Bé Con Xuyên Thành Sủng Muội Của Các Lão Đại

Chương 22: Chương 22: Như vậy mọi việc liền thông




Editor _ Beta: Hi Văn

Chương 22: Như vậy mọi việc liền thông.

_____________________________

Tại sao lại như vậy...

Nếu như mụ mụ nhân loại cùng Chu Tước tỷ tỷ lớn lên giống nhau, vậy chắc chắn là có mối liên hệ gì đó.

Ngay cả khi là con người thì vẫn sẽ có những người xa lạ mang diện mạo giống nhau, nhưng tuyệt đối sẽ không có trường hợp con người lại có diện mạo giống thần như vậy.

Chu Tước là một trong 4 vị thần, có địa vị rất cao trong Thần giới, nhưng cố tình nàng ấy lại thích ồn ào, cùng chơi với Di Di vô cùng ăn nhịp, tuy nói Chu Tước lớn hơn Di Di không biết bao nhiêu, nhưng mối quan hệ giữa hai người vẫn luôn tốt.

Di Di không hiểu, cô nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên mộ bia lâm vào trầm tư.

Thời Kiến Thành nhìn Di Di vẫn dừng tại chỗ có chút nghi hoặc bước tới:“ Di Di? Như thế nào con lại ngẩn người”

Di Di định thần lại sau khi nghe Thời Kiến Thành nói, bỏ đi những suy nghĩ vừa rồi ra khỏi đầu, bước lên vài bước đến trước mộ Thời thái thái, ngoan ngoãn cuối đầu, giọng nói mềm mại:“ Mẹ ơi, con là Di Di là Thời Di nga, năm nay con ba tuổi. Mẹ ở trên trời hóa thành ngôi sao nhỏ nhất định sẽ nhìn thấy con, con rất ngoan, ba ba nói nếu người nhìn thấy con chắc chắn cũng sẽ thích con”

Thời Kiến Thành nghe được những lời Di Di nói, nhịn không được hốc mắt đỏ lên.

- -

Trong phòng ăn, Di Di an an tĩnh tĩnh ngồi ở ghế trên.

Thời Niên nhận thấy Di Di có điều gì đó không thích hợp, liền chọc chọc Thời Tư Mộc đang ngồi ở một bên xem điện thoại, không yên tâm hỏi: “Di Di hôm nay như thế nào lại im lặng như vậy”

Thời Tư Mộc nghe được lời Thời Niên nói, hắn cất điện thoại của mình đi, ngẩng đầu lên liền thấy Thời Kiến Thành đang cùng Thời Diễn đứng ở bên cửa sổ nói chuyện về sự tình của công ty.

Hắn quay đầu nhìn về phía Di Di, xác định Di Di quá an tĩnh có chút bất thường.

Tính cách của Di Di chính là một khắc cũng không thể ngồi yên, càng không thể an tĩnh ngồi yên ở trên ghế, xảy ra khác thường tất có nguyên nhân, Thời Niên cùng Thời Tư Mộc hiển nhiên cũng ý thức được điều này

Thời Niên đứng lên đem ghế dời đến ngồi xuống bên cạnh Di Di, nghiêng đầu nhìn qua cô bé: “Di Di, em đang suy nghĩ gì vậy?”

Di Di ngẩng mặt nhỏ lên nhìn về phía Thời Niên nghiêm túc hỏi: “Nhị ca, ngươi có ảnh của mẹ hay không? “

Cái đầu nhỏ Di Di vừa mới suy nghĩ rất nhiều, có lẽ hình ảnh trên mộ không được rõ ràng lắm, nếu có thêm nhiều bức ảnh khác nữa, cô mới có thể biết rõ ràng rốt cuộc mẹ có phải là do Chu Tước tỷ tỷ hoá thành hay không.

Thời Niên sửng sốt một chút, tựa hồ không nghĩ tới Di Di an tĩnh lâu như vậy là đang suy nghĩ vấn đề này.

Nhưng thật là hắn vẫn còn giữ lại những bức ảnh được chụp trước kia, ban đầu những bức ảnh đó được chụp ở camera, sau này hắn lớn lên liền đem bức ảnh ở camera sao chép qua điện thoại, mấy năm nay vẫn luôn được cất giữ tốt.

