”Tôi họ Tề” Đường Vĩ trả lời
”Một Latte nóng và một Double Expresso, tổng cộng là 255 đồng” - Phục vụ nói.
Đường Vĩ lấy từ ví da 300 đồng đưa cho người phục vụ.
”Đã nhận của quý khách 300 đồng, cám ơn quý khách đã ghé thăm“. Phục vụ đưa hóa đơn và tiền thừa cho Đường Vĩ.
Đường Vĩ cầm hai cốc cà phê về tới chỗ ngồi.
”Cảm ơn anh, chuyện anh kết hôn là sao vậy?” Sau khi nhận lấy cốc cà phê nóng hổi trên tay anh, Như Điệp vội vã hỏi.
”Rất đơn giản, ba anh bảo anh cưới “ Đường Vĩ trả lời.
”Tại sao lại đồng ý? Không phải anh rất căm ghét hôn nhân sắp đặt sao” Như Điệp hỏi.
”Không phải em cũng hi vọng anh có bạn gái sao?” Đường Vĩ hỏi lại.
”Đúng, nhưng em không hi vọng anh cưới một người mà anh không hề yêu” Như Điệp kích động nói.
”Sau khi kết hôn, anh sẽ thử yêu cô ấy” Đường Vĩ trả lời.
”Được rồi, vậy … anh nhớ ngày nào đó giới thiệu vị hôn thê của anh cho em “ Như Điệp bần thần nói.
”Đương nhiên” Đường Vĩ đáp ứng ngay.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Radio
”Hoan nghênh các vị đến với Wow radio, tôi là DJ không ngủ Fatina, kế tiếp sẽ là bài hát của Lara – Một ngày mưa.
Hôm nay mọi người ra đường có nhớ mang ô không? “
Trời mưa rồi, làm sao đây? Em rất nhớ anh
Em không dám gọi điện thoại cho anh, em không tìm được nguyên nhân
Vì sao những đêm mất ngủ lại trở nên thật quen thuộc
Cảnh tượng lặng lẽ xung quanh em đã thay thế anh
Cùng em đợi mưa tạnh.
.....
Cho đến bây giờ, Như Điệp mới hiểu rằng người mình yêu vẫn luôn là Đường Vĩ. Bây giờ phải làm sao? Anh cũng sắp kết hôn rồi. Không được, cô nhất định phải nghĩ biện pháp khiến anh trở về bên cạnh cô.
Ngày hôm sau
Đồng Như Điệp gọi điện thoại cho Đường Vĩ. Sau khi hiểu rõ cảm giác của
mình, đột nhiên cô cảm thấy rất khẩn trương. Điện thoạt “tút, tút...tút” không ngừng. Mỗi một âm thanh đều là sự giày vò tưởng chừng như vô tận.
”Như Điệp, có chuyện gì sao?” Một hồi lâu sau, Đường Vĩ cuối cùng cũng nhấc máy.
”Anh có bận không? Em chỉ định hỏi anh có muốn ăn cơm với em không?” Như Điệp khẩn trương đợi anh đáp lại, cô chỉ sợ anh sẽ từ chối.
Đường Vĩ suy nghĩ trong chốc lát “Hiện tại không bận, tiện thể dắt theo vị hôn thê của anh gặp em, được không?”
”Được, mấy giờ anh rảnh” Như Điệp thở dài nhẹ nhõm một hơi, ít nhất anh đã đồng ý.
”Năm giờ được không, gặp nhau ở nhà hàng Nhật gần nhà em đi” Đường Vĩ đáp.
”Vâng, bye bye” Như Điệp chào tạm biệt anh.
”Hẹn gặp lại” Đường Vĩ cúp máy.