Môi Cố Ngạn rất mỏng, thời điểm nói chuyện khóe miệng hơi hơi cong lên, tóc của hắn bị gió thổi có chút lộn xộn, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến vẻ tuấn lãng của hắn, ngược lại còn vì hắn tăng thêm nét đặc biệt (cái này chế chứ thực sự không biết QT viết gì).
Thang Tam Viên lộ ra một mạt mỉm cười gật gật đầu: “Anh là Thang Tam Viên.” (Chương trước nói Tam Viên lớn tuổi hơn nên để anh)
“Cố Ngạn.” Như cũ một câu ngắn gọn.
Biểu tình Cố Ngạn rất lãnh đạm, tựa như Thang Tam Viên chỉ là một người cùng tham gia tổng nghệ bình thường, nếu không phải Thang Tam Viên vừa gặp Điền Đại Địa, xác định hắn biết hơn nữa đồng ý xào CP, còn tưởng rằng hắn không biết sự tình.
Thang Tam Viên trong lòng nhớ thương việc xào CP, chính là không biết nói cái gì tiếp theo, đành phải xấu hổ xoa nhẹ vành tai, đây là thói quen của cậu khi bị khẩn trương.
Cố Ngạn ngửa đầu nhìn Thang Tam Viên, trong mắt xẹt qua ý cười, tầm mắt dừng ở vành tai trắng nõn của cậu, hơi hơi lóe.
Thang Tam Viên không có chú ý tới ánh mắt mang theo nhiệt ý của Cố Ngạn, trong lòng nghĩ, kỳ thật Cố Ngạn như vậy cũng tốt, nếu vừa mới gặp liền quá mức thân thiện, khẳ năng ngược lại sẽ khiến người hoài nghi, việc xào CP vẫn là từ từ đi.
Hai người mặt đối mặt trầm mặc, phòng phát sóng trực tiếp lại cực kỳ náo nhiệt, nhóm võng hữu (bạn mạng) nghe nói Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn đồng thời xuất hiện trong tổng nghệ, sôi nổi tới xem phát sóng trực tiếp, Cố Ngạn cùng Rhang Tam Viên cùng nhau xuất hiện a! Đây là cảnh tượng trăm năm khó gặp!
Fans vào xem khiến nhân số thẳng tắp tăng vọt, đạo diễn ở bên ngoài biệt thự xem đến mừng rỡ không khép miệng được, thầm nghĩ mình đây là gặp cái vân vay gì, thế nhưng có thể khiến cho hai bọn họ cùng tham gia tổng nghệ.
Võng hữu nghe tin tới xem phát sóng trực tiếp vừa mở phát sóng ra nhìn đến lại là một bức tranh yên lặng, Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn, một người đứng một người ngồi, lẳng lặng đối diện, ai cũng không nói gì.
[Là do video lỗi, hay là do bọn họ không nhúc nhích?]
[Lầu trên, ngươi không hiểu, đây là không khí lúng túng khi cùng đối phương mặt đối mặt.]
[......Đau lòng idol của ta, fans phía đối diện đâu, tới tới tới, xé một cái, tui muốn theo idol của tui đối diện trực tiếp với phía đó.]
[Xé liền xé, ai sợ ai, bất quá trước đợi một chút, tui phải đi liếm nhan sắc của idol trong chốc lát.]
[Người qua đường biểu thị, hai người kia đứng chung một chỗ giá trị nhan sắc đúng là không thể chê, giống như bức hoạ vậy.]
[Đúng, yên tĩnh giống như một bức tranh, người qua đường châm thuốc, tui liền nhìn xem bọn họ ai sẽ nói câu tiếp theo trước.]
Thang Tam Viên nhẹ nhàng chớp chớp mắt, trong lòng trống rỗng, Cố Ngạn vẫn luôn ngẩng đầu nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt bình tĩnh thâm thúy, trong mắt như có ý cười.......Đây là trải đường cho việc xào CP sao?
Vị khách quý mới tới đánh vỡ yên lặng, một thiếu niên tầm 17-18 tuổi xách theo hành lý, dáng vẻ cao gầy, trên đầu mang mũ lưỡi trai, thoạt nhìn mặt mày thanh tú, là một Alpha.
Thang Tam Viên không khỏi cười một chút khi thấy cậu thiếu niên, cậu thiếu niên này tên là Nhạc Lạc Phong, là một võ sư đã luyện võ từ khi còn nhỏ, một thân quyền cước công phu lợi hại, từ khi còn nhỏ đã làm khách mời ở các bộ phim truyền hình lớn, xem như là một ngôi sao nhỏ tuổi, sau khi lớn lên rút đi dáng vẻ đáng yêukhi còn nhỏ, trở nên thon dài thanh tú, hiện tại đúng là thời kỳ chuyển đổi hình tượng, muốn thoát khỏi hình tượng ' tiểu hài tử ' trong lòng khán giả.
