Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 824: Chương 824: Bệnh dịch ập tới [10]




Tin tức tin lan rộng, thậm chí còn có người nói Thủy An Lạc và Lý Tử đã xuất hiện bên Mỹ.

Nhưng lúc này Thủy An Lạc đang gọi video với con trai. Tiểu Bảo Bối nhìn vào di động gọi mẹ, lại còn biểu diễn bước đi cho mẹ coi. Di động của Thủy An Lạc mở cả ngày, trừ lúc Tiểu Bảo Bối ngủ, cô mới tắt máy.

Công việc của Sở Ninh Dực đều do thư ký gửi fax đến cho anh, còn về những tin tức lần này, anh không hề để ý tới một chút nào.

Có một hôm Thủy An Lạc tiện tay bấm vào, kết quả vừa vặn đọc được vụ bên Mỹ kia, thậm chí còn có người nói: Cô và Lý Tử lén lút hẹn hò bên Mỹ, thậm chí đã có cả con rồi, Sở tổng đang ở Mỹ đuổi giết bọn họ.

Thủy An Lạc tức đến mức đánh rơi cả di động. Má, đám người này coi phim kịnh dị nhiều quá rồi hả? Lại còn đuổi giết, chẳng lẽ còn định nhốt vào cũi heo nữa?

Sở Ninh Dực nhìn Thủy An Lạc tức tối bước vào phòng tắm, lại cúi đầu nhìn chiếc di động bị cô ném lên giường, thế hóa ra vẫn tức à?

Hai tay Thủy An Lạc chống lên bồn rửa mặt, nhìn chính mình trong gương, gương mặt nhỏ nhắn đang tức giận đã sưng lên chẳng khác gì cái bánh bao.

Rõ ràng không phải minh tinh gì, vậy mà sao còn xui xẻo hơn cả người nổi tiếng nữa. Chẳng lẽ cô là kiểu người dễ bị bôi nhọ đến thế à?

Thủy An Lạc rửa mặt, càng nghĩ càng tức, bước ra cầm di động lên đưa cho Sở Ninh Dực: “Em muốn gọi điện cho Viên Giai Di.” Tuy rằng Viên Giai Di giờ đã ở bệnh viện, nhưng cô không muốn đi gặp cô ta.

Sở Ninh Dực nhìn di động trong tay cô, ánh mắt trở nên thâm thúy, cuối cùng mở miệng nói: “Đừng gọi, không phải cô ta đâu”

“Nhưng trừ cô ta ra còn ai làm như vậy nữa?” Thủy An Lạc tức giận đi tới đi lui trong phòng. Đổ oan cho cô thì thôi đi, mấu chốt ở chỗ lần này còn lôi cả Sở Ninh Dực và Lý Tử vào, chuyện này không thể tha thứ được.

Nói Sở Ninh Dực thành hung thủ giết người, nói Lý Tử thành kẻ thứ ba, sao cô lại có thể không tức giận được đây?

“Cô ta sẽ không ngu đến mức làm một việc rõ ràng như vậy đâu.” Sở Ninh Dực đặt văn kiện trong tay xuống, vươn tay kéo cô vào lòng, hơi xoay người ấn cô xuống dưới, “Có thể còn có những người khác.”

Thủy An Lạc nghiêm túc nghĩ, đây rõ ràng là nhằm vào cô, cho nên không phải là kẻ thù của Sở Ninh Dực nhưng kẻ thù của cô thì chỉ có một Viên Giai Di, “Bạch Dạ Hàn à?”

“Không phải.” Sở Ninh Dực khẳng định một cách chắc nịch. Tuy Bạch Dạ Hàn dạo này khiến anh rất thất vọng, nhưng cậu ta còn chưa đến nỗi đi làm ra cái loại chuyện này.

“Vậy thì ai chứ.” Thủy An Lạc tức giận nói.

Sở Ninh Dực vươn tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận của cô, có lẽ mục tiêu lần này không phải là Thủy An Lạc, chỉ là có người muốn lợi dụng chuyện này nhằm vào mục đích gì đó thôi.

“Chờ hai ngày nữa thôi, anh sẽ trả lại sự trong sạch cho em.” Sở Ninh Dực thấp giọng nói rồi hôn lên môi cô, sau đó vươn tay sờ trán cô: “Không thấy sốt, cũng không ho, chắc có thể bỏ cách ly được rồi.”

Thủy An Lạc tò mò nhìn anh, chờ hai ngày nữa thì chuyện này cũng sẽ lộ ra, anh ấy định làm gì thế nhỉ?

Sở Ninh Dực cười cười không nói gì, tất nhiên là anh có cách riêng của mình rồi.

Mặc kệ lần này kẻ đó là ai, anh cũng sẽ không để chúng đạt được mục đích của mình đâu.

“Thật sự không phải Viên Giai Di à?” Thủy An Lạc vẫn không tin.

Sở Ninh Dực lại hôn cô thêm cái nữa, “Anh đảm bảo là không phải, cô ta xuất hiện ở nhà hàng chỉ là trùng hợp thôi.”

Thủy An Lạc thở dài, được rồi, cô sẽ tạm thời tin tưởng anh.

Nhưng vào lúc Sở Ninh Dực chuẩn bị tin tức, Thủy An Lạc lại phát sốt.

Một buổi tối, Thủy An Lạc sốt đến bốn mươi độ, hơn nữa còn không ngừng ho khan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.