Tí nữa thì hắn đã bị chết oan rồi. Thật may, ông trời nhìn thấu được tâm tư hắn, thương tình cho hắn một lần nữa sống sót để trả mối thù này!
Tuy nhiên, Bạch Tử Ngôn vẫn còn tỉnh táo, hắn cho rằng Lam Du không hề làm như vậy.
Vì dù gì cô và hắn cũng đã hẹn hò rất lâu rồi, hắn thấu hiểu được gần hết tính tình của cô!
Cho đến giờ, hắn vẫn đang chờ đợi!
Chờ đợi cô cho hắn câu trả lời cuối cùng, cho dù thân thể cô có là của người khác đi chăng nữa, chỉ cần cô nói muốn quay đầu về bên Bạch Tử Ngôn này thì hắn vẫn sẽ mãi dang rộng vòng tay.
...
Nhưng cô lại luôn miệng nói Kiều Hiển Nông Kiều Hiển Nông.
Những từ này khiến hắn ghê tởm và tức điên lên đi được!
“Hừ, cô lên giường cùng anh ta thì cũng thôi đi. Đằng này lại còn hại công ty của tôi phá sản, cho người đánh đập, hành hạ tôi.”
“Các người... các người chắc chắn là âm mưu gì rồi phải không?!” Hắn nổi đoá, càng nghĩ lại càng giận, vân xanh hằn nổi trên trán, hắn hét to làm gò má cao lên.
Chát!
Cái tát đau điếng từ phía Lam Du làm hắn bất ngờ, mặt hắn lệch qua một bên, há hốc mồm.
Cả hai cùng đứng hình mất vài giây.
Tay cô vẫn giữ nguyên ở không trung mà không hạ xuống, không ngờ con người này có thể tệ hại đến như vậy.
Cứ nghĩ cô sẽ biết lỗi khi nghe những lời chửi rủa từ hắn nhưng không, điều khiến hắn không ngờ tới là phản ứng của cô!
Cô giám tát hắn?
“Anh quá đáng lắm, bị như vậy cũng thật đáng!”
Giờ còn hy vọng gì nữa, cô đã thừa nhận như vậy...
Thật tuyệt tình mà!
Bạch Tử Ngôn chôn chân tại đó, gằm mặt xuống nhìn nền đất lạnh. Má hắn đỏ ửng hằn luôn năm ngón tay... nhưng không thấy đau, tim hắn đau hơn!
Lam Du thì cảm thấy cô thật sự tốn thời gian, công sức và tình cảm đối với loại người như vậy.
Ngày trước cô còn nghĩ đơn giản, cứ cho rằng ngày ngày đi làm thêm gửi tiền cho hắn, chờ hắn lập nghiệp thành công sẽ cưới cô!
Tổ chức cho cô một đám cưới hoành tráng trong mơ, cả hai sẽ có một gia đình nhỏ và hạnh phúc bên các con của mình.
Vỡ mộng, tất cả tưởng tượng ngọt ngào đều tan biến thành mây khói sau khi cô tận mắt nhìn thấy Bạch Tử Ngôn cùng người phụ nữ khác lên giường.
Cô cười nhạt, thở dài một hơi thật khẽ. Cảm thấy cả hai rời xa nhau là đúng nhất!
Lam Du giật mạnh tay mình ra khỏi Bạch Tử Ngôn một cách dễ dàng, cô đi thẳng về phía trước mà không ngoảnh đầu lại.
Cô chẳng muốn đụng chạm vào con người dơ bẩn này, cô không muốn phí thêm thời gian của mình nữa.
Năm năm bên nhau là quá đủ rồi!
Bạch Tử Ngôn trong vô thức mà nhìn theo bước chân của cô, cái tát này đau quá, khiến hắn chảy cả nước mắt rồi.
Hắn nghiến răng ken két!
Tịch Y cũng chạy lại gần xem tình hình như thế nào, cô ta khoanh tay lại. An ủi:
“Có gì đâu mà phải buồn? Không dành được thì ta có thể đạp đổ. Hà cớ gì phải vô dụng đứng đây khóc lóc?”
“Phải, phải rồi. Không đạt được thì đạp đổ...” Hắn gật gù, lặp lại trong vô thức!
Ha ha ha...
Hắn cười phá lên như vui vẻ lắm, đột nhiên mặt hắn xám xịt lại, mắt gờm lên. Nói:
“Tôi đồng ý hợp tác cùng cô... nhưng.”
“Nhưng sao?”
“Tôi cần một bản hợp đồng từ cô!”
Ha, đúng là người làm ăn có khác. Không bao giờ để mình bị chịu thiệt!
___
1/Mấy bà có quà hay vote thì choa t xin nha! Như vậy sẽ có động lực ra tr hơn á.
2/Chap này 90 like t bão nhen, dạo này flop quá tr. Nản quá