Fans Nhạc Lạc Phong tuy rằng ít, nhưng độ nhận diện của cậu ấy đặc biệt cao dù ở lứa tuổi nào cơ bản đều biết cậu ấy.
Khi các fan Nhạc Lạc Phong đã trưởng thành, nhịn không được lộ ra nụ cười của dì.
[Nhạc Nhạc thế nhưng cũng tới, hiện tại mấy vị khách quý đều là ứng cử viên nặng ký, cái tổng nghệ này thoạt nhìn không tồi a, mong chờ.]
[Có Nhạc Nhạc đáng yêu ở đây, Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên hẳn sẽ không đánh nhau đâu.]
[Hình ảnh rốt cuộc cũng chuyển động, cảm ơn Nhạc Nhạc, nếu không tui phải đi chữa não của mình mất.]
...........
Làn đạn mạc phi thường náo nhiệt, Thang Tam Viên cùng Cố Ngạn phân biệt cùng Nhạc Lạc Phong chào hỏi một tiếng.
Nhạc Lạc Phong lúc không cười thoạt nhìn có vẻ thanh tú lạnh lùng, cười lên liền lộ ra lúm đồng tiền quen thuộc, cậu ấy trước kia đã từng hợp tác với Thang Tam Viên, lập tức ngọt ngào kêu một tiếng: “Tiểu Tam ca.” [:)))))]
“........” Thang Tam Viên không muốn trả lời.
Làn đạn mạc lập tức cười thành một mảnh.
[Tiểu Tam ca là cái quỷ gì!)
[Mọi người có nhìn thấy sắc mặt Thang Tam Viên đen như thế nào không? Ha ha ha, thật sự quá buồn cười.]
[Nhạc Nhạc ngoan, không gọi tiểu Tam vẫn là hảo đệ đệ.]
[Mặt người đối diện thật đen, Ngạn Ngạn của chúng ta nhìn thấy sẽ siêu cấp vui vẻ.]
[Ha ha ha...... Ngạn Ngạn, nếu thật sự nhịn không được liền cười đi, nhịn cười sẽ khiến thân thể bị thương.]
Nhạc Lạc Phong cố tình còn không tự biết, kêu Thang Tam Viên xong, quay đầu có chút kích động gọi Cố Ngạn: “Ngạn ca, đã lâu không thấy.”
Cậu ta là một fan của Cố Ngạn, vẫn luôn sùng bái Cố Ngạn, đã tham gia buổi biểu diễn của Cố Ngạn vài lần, cũng coi như quen biết với Cố Ngạn, lần này thế nhưng có thể cùng Cố Ngạn tham gia tổng nghệ, cậu ta trong lòng rất là hưng phấn.
Cố Ngạn liếc nhìn Thang Tam Viên cười nhạt, sau đó nói với cậu ta: “Nhạc Nhạc, về sau không được gọi Tiểu Tam ca.”
“Vì sao?” Nhạc Lạc Phong nghi hoặc nháy mắt.
“Bởi vì.....” Cố Ngạn liếm liếm khóe môi, đôi mắt đen chậm rãi nâng lên nhìn Thang Tam Viên, khóe miệng cong lên, “Về sau chỉ có anh mới được gọi như vậy.”
Thang Tam Viên ngơ ngác nhìn Cố Ngạn....... Đây là muốn bắt đầu xào CP sao?
Nhưng mà cậu còn chưa có chuẩn bị tốt a....... Cậu túm góc áo, vành tai không khỏi ửng đỏ, lần đầu xào CP, không có kinh nghiệm.
Cố Ngạn vừa nói ra khỏi miệng, đạn mạc lập tức loạn thành một đoàn,fans đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ cần hai vị chính chủ có xích mích, fans sẽ xé nhau tập thể ngây dại.
[Yếu ớt hỏi một câu, tình huống này là như thế nào?]
[....... Ngạn Ngạn hẳn là mỗi ngày đều mắng đối phương là tiểu tam, cho nên mới nói như vậy, không sai, nhất định là như thế.]
[Nhưng sao tui nghe được một mùi...... Các người đều không thể gọi, chỉ có ta có thể gọi bá tổng khí tức?]
[Lầu trên ngươi câm miệng, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói lung tung được.]
[Idol của tui cùng đối phương trong sáng, bên kia đừng lung tung.]