Thời Niên đem điện thoại di động ra, hắn bấm vào một cái cuốn album trân quý trong đó.

Ngay cả Thời Tư Mộc cũng không nghĩ đến chuyện này

Nhìn nhị ca tưởng chừng như là người vô tâm nhất lại đem ảnh chụp của mẹ từ camera sao chép vào điện thoại.

Thời Niên chỉ là click mở album ra không có thao tác khác, hắn quay đầu nhìn Thời Tư Mộc ở một bên, với giọng điệu nghiêm túc hiếm thấy: “Tư Mộc, bức ảnh này ngươi cũng chưa thấy qua đúng không, ngươi cũng chưa bao giờ được biết bất cứ điều gì về mẹ “

Thời Tư Mộc chưa từng được xem qua những bức ảnh được gia đình coi là quý quá, cũng như di vật của mẹ để lại, mỗi lần nhìn vào nó hắn đều sẽ cảm thấy là chính mình đã đã hại mẹ chết.

Thậm chí có một đoạn thời gian hắn lảng tránh chính tên của mình.

Tư Mộc Tư Mộc, tưởng niệm Vũ Mộc.

Tuy rằng khi kiến thành cũng cảm thấy lúc ấy là chính mình nhất thời xúc động mới cho hài tử nổi lên như vậy tên, nhưng là hắn cũng trước sau hạ định không được quyết tâm cấp Thời Tư Mộc sửa tên.

Giống như tên này đã thành một loại ký thác.

Thời Niên thấy Thời Tư Mộc cũng không có rời đi ý tưởng mới click mở đệ nhất bức ảnh.

Người phụ nữ trong bức ảnh thoạt nhìn chỉ có hơn hai mươi tuổi, cô lớn lên thật xinh đẹp, nụ cười cũng vô cùng ngọt ngào, đứng ở phía trước cô là hai đứa nhỏ tuy chỉ mới năm tuổi, nhưng cũng nhìn ra được gien di chuyền ba mẹ chúng đều vô cùng tốt, hai đứa nhỏ đều lớn lên thập phần khiến người thích.

Thời Niên hồi tưởng lại: “Ngươi xem, đây là lần đầu tiên mẹ dẫn theo ta cùng đại ca đi du lịch, năm đó chúng ta năm tuổi, bởi vì ba ba đi công tác, nên mẹ dẫn theo chúng ta đến để tạo sự bất ngờ cho ba “

Di Di nhìn chằm chằm vào người mẹ trên bức ảnh.

Quả thực cùng Chu Tước tỷ tỷ giống nhau như đúc.

Thời Niên lại trượt đến bức ảnh thứ hai, đó là ảnh cưới của Thời thái thái cùng Thời Kiến Thành.

Mặc dù hôn lễ lúc ấy tuy rằng không có xa hoa như bây giờ, nhưng là ở cái niên đại đó cũng coi như không tồi, Thời gia, Tô gia đều là những nhân vật nổi bật, hai nhà kết thông gia cũng là đại tin tức lớn gây xôn xao thời đó.

Thời thái thái dựa vào vai Thời Kiến Thành, trên mặt hai người đều nở nụ cười thật hạnh phúc.

Lúc này, Di Di giống như có thể phân biệt được đâu là nhân loại mụ mụ đâu là Chu Tước tỷ tỷ.

Nhân loại mụ mụ thích cười, nụ cười vô cùng ngọt ngào.

Tầm mắt Di Di bỗng nhiên bị một đạo vết đỏ ở cánh tay nhân loại mụ mụ hấp dẫn, cô chỉ vào vết bớt đỏ nhìn về phía Thời Niên hỏi: “Nhị ca, đây là cái gì nha.”

Thời Niên theo ngón tay Di Di nhìn về phía vết bớt đỏ: “Đó là vết bớt bẩm sinh của mẹ, lại nói tiếp ca còn khá thích, thoạt nhìn như là một con chim, và nó là độc nhất vô nhị, nên so với vết bớt càng giống như là hình xăm hơn”

Di Di nhìn chằm chằm vết đỏ phát ngốc.

