Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 3331: Chương 3331: Trận phản công của phong ảnh đế khai hỏa rồi [3]




Bạch Phi quay đầu lại, biểu cảm trên khuôn mặt cô ta có thể miêu tả bằng hai chữ “dữ tợn”, nhưng cô ta vẫn cho rằng đó là một nụ cười.

“Lẽ nào tôi phạt nhầm à? Tuần trước nữa, cô không xin phép mà nghỉ học không có lý do. Trước đó lúc đi học cô cũng ngủ gật suốt. Trong tay tôi có chứng chứ, tôi không dán thông báo lên đã là nể mặt cô lắm rồi.”

Kiều Vi Nhã gật đầu xem như đã hiểu. Ở trường đại học, hội học sinh có thể đi kiểm tra chuyên cần trong giờ lên lớp, chuyện này rất bình thường. Nhưng thông thường hội học sinh cũng không kiếm chuyện quá mức, toàn mắt nhắm mắt mở mà cho qua. Thế nhưng quả thực chưa có người của hội học sinh nào chụp ảnh học sinh ngủ trong giờ, trừ khi cố tình trù dập ai đó.

Mà hiển nhiên Bạch Phi đang nhắm vào Kiều Vi Nhã.

“Vậy thì phải cảm ơn đàn chị rồi.” Kiều Vi Nhã nói. “Rầm” một tiếng, cô đập mạnh tờ thông báo trong tay xuống mặt bàn, tức giận quát lên, “Bạch Phi, hôm nay Kiều Vi Nhã tôi cũng có lời muốn nói ngay tại đây, chúng ta cứ chờ xem, cho dù không có Sở Lạc Duy, sớm muộn gì tôi cũng không để cô sống tiếp được ở cái trường này nữa.” Kiều Vi Nhã nói rồi quay lưng đi thẳng.

“Cô...” Bạch Phi bị uy hiếp, dường như Kiều Vi Nhã đã khiêu khích lòng tự tôn của cô ta. Cô ta tức giận nhìn theo Kiều Vi Nhã đang rời đi, “Đúng thật là, không biết trời cao đất dày.”

Hội trưởng hội học sinh quay đầu lại nhìn Bạch Phi bằng ánh mắt thương cảm, người không biết trời cao đất dày là cô đấy.

Bây giờ anh ta chỉ mong Sở Lạc Duy mau chóng trở về. Nếu không Kiều Vi Nhã càng bị bắt nạt ở trường thì cơn giận của Sở Lạc Duy sẽ càng kinh khủng.

Cả đời Phong Ảnh đế chưa từng vì chuyện con cái mà bị mời họp phụ huynh. Cho nên khi Phong Ảnh đế nhận được điện thoại của trường học mời anh đến, hơn nữa còn là chuyện của cô con gái yêu đã lên tới đại học, Phong Phong vô cùng phấn khích, phấn khích đến mức anh đăng hẳn trạng thái trên weibo nói rằng cuối cùng khi còn sống cũng bị trường học mời tới một lần.

Sau đó, bên dưới bài đăng của Phong Phong lập tức bùng nổ. Từ sau khi Phong Ảnh đế giải nghệ, anh rất ít khi đăng trạng thái, cho dù cập nhật trạng thái, cũng chỉ toàn là show ân ái với vợ.

Cho nên, khi nhìn thấy dòng trạng thái này, ai cũng thấy phẫn nộ. Ảnh đế, anh đang khoe khoang chuyện con mình chưa từng bị mời phụ huynh lên trường đấy à?

[Cô vợ nhỏ thứ 1314 của Phong Phong: Tôi đoán giáo viên này cố ý làm vậy để được gặp Phong Ảnh đế của chúng ta đó.]

[Áo bông nhỏ nhà họ Phong: A a a a a, xin thông tin trường đại học của công chúa nhỏ nhà Ảnh đế, tôi muốn qua đó hóng.]

[Fanclub của Phong Phong: Đại học Q đó, đi đi cưng.]

[Nam thần của tôi, anh đứng lại đó: Ôi đậu, thiên tài đấy à, học viện hàng đầu đấy, người bình thường không vào nổi đâu.]

[Cuộc đời là bát súp gà có độc: Công chúa nhà Ảnh đế quả nhiên là người tài giỏi mà, người ta vừa có tiền vừa cố gắng, chúng ta còn cố gắng làm cái gì nữa, về quê làm ruộng đi thôi.]

[Chu choa, súp gà kìa: Bạn bên trên nói chuẩn đấy, về nhà đi.]

Cho nên, khi Kiều Vi Nhã nhìn thấy dòng trạng thái của ba mình lao vun vút lên trang đầu của weibo, khóe miệng cô co giật liên hồi.

“Ôi, Kiều Vi Nhã, cậu bị mời phụ huynh đến trường à?” Lớp trưởng quay đầu hỏi Kiều Vi Nhã với vẻ hóng hớt.

Hay lắm, giờ cả đất nước này biết chuyện phụ huynh của Kiều Vi Nhã bị mời đến trường rồi. Ba cô cố ý bôi xấu cô phải không.

“Tôi biết cùng với cậu đó thôi.” Dù sao cũng là mời phụ huynh cơ mà, do bên nhà trường mời chứ có thông báo với cô đâu. Cô cũng mới thấy dòng trạng thái của ba cô thôi.

[Thuyết tương đối của Einstein: Tôi có thể bật mí, công chúa nhỏ nhà Ảnh đế quả thực đang học ở trường tôi. Xem ra chúng ta sắp được thấy ảnh đế rồi.]

[Đặt cái tên thôi cũng khó: Ôi đậu đậu đậu, đu bám bạn bên trên đợi thông tin nhé.]

Trong lúc weibo của Phong Phong bị oan tạc, Kiều Vi Nhã chỉ muốn nằm bò ra bàn đợi chết thôi. Cả phòng học đâu đâu cũng nghe thấy tiếng lướt weibo rào rào, giáo viên không cần thể diện nữa hả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.