[Ngươi cho rằng Tam Viên của chúng tôi muốn idol của các người gọi Tiểu Tam ca sao? Thật là idol thế nào fans thế ấy, đều đáng ghét giống nhau.]
...........
Thần tượng lên tiếng, Nhạc Lạc Phong lập tức vui cười hớn hở thỏa hiệp, sửa gọi Thang Tam Viên là ' Tam ca '.
...... Dù sao cũng dễ nghe hơn Tiểu Tam ca, Thang Tam Viên Miễn cưỡng chấp nhận.
Ba người cùng nhau xuống tầng, một cặp chị em xinh đẹp vừa lúc đi đến, hai người đều là Omega hiếm có trong giới giải trí, tinh tế bây giờ vốn đã ít Omega, tiến vào giới giải trí lại càng ít, cho nên các nàng đi đến chỗ nào có đối tượng săn đón và bảo vệ.
Tỷ tỷ Quý Mân gợi cảm hào phóng với mái tóc xoăn mượt mà, mặc váy ngắn màu đen, bước trên đôi giày cao gót đính kim cương sáng chói khiến mắt người khác sáng lên.
Muội muội Quý Lê ngọt ngào đáng yêu với kiểu tóc đuôi ngựa khoe vầng trán căng đầy mịn màng, diện áo phông và quần yếm trông thật trẻ trung và năng động.
Mặc dù diễn xuất của họ ở mức trung bình, nhưng họ là con cưng của làng thời trang, tạp chí, thời trang, đại ngôn trang phục không ngừng.
Sau khi mọi người chào hỏi qua, theo thứ tự ngồi trên sopha, Cố Ngạn thập phần tự nhiên ngồi bên cạnh Thang Tam Viên, tay vô ý lại như cố ý vòng qua phía sau Thang Tam Viên.
Khí tức của Cố Ngạn như có như không quanh quẩn ở quanh thân khiến Thang Tam Viên có chút cứng đờ.
Quý Mân tựa hồ có dường như có ý kiến gì đó với Cố Ngạn, tuy rằng không biểu hiện ra ngoài, nhưng là ngay khi vừa thấy Cố Ngạn, trong mắt cô ấy xuất hiện hai ngọn lửa nhỏ, ánh mắt vẫn luôn âm thầm trừng Cố Ngạn.
Cố Ngạn ngược lại rất bình tĩnh, như thể không phát hiện lửa giận trong mắt cô, hoặc là căn bản không quan tâm.
Quý Mân trừng nửa ngày, thấy Cố Ngạn một chút phản ứng đều không có, đành nhụt chí thu hồi ánh mắt, chớp chớp đôi mắt khô khốc.
Nhạc Lạc Phong đến nhà bếp cắt chút trái cây, lấy ra đặt trên bàn, Quý Lê đã sớm khát nước, cầm lấy một miếng dưa hấu lên ăn, Quý Mân rụt rè trong chốc lát, thật sự là nhịn không được dụ hoặc, đem bàn tay hướng về phía quả dâu tây to nhất, nhưng còn chưa đụng tới, quả dâu tây đã bị Cố Ngạn giành trước cầm đi.
Cô nàng thở phì phò trừng mắt về phía Cố Ngạn, nhưng Cố Ngạn thậm chí còn không nhìn cô.
Cố Ngạn động tác tự nhiên đưa tới trước mặt Thang Tam Viên, Thang Tam Viên nhìn quả dâu lớn màu đỏ xuất hiện trước mặt, do dự nhận lấy, thanh âm thật thấp nói: “Cảm ơn....”
Cố Ngạn không nói gì, quay đầu lại.
Thang Tam Viên đem dâu tây bỏ vào trong miệng cắn một miếng chất lỏng ngọt ngào tràn vào trong miệng, cậu không khỏi híp mắt vui vẻ, ăn càng nhanh hơn, trong số các loại trái cây, cậu thích nhất là dâu tây, quả này đặc biệt ngọt, ăn rất ngon.
Cố Ngạn bên môi nở một nụ cười như có như không, nhưng trước khi có người thấy được, hắn liền thu lại thu cười.
Thang Tam Viên vừa ăn dâu tây vừa nghĩ, người đối diện xào CP thật tự nhiên, cậu hổ thẹn không bằng, nếu không phải từ trước đến nay Cố Ngạn chưa truyền ra tai tiếng, cậu quả thực hoài nghi Cố Ngạn là thường xuyên xào CP, cho nên mới thành thục như vậy.
