Bảy O Nhà Thang Gia

Chương 8: Chương 8




Edit: Joe

Mọi người sôi nổi đổi quần áo để đi ra ngoài hái củ sen, chỉ có Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên nhàn rỗi không có việc làm gì.

Bữa tối chưa cần chuẩn bị ngay, Cố Ngạn nằm trên ghế phơi nắng, tay lười biếng đặt trên đầu.

Thang Tam Viên chạy tới chơi cùng chó, Thái Khả Khả nói không sai, cậu quả thật rất thích động vật nhỏ.

Cậu nghe đạo diễn nói con chó trong sân tên Tiểu Ngốc, nó đã được Thái Khả Khả tắm rửa sạch sẽ, một thân lông nâu óng mượt dưới ánh mặt trời sáng lên thoạt nhìn đáng yêu lại hoạt bát, cậu vừa nhìn đã thích.

Thang Tam Viên đút Tiểu Ngốc chút thức ăn cho chó, Tiểu Ngốc chỉ một lát là quen với Thang Tam Viên, vây quanh Thang Tam Viên chạy tới chạy lui.

Thang Tam Viên được nó chọc vui vẻ không nhịn được cười, Tiểu Ngốc phe phẩy cái đuôi, muốn xông tới liếm Thang Tam Viên, Thang Tam Viên cười lớn né tránh, bị nó chọc cho ngã ngồi trên đất.

Động tác của Thang Tam Viên đọt nhiên dừng lại, trấn an sờ sờ đầu Tiểu Ngốc, sau đó ngẩng đầu nhìn xung quanh, cậu luôn cảm thấy có một tầm mắt luôn như có như không dừng trên người cậu.

Tổ đạo diễn đều ai bận việc nấy, thoạt nhìn rất bận rộn, hẳn không có người nhìn cậu.

Cố Ngạn đeo kính râm nằm trên ghế, khí chất quanh thân càng thêm thanh lãnh, Thang Tam Viên không nhìn rõ vẻ mặt của hắn, nhưng hẳn là đang ngủ.

Có khi chỉ là ảo giác, Thang Tam Viên thu hồi tầm mắt tiếp tục chơi cùng Tiểu Ngốc.

Dưới kính râm, Cố Ngạn nhẹ nhàng híp híp mắt, mắt lướt qua tia ấm áp, khóe miệng câu lên.

Cho đến khi sắc trời tối dần Thang Tam Viên mới lưu luyến cùng Tiểu Ngốc tách ra, sau đó vào nhà tắm rửa sạch sẽ, sau đó giúp Cố Ngạn làm cơm..... Được rồi kỳ thật là ăn thử.

Thang Tam Viên ăn ăn, phát hiện ra Cố Ngạn đều làm món ăn cậu thích, không biết có phải trùng hợp không, cậu cẩn thận nhớ lại những món lúc trưa Cố Ngạn làm, hình như cũng là món cậu thích ăn, xem ra là không phải trùng hợp, Cố Ngạn vì cậu nên mới làm những món đó.

Cậu không khỏi có chút cảm động, không thể không nói....... Cố Ngạn vì xào CP thật đúng là dụng tâm a!

Cậu cũng phải nỗ lực hơn nữa mới được.

Thang Tam Viên cúi đầu nghĩ trong chốc lát rồi đứng lên, học bộ dáng lúc trước của Cố Ngạn, cầm lên một con tôm cuộn phô mai đút đến bên miệng Cố Ngạn, gương mặt có hơi hồng nói: “ Em cũng nếm thử....... “

Động tác Cố Ngạn dừng lại trong chốc lát,liếc nhìn Thang Tam Viên, sau đó há miệng ăn tôm, liếm khóe môi, cười nói: “ Thật ngọt. “

Thang Tam Viên sửng sốt một chút, con tôm này không phải có hương vị phô mai sao? Sao lại ngọt?