Cái vết bớt đỏ này xác thật chỉ là thoạt nhìn giống một con chim, sở dĩ không nói đó là chim, là bởi vì đó là ấn ký của Chu Tước.

Di Di đã quá quen thuộc cái ấn ký này, mỗi lần Chu Tước tỷ tỷ biến thành thân người ở trên cánh tay phải đều sẽ hiện lên cái ấn ký này.

Nhân loại mụ mụ thật sự là Chu Tước tỷ tỷ...

Thời Niên cùng Thời Tư Mộc còn đắm chìm trong bức ảnh nên không có phát hiện Di Di sững sờ.

Thời Niên ngón tay miết lên ảnh chụp, tấm tiếp theo chỉ có một mình cô ấy, lúc này bụng cô đã hơi hơi phồng lên, hiển nhiên ở đó đã có một sinh mạng nhỏ bên trong.

“Đây là lúc ngươi được sáu tháng tuổi ở trong bụng, mẹ nói lúc ấy bà thực sự rất hạnh phúc, cho nên tuần nào cũng phải ghi chép lại sự thay đổi của ngươi, bất quá lúc ấy mẹ nói ngươi là một tiểu nữ hài, ai biết sinh ra lại là tiểu nam hài đâu”

Thời Tư Mộc nhìn đến bức ảnh này mới rốt cuộc có phản ứng, hắn rũ mắt xuống che giấu sự bi thương trong mắt, cố nén nhẹ nhàng nói: “ Mẹ biết hẳn là rất thất vọng đi.”

“Tư Mộc, mẹ thực sự rất yêu ngươi.”

Thời Kiến Thành không biết đã đi tới từ khi nào, hắn ngồi ở bên người Thời Tư Mộc vỗ vỗ bờ vai của hắn: “ Mặc dù các ngươi chỉ ở lại một đêm, nhưng mẹ ngươi trong đêm đó đã thực sự rất hạnh phúc, cô ấy ra đi không hề đau đớn.”

Thời Tư Mộc kiềm chế không được nước mắt trực trào, cuối cùng nó cũng rơi xuống.

Kia một khắc, hắn dường như đã tha thứ cho tất cả mọi người, cũng bao gồm chính mình.

Di Di nghiêng đầu nhìn về phía Thời Tư Mộc cùng Thời Kiến Thành.

Nếu nhân loại mụ mụ thật sự là Chu Tước tỷ tỷ, nếu nàng có thể nhìn thấy khung cảnh này, nhất định nàng sẽ thực hạnh phúc đi.

Tiếng đẩy cửa từ bên ngoài truyền đến, người Tô gia đi đến.

Thời Kiến Thành đi lên tiếp đón đỡ lão nhân đi đầu, cung kính chào hỏi: “Ba, ngài đã tới rồi.”

Di Di nắm tay Thời Tư Mộc đứng ở phía sau nhìn về phía ông lão đứng đầu.

Lão nhân có chút nghiêm khắc, nhưng bạch khí chung quanh lại khá nồng hậu.

Lão nhân vừa đi vừa nói: “ À ta nghe nói ngươi nhận nuôi một đứa bé gái, chính là con bé này đi”

Lão nhân ngồi ở ghế trên, đem tầm mắt dừng ở trên người Di Di.

Di Di đã có chút quen thuộc, cũng không sợ người xa nữa, cô đi đến bên lão nhân lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Gia gia hảo, con tên là Di Di.”

“Nhưng là một đứa trẻ ngoan ngoãn biết nghe lời m so trừng trừng hiểu chuyện hơn”

Lão nhân nhìn thấy Di Di mỉm cười ngọt ngào cũng nhịn không được cười nói: “Tiểu hài tử, con phải gọi ta là ông ngoại giống như ba vị ca ca của con”

“Nga~ Dạ.”

Di Di mới phản ứng lại đây chính mình gọi sai rồi, bản thân có chút thẹn thùng, cô sờ sờ chính mình khuôn mặt nhỏ, ngượng ngùng nhẹ nhàng kêu: “Ông ngoại hảo ~”

Ông ngoại Tôi có ba đứa cháu ngoại cùng một đứa tôn tử, thật vất vả mới có được thêm một người cháu gái, tự nhiên thực vui vẻ:“ Ai, thật tốt”

Mọi người đều không hẹn mà cùng nở nụ cười.

