Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 1914: Chương 1914: Nghe nói tên là triệu dương dương [8]




“Không có tôi thì còn ai có thể giúp cậu làm bài tập nữa đây?” Người đàn ông khẽ nói. Hắn thấy trường tiểu học reo vang tiếng chuông tan chường, lũ trẻ sung sướng ùa ra, khóe miệng khẽ cong lên.

Tin tức về Triệu Uyển Uyển được truyền ra với tốc độ nhanh chóng, khiến cho người dân ở thành phố A hoa mắt chóng mặt với từng đợt sóng cao trào. Thế nhưng đâu có ai thèm để ý đến Triệu Uyển Uyển là ai. Cái mà bọn họ chú ý là vấn đề đãi ngộ không công bằng.

Đây là một quốc gia rất thần kỳ, cái không thiếu nhất chính là dư luận rảnh rỗi mượn cái danh đạo đức để đi phê phán những người khác trong xã hội.

Triệu Uyển Uyển ký hợp đồng làm nghệ sĩ của công ty Sở Thị, quản lý của cô là George, độ nổi tiếng của George còn cao hơn cả Triệu Uyển Uyển, bởi vì chính anh là quản lý của siêu sao Phong Phong.

Mãi đến lúc ký xong hợp đồng, Triệu Uyển Uyển vẫn còn ngơ ngác không hiểu ra sao. Quản lý của cô đột nhiên bị đổi thành George, cô vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

George quan sát Triệu Uyển Uyển một chút rồi cười nói: “Cô Triệu với tôi cũng không tính là xa lạ, chúng ta đã từng hợp tác với nhau rồi.”

Triệu Uyển Uyển ngơ ngác gật đầu, tay vẫn còn đang nắm bút.

“Cô Triệu không cần lo lắng, đây chỉ là một cách để tuyên truyền thôi. Tôi nghĩ sau khi bộ phim mới được ra mắt thì độ nổi tiếng của cô Triệu sẽ được nâng lên một tầm cao mới. Đương nhiên trước đó cũng cần tuyên truyền một chút. Đây là một cơ hội để tăng độ phủ sóng tên tuổi rất tốt.”

Mặt ngoài thì George nói rất chính nghĩa, thế nhưng trong thâm tâm thì đang âm thầm mắng ông chủ lớn nhà mình, bụng dạ của ông chủ quá đen tối. Một Triệu Uyển Uyển đã đủ để đả kích James rồi, đồng thời nó còn là một cái cơ hội quá tốt để tuyên truyền cho bộ phim mới nữa.

Mà điều George còn không biết đó là, Sở Ninh Dực cũng tiện tay giúp luôn cả đồ đệ nhà mình.

Vậy nên tất cả mọi chuyện này đều chỉ bắt đầu từ một thỉnh cầu nho nhỏ của Sư Hạ Dương, Sở Ninh Dực chỉ thuận theo mà phát huy công dụng tối đa mà thôi.

Nếu George biết được thì chỉ sợ anh ta chắc chắn không chỉ nói lòng dạ Sở Ninh Dực đen tối thôi đâu.

Hai chữ cầm thú đã được gắn chắc lên người anh rồi, hợp đến mức không thể nào hợp hơn.

“Không phải, nhưng mà phí bồi thường vi phạm hợp đồng của tôi thì sao?” Triệu Uyển Uyển thấp giọng nói, tiền cô lấy được từ bộ phim này còn chưa đến ba mươi vạn, hoàn toàn không đủ để trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng.

“Cô Triệu, phí bồi thường vi phạm hợp đồng là do Sở Thị chi trả, còn cái này.” George vừa nói vừa đưa tờ chi phiếu trong tay giao cho cô: “Tiền công đóng phim mà công ty MR nợ cô mấy năm nay, chúng tôi cũng giúp cô đòi lại hết rồi. Thế nhưng chuyện này tốt nhất vẫn đừng nói ra ngoài thì hơn. Đây là chuyện tốt đối với tất cả mọi người, cô hiểu chứ?”

Triệu Uyển Uyển cúi đầu, cô ký hợp đồng với MR cũng ít nhất là ba năm rồi, thế nhưng một bộ phim truyền hình thông thường MR cũng chỉ trả cho cô một phần năm mà thôi. Quản lý của cô còn nói cô được nhận như vậy đã là nhiều lắm rồi, Triệu Uyển Uyển không dám phản bác.

“Tại sao Sở Thị lại giúp tôi?” Triệu Uyển Uyển không nhận, cô cảm thấy tất cả những chuyện này thật không tin nổi.

George đặt tấm chi phiếu lên bàn, nghĩ cũng phải thôi, tự dưng có người nhảy ra giúp cô thanh toán phí bồi thường hợp đồng rồi lại còn giúp đòi nợ thì đương nhiên cô gái này cảm thấy nơp nớp lo sợ rồi.

George khẽ cười một tiếng: “Cô Triệu cứ yên tâm, Sở Thị không ép buộc bất kỳ một nghệ sĩ nào phải làm quy tắc ngầm, đương nhiên chúng tôi cũng không ngăn cản bất cứ ai tự nguyện muốn làm quy tắc ngầm.”

Triệu Uyển Uyển cười xấu hổ, tất nhiên là cô có sự hiểu biết về Sở Thị. Đây là công ty mà bất cứ nghệ sĩ nào cũng muốn được gia nhập. Thế nhưng điều kiện để được ký hợp đồng với Sở Thị rất cao, cô cũng chỉ dám nhìn mà thôi.

George đi tới cửa, đột nhiên nghĩ đến một chuyện là phu nhân tổng giám đốc đã cố ý nói cho anh ta, cái gì cũng có thể không nói nhưng chuyện này nhất định phải nói ra: “Kỳ thực Thủ trưởng Sư chính là đồ đệ của tổng giám đốc chúng ta đấy.” George nói xong rồi khẽ gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Sư... Hạ Dương?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.