[ Mấy người mau đến xem, Viên bảo bị chọc ghẹo còn không biết, đôi mắt tròn tròn trừng lên, một bộ dáng ngây thơ, thật là quá đáng yêu!!! Thật muốn đem cậu ấy bỏ vào túi trộm đi a! ]

[ Ngao ngao ngao, bị ngược cẩu, đây có phải là vị chua của tình yêu trong truyền thuyết không? Tôi chua xót quá! Hôm nay cũng là chanh tinh. ]

[Tại sao phòng phát sóng trực tiếp của người khác thật buồn cười, khi mở của hai vị này lại đều là bong bóng hồng phấn, này chẳng lẽ là tiết mục yêu đương sao? ]

[ Fans CP hét ' Khả Viên ' ở đâu rồi, đây có phải đường thật không? ]

[ A.... lầu trên thì biết cái gì, đây là Tam Viên muốn bảo vệ Khả Khả, cho nên mới cùng những người khác xào CP, nhiễu loạn tầm mắt, đây là dụng tâm quan tâm chăm sóc. ]

[ Đúng rồi, mấy người không thấy Khả Khả vừa nói trong phát sóng trực tiếp là muốn tìm củ sen to và ngon nhất mang về cho Tam Viên ăn sao? Đó là vì bí mật mới là đường thật, còn những thứ thể hiện trên bề mặt đều là giả vờ, vì độ đề tài của chương trình thôi. ]

[ Lầu trên có độc sao? Tỉnh lại không được sao? ' Khả Viên ' của mấy người mới là giả đó, có thể ngừng lừa mình dối người đi được không hả. ]

.........

Trên mạng ồn ào ầm ĩ, cuối cùng những người khác cũng đem củ sen trở về, xách theo giỏ tre, một đám mệt mỏi mặt xám mày tro, nhìn đến một bàn đồ ăn lớn mới có tinh thần, hoan hô nhảy nhót nịnh bợ Cố Ngạn.

Không có gì cảm động hơn khi trải qua một ngày vất vả vừa về nhà đã có một bữa cơm đầm ấm!

Bọn họ quả thực muốn khóc được chứ, một đám gấp không chờ nổi chạy lên tầng tắm rửa, tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất xuống dùng cơm.

Thái Khả Khả đang xách giỏ tre, tuy rằng nghĩ muốn đi tắm rửa ngay lập tức nhưng cũng không quên nhiệm vụ xào CP, hắn buông giỏ tre xuống giống như hiến vật quý đem củ sen đưa tới trước mặt Thang Tam Viên “ Tam Viên ca, đây là em cố ý lấy cho anh, nó đặc biệt to, nhất định ăn rất ngon. “

Cố Ngạn nhàn nhạt liếc củ sen trong tay hắn, thấp giọng cười nhạo một tiếng.

Thái Khả Khả không có lý do mà chột dạ “ Anh cười cái gì? “

Cố Ngạn nhếch khóe môi, ngẩng đầu nhìn y, thanh âm không nhanh không chậm nói: “ Tiểu Tam ca bị dị ứng với củ sen, cậu không biết sao? “

(Thái Khả Khả quê ghê)

Thang Tam Viên có chút kinh ngạc nhìn Cố Ngạn, việc cậu bị dị ứng chưa từng công bố ra ngoài, chỉ có người thân bên cạnh mới biết được, Cố Ngạn làm sao sẽ biết?

Động tác Thái Khả Khả đột nhiên cứng đờ, tay cầm củ sen không biết nên tiếp tục giơ hay thu lại, trừng mắt nhìn Cố Ngạn, sau đó quay đầu nhìn Thang Tam Viên để chứng thực: “ Tiểu Tam ca, anh ta nói vậy có đúng không? “

Thang Tam Viên thu hồi tầm mắt, đối với Thái Khả Khả lãnh đạm gật đầu: “ Đúng vậy, tôi không ăn được củ sen, nếu không sẽ nổi mẩn đỏ. “

Thái Khả Khả lúng túng đem củ sen bỏ lại giỏ tre,chiều nay y còn nói trên phát sóng trực tiếp là Thang Tam Viên thích ăn củ sen nhất, cho nên muốn nhổ củ sen đưa cho Thang Tam Viên, kết quả hiện tại lại...... Còn có gì mất mặt hơn so với cái này không?