Cậu tự kiểm điểm một chút, không thể cứ tiếp tục như thế này, cậu phải chủ động, cậu ăn xong dâu tây, xoa xoa tay, ở đĩa trái cây chọn trái chọn phải, cuối cùng chọn một quả vải, tự mình lột vỏ, đút tới bên môi Cố Ngạn, có chút khẩn trương nói: “Cho em.....”
Cố Ngạn hơi kinh ngạc liếc nhìn quả vải trong veo như nước trên tay Thang Tam Viên, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua gương mặt ửng đỏ của Thang Tam Viên, thần sắc khẽ động.
Thang Tm Viên bị Cố Ngạn nhìn đến có chút ngượng ngùng, có phải cậu quá vội vàng hay không?
Tại lúc muốn thu hồi tay, Cố Ngạn chậm rãi cúi đầu, ăn quả vải vào trong miệng, đôi môi của hắn hơi mát lạnh quét qua ngón tay Thang Tam Viên, mang theo tê dại.
Thang Tam Viên vội vàng thu hồi tay, trống ngực đập loạn xạ, Cố Ngạn khóe miệng mỉm cười đem quả vải nuốt vào.
Đạn mạc an tĩnh trong chớp mắt, sau đó đồng thời bắt đầu điên cuồng spam.
[A a a a a tui vừa mới nhìn thấy gì?]
[Ngạn Ngạn, tỉnh lại! Đó là đối thủ a! Đó là đối thủ mỗi lần bỏ phiếu đều xé đến trời đất đen kịt a! Đôi tay chân quý kia là dùng để đánh đàn, không phải để đút đối thủ ăn dâu tây a!]
[Viên bảo, con phải làm một đứa bé ngoan, tránh xa đối thủ của con ra! Con nghe thấy tiếng khóc trong lòng mẹ già không! Con ngoan ngoãn nge lời, đừng để ngoại hình của đối phương lừa gạt, hắn không có gì ngoài gương mặt soái khí.... Tuy rằng hắn rất lợi hại, thế nhưng con không thể vì một quả dâu tây mà bị bắt cóc!]
[Người qua đường biểu thị đút cho nhau hảo ngọt, trước kia như thế nào không phát hiện bọn họ có cảm giác CP như vậy, quả nhiên người đẹp trai nên ở bên người đẹp trai.]
[Ngọt ngào, ngọt ngào cái gì! Gun!!!]
[Lầu trên nói thêm một chữ ngọt, liền cùng ngươi liều mạng!!]
..........
Đạn mạc cãi nhau ngất trời, trong biệt thự ngược lại thập phần yên tĩnh, mọi người một bên ăn, một bên chờ đợi vị khách quý cuối cùng đến.
Ngoại trừ fans đang xé nhau những khán giả còn lại đang xem trực tiếp đều tràn đầy kỳ vọng vào vị khách cuối cùng, mấy vị khách trước danh tiếng cũng không thấp, vị khách cuối cùng nhất định cũng sẽ không kém, có rất nhiều người phỏng đoán, vị khách cuối cùng đến muộn như vậy rất có thể là một vị lão tiền bối.
Thang Tam Viên cũng cảm thấy vị khách quý cuối cùng rất có khả năng là một vị lão tiền bối đức cao vọng trọng, cậu đã sẵn sàng đứng dậy chuẩn bị nghênh tiếp.
Mọi người an tĩnh chờ đợi trong chốc lát, ngoài cửa có tiếng kéo vali, mọi người cùng nhau ngẩng đầu nhìn.
Thang Tam Viên đầu tiên nhìn thấy một đôi giày thể thao mới nhất, cậu nghĩ xem ra đã đoán sai, vị khách cuối cùng không phải lão tiền bối, tầm mắt dần dần di chuyển lên.... và sau đó cậu nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Thái Khả Khả bắt gặp ánh mắt của Thang Tam Viên, ánh mắt phút chốc sáng lên, vẻ mặt của hắn giống như nhìn thấy một cái bánh bao thịt, mắt phóng ánh sáng xanh suy nghĩ nên bắt đầu cắn từ nơi nào.
“......” Thang Tam Viên quyết định thu hồi lời nói vừa rồi, việc xào CP không thể chờ nữa, cần thiết đẩy nhanh tốc độ!
- --------------------
- --------------------
Thật ra mình không chắc tên nhân vật tại mình đọc bản QT chữ trung có nhiều từ đọc giống mà viết khác. Bạn nào biết thì chỉ mình nha.
Mình quyết định để xưng hô của Tam Viên là cậu Cố Ngạn là anh, tùy trường hợp thay đổi, 2 chương trước sẽ sửa sau.