Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2796: Chương 2796: Cuộc chiến đổi lớp - Ảnh đế bị ko [4]




Bánh Bao Rau nhìn em gái, suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc nói: “Thật ra mà nói, chỉ có mình em phải ăn thôi.” Còn nhóc thì không cần!

Bánh Bao Đậu nổi giận, anh trai cái kiểu gì vậy, ném đi cho rồi.

Cuộc thi cuối kỳ ngày càng gần, Phong Phong lại bắt đầu khuyên bảo con gái mình, nhưng thời gian này lại không thấy thằng ranh họ Sở kia bắt con gái mình học hành tử tế, chẳng lẽ đã từ bỏ rồi.

Vì vậy tại bàn cơm của nhà họ Phong, trước cuộc thi một ngày.

“Tiểu Bất Điểm, mai thi rồi, Sở Lạc Duy có nói gì với con không?”

Phong Phong vừa nói xong đã bị Kiều Nhã Nguyễn đá cho một phát, “Anh làm gì đấy, như mật thám không bằng?”

“Không làm mật thám thì để con gái anh bị bắt mất à?” Phong Phong tức giận nói, “Em còn không biết mấy con gấu con nhà họ Sở tinh ranh như khỉ ấy.”

“Ba, gấu với khỉ không phải là hai loài khác nhau ạ?” Tiểu Bất Điểm tỏ ra không hiểu cái gì gọi là “con gấu con tinh ranh như khỉ“.

Kiều Nhã Nguyễn gắp rau cho con gái, tiện thể nói một câu: “Đừng để ý đến ba con, lần này mà không thi tử tế thì xem mẹ có đánh con không.”

Tiểu Bất Điểm quay lại làm mặt quỷ với mẹ mình, tiếp tục cúi đầu ăn.

“Bánh Bao Rau chẳng nói gì với con cả, ba định hỏi gì?” Tiểu Bất Điểm nghĩ đến câu hỏi của ba, vẫn rất lễ phép đáp lại một câu.

Không nói gì?

Vậy thì anh yên tâm rồi.

“Không có gì, giáo viên lớp con có nói đến chuyện chia lớp theo thành tích không?” Phong Phong đổi sang cách hỏi khác.

“Đã chia lớp rồi mà. Ba, hôm nay ba làm sao thế?” Tiểu Bất Điểm thấy hôm nay ba thật kỳ quái.

Phong Phong hoàn toàn yên lặng, giúp con gái gắp đồ ăn, “Không có gì không có gì, ăn đi, mai thi cho tốt nhé.”

“Vâng ạ.” Tiểu Bất Điểm dẩu môi, cúi đầu tiếp tục dùng thìa xúc cơm ăn.

Kiều Nhã Nguyễn thấy Phong Phong cười, hận không thể tát cho anh một cái, chưa thấy ai làm cha như vậy bao giờ.

Bộ phim mới Phong Phong đã đóng máy nên giờ anh rất rảnh rỗi ở nhà, nhưng cho dù như vậy, Kiều Nhã Nguyễn cũng không cho anh đến trường đón con gái. Dù sao cô cũng không muốn trong vòng mấy năm tới con gái mình lại bị quấy rầy.

Kết quả là, người cha đang lo lắng cho con gái mình không hề hay biết, ngay mười phút trước khi cuộc thi diễn ra đã có một chuyện phát sinh.

Mười phút trước khi thi, ở cửa lớp 1-3, Bánh Bao Rau đứng bên ngoài nhìn Tiểu Bất Điểm, “Phải được hai điểm một trăm đấy.”

“Vì sao?”

“Hôm trước cậu đã bảo tôi nói gì cũng nghe rồi.”

“Nhưng ba tôi bảo thích thế nào cũng được mà.”

“Nếu trong nhà có hai đứa con, ba mẹ đều thích đứa học giỏi hơn.”

Tiểu Bất Điểm sợ hãi, nhà bé sắp có hai người con rồi, nhỡ bé học không tốt, ba mẹ không thích bé nữa thì làm sao?

Tiểu Bất Điểm siết chặt nắm tay, “Nhất định tôi sẽ được hai điểm một trăm.”

Bánh Bao Rau rất hài lòng, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cô bé, “Vào đi, thi tốt nhé.” Cậu nhìn Tiểu Bất Điểm đi vào, nhếch môi một cái, sau đó xoay người quay lại phòng học của mình.

“Nham hiểm, quá nham hiểm.” Sở Vi chép miệng, rõ ràng đã nhìn thấy tất cả.

“Cái này gọi là cao hơn một nước cờ.” Bánh Bao Rau không hề thấy mình nham hiểm chút nào.

“Vậy là học kỳ sau tôi phải đổi chỗ à?” Sở Vi thở dài.

“Đương nhiên rồi.” Bánh Bao Rau tỏ ra hiển nhiên.

Sở Vi: “...”

Cậu Hai nhà nhóc càng ngày càng nham hiểm rồi.

Tâm trạng của Bánh Bao Rau rất tốt, bài thi cũng làm vô cùng trôi chảy, mới được nửa thời gian nhóc đã làm xong bài, gục xuống bàn ngủ.

Trước khi ngủ, nhóc nghĩ, ba nuôi mà biết chuyện này thì vẻ mặt nhất định sẽ rất đặc sắc đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.