Phòng phát sóng trực tiếp đã đầy rẫy những lời mỉa mai châm chọc, mà fans CP ' Khả Viên ' thì câm như hến, chỉ biết im lặng nhận sự chế nhạo.

[ Chậc chậc chậc, vả mặt tới rồi, như cầm búa đập vào tảng đá, Thái Khả Khả có cần mặt mũi không? ]

( thực sự đoạn trên không hiểu gì nên mình edit bừa)

[ Tôi xem xem ai còn dấm nói ' Khả Viên ' là chân ái, việc Viên bảo bị dị ứng với củ sen còn không biết, y muốn độc chết Viên bảo của tôi hả? ]

[ Cái gọi là ' chân ái ' còn không không hiểu rõ Viên bảo bằng đối thủ, tôi cảm thấy mất mặt dùm y, còn dám hút máu Viên bảo, tôi sẽ như đánh con muỗi đánh y vào bờ cát. ]

[ Nhưng mà Cố Ngạn tại sao lại biết Viên bảo bị dị ứng? Tôi là fan hâm mộ của Viên bảo từ khi cậu ấy xuất đạo cũng không biết, hơn nữa trộm nói cho mọi người, đồ ăn hôm nay Cố Ngạn làm đều là món Viên bảo thích ăn. ]

[ Tôi rất hoài nghi sở dĩ Cố Ngạn chịu làm cơm là vì Viên bảo. ]

[ Lầu trên lại bắt đầu rồi, nói ại lần nữa, cự tuyệt mọi CP, mọi người chỉ là anh em tốt, lặp lại ba lần, tập trung vào nhà mình, tập trung vào nhà mình, tập trung vào nhà mình. ]

............

Đạn mạc ngày càng náo nhiệt, Thái Khả Khả ngây ngốc nửa ngày rốt cuộc cũng phản ứng lại.

Y vội vàng cố ý nói: “ Tam Viên ca, lúc chúng ta cùng nhau ăn cơm, mỗi lần ăn anh đều gọi một phần củ sen nhồi gạo nếp, anh như thế nào lại không nói cho em anh bị dị ứng củ sen, nếu em biết anh không thể ăn củ sen em cũng sẽ không ăn. “

Thang Tam Viên: “....... “ Thái Khả Khả luôn có biện pháp đem sự tình đảo lộn, khiến người khác hiểu lầm.

Lúc cậu mới quen Thái Khả Khả, còn chưa biết y thích lăng xê, chỉ coi Thái Khả Khả như một hậu bối bình thường nên có đi ăn cùng nhau vài lần.

Lúc ấy Thái Khả Khả có gọi củ sen nhồi gạo nếp, chỉ là trên bàn có nhiều đồ ăn, cậu ăn món khác là được cho nên không nói cho y mình bị dị ứng củ sen, nhưng hiện tại bị Thái Khả Khả nói một cách ái muội như vậy, giống như là cậu đau lòng y nên mới không muốn nói vậy.

Nghe được Thái Khả Khả nói, fans CP ' Khả Viên ' lập tức trở nên tích cực.

[ Tam Viên vì Khả Khả mà bị dị ứng cũng giấu, đây không phải chân ái thì là gì? Quả nhiên CP của tôi là ngọt nhất! ]

[ Suỵt, chúng ta ăn đường một cách bí mật, ' Khả Viên ' ngọt bao nhiêu chỉ cần chúng ta hiểu, không cần những người khác đồng tình, chúng ta phải bảo vệ ' Khả Viên ' không cho công ty tiếp tục chèn ép họ, không cho xuất hiện cùng khung hình. ]

[ Hôm nay cũng là một ngày phát đường, làm thêm mãnh liệt nữa đi! Khả Viên, Khả Viên! Nhất định có thể viên mãn! ]

[ Lầu trên có thể im lặng được không? Chúng ta tự hiểu là được. ]

[ Dân cư mạng có thể ngậm miệng lại được không, chúng tôi nói của chúng tôi, liên quan cái rắm gì đến mấy người! ]

..............

Thang Tam Viên nhất thời không nói nên lời, cậu lạnh lùng mở miệng giải thích: “ Lúc đó tôi cũng gọi nhiều món thích ăn, những món đó đã đủ ăn cho nên mới kkhoong có nói, cậu đừng nghĩ nhiều. “

“ Em hiểu...... Tam VIên ca, anh không cần giải thích....... “ Thái Khả Khả ngọt ngào nói xong, mặt mày hàm xuân tình nhìn Thang Tam Viên, một bộ dáng như y đều hiểu ẩn ý bên trong.

Thang Tam Viên: “....... “ Cậu biết cái gì?

Cố Ngạn ở bên cạnh nhìn bọn họ, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn Thái hả Khả: “ Chỉ là một món ăn thôi, Tiểu Tam ca cũng không nghèo đến mức ngăn cản cậu gọi một món ăn, dù sao thì tiền bối đối với hậu bối hào phóng một chút cũng là điều nên làm. “

Cố Ngạn nói Thái Khả Khả cứ như ăn mày làm y tức giận đến mặt đỏ bừng, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Cố Ngạn.

Y dừng một chút, sắc mặt đột nhiên thay đổi, đáng thương hề hề nhìn Thang Tam Viên nói: “ Nhưng mà người ta không biết Tam Viên ca không thích ăn củ sen, người ta vì muốn nhổ củ sen cho Tiểu Tam cat ay đều sưng lên, Tam Viên ca anh nhìn xem, đau quá a..... “

Thang Tam Viên cúi đầu nhìn tay y, chỉ là bàn tay có chút hồng, một chút sưng tấy cũng không thấy.

Dù cậu không phải vì tôi thì vẫn phải đi nhổ củ sen theo yêu cầu của tổ chương trình nhé!

Thang Tam Viên còn chưa kịp phản ứng, Cố Ngạn nhịn không được trực tiếp bật cười.

Tiếng cười của hắn to đến mức khó mà bỏ qua được, bầu không khí khổ tình Thái Khả Khả vất vả xây dựng thoáng chốc không còn lại chút gì.

Sắc mặt y tối sầm lại, nhìn Cố Ngạn nghiến răng nghiến lợi nói: “ Anh cười cái gì? “ Không thể yên lặng một chút hả?

Cố Ngạn nhìn y một cái, chậm rì rì nói: “ Cậu vừa nói lúc trước ăn cơm cùng Tiểu Tam ca nhiều lần, vậy tại sao không phát hiện ra Tiểu Tam ca không ăn củ sen? Là do hai người ăn chung với nhau quá ít, hay là do cậu không để tâm đến Tiểu Tam ca nên mưới không phát hiện. “

Sắc mặt Thái Khả Khả nhất thời trắng bệch, há miệng thật lâu cũng không nói nên lời, bị Cố Ngạn nói như vậy, y nói là thường xuyên ăn cơm cùng Thang Tam Viên là không đúng nhưng nói không thường xuyên ăn cùng cũng không đúng, y rốt cuộc biết cái gì gọi là tự vả, trăm miệng cũng không thể bào chữa rồi!

Fans CP ' Khả Viên ' một mảnh kêu rên: Xin đem đường trả lại cho chúng tôi!

Một viên đường ngon lành, Cố Ngạn lại biến nó thành thủy tinh trong sự sững sờ của chúng tôi, đâm xuyên qua tim chúng tôi có biết không hả!!!

Về sau chúng tôi làm sao ăn được viên đường bọc pha lê này! Có phải anh có thù oán với chúng tôi!

Thái Khả Khả miễn cưỡng thu hồi biểu tình đổ nát của mình, vừa định giải thích vài câu, Cố Ngạn liền hướng Thang Tam Viên vẫy vẫy tay, lại bày ra bộ dáng bạch liên hoa: “ Tiểu Tam ca, anh mau lại đây, cách xa cái người vốn dĩ không quan tâm anh một chút, tránh cho y lại đưa cho anh ăn đồ vật kỳ quái, nói không chừng là muốn hạ độc anh. “

Thái Khả Khả: “....... “ Tôi không có! Đừng có nói nhảm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.