Hai nhà Tô, Thời quan hệ vẫn luôn thật tốt, người một nhà ở bên nhau bầu không khí cũng làm người ta thật thư thái.

- -

Di Di về đến nhà liền ôm tiểu bát trốn trở về phòng của mình.

Thời Niên bên này mới vừa cởi giày ra, ngẩng đầu liền nhìn thấy phòng Di Di truyền đến “bang” một tiếng tiếng đóng cửa, quay đầu nhìn về Thời Diễn hỏi: “Di Di làm sao vậy?”

Thời Diễn chính mình cũng không biết tại sao, nhưng để đỡ mất thể diện của người làm đại ca mà nói sốc một câu:“ Tâm lý của tiểu nữ hài, ngươi hỏi thăm nhiều như vậy làm gì”

“Nữ... Ngươi nói rất đúng.” Thời Niên hướng tới Thời Diễn dựng thẳng ngón tay cái lên, rồi nghênh ngang đi đến phòng khách ngồi xuống.

Bên này, Di Di vào phòng ngồi trên chiếc ghế sô pha nhỏ, nhìn tiểu bát trong lòng ngực kích động nói: “Tiểu bát~ tiểu bát, ta hôm nay đã nhìn thấy nhân loại mụ mụ.”

Tiểu bát không khỏi trợn trắng mắt.

- - ta biết rồi, ngươi không phải đi theo Thời gia đi tế bái sao.

“Không phải điều đó, nhân loại mụ mụ cùng Chu Tước tỷ tỷ lớn lên giống nhau như đúc! Hơn nữa nga, ta nhìn thấy ảnh chụp của nhân loại mụ mụ, trên cánh tay phải của nàng, chính là ở nơi này...”

Di Di nâng cánh tay phải chính mình lên, dùng tay trái chỉ vào vị trí gần đúng với vết bớt đỏ:“ Chính là ở vị trí này nhân loại mụ mụ có vết bớt đỏ, Chu Tước tỷ tỷ khi hóa thành người cũng có”

Tiểu bát nghe được lời này lập tức không còn buồn ngủ, từ trong lòng ngực Di Di tránh thoát nhảy tới trên mặt đất, nghiêm túc nhìn Di Di.

- - Chu Tước ấn?

“Ân ân!”

Di Di dùng sức gật đầu: “Chính là Chu Tước ấn, Chu Tước tỷ tỷ có nói quá.”

Tiểu tám dù sao cũng là Hao Thiên Khuyển, lại được xưng là bách khoa toàn thư, ở Thần giới liền không có điều gì mà nó không biết, nó tự hỏi trong chốc lát bỗng nhiên nhớ tới một sự việc không lâu trước đây.

- - Di Di, ngươi có nhớ hay không có một lần Chu Tước thật lâu không có đến Long tộc, lúc ấy chúng ta ở Thần giới nơi nào cũng đều tìm không thấy khí tức của Chu Tước, ngay cả Thanh Long Bạch Hổ Huyền Vũ tam thần đều không có phát hiện ra

Ký ức Di Di vẫn luôn thật tốt, cô thực mau nhớ lại, vội vàng gật gật đầu: “Nhớ rõ, lúc ấy còn có không ít thần thú suy đoán Chu Tước tỷ tỷ không có thần thức nên mới cảm giác không ra khí tức, còn bởi vì chuyện này ta đã khóc thật lâu đâu “

- - chính là không bao lâu sau Chu Tước lại trở về, lúc ấy ta liền nghĩ tới Chu Tước rốt cuộc đã đi địa phương nào liền thần thức đều sẽ không còn tồn tại nữa, Di Di a, có hay không khả năng, nàng đi vào thoại bản, trở thành Tô Vũ Mộc?

Di Di nghiêng đầu nhìn về phía tiểu bát: “Không phải không có khả năng nha.”

- - nếu như vậy liền có thể hiểu được.

Di Di cùng tiểu bát đồng thời im lặng.

Khi người Thần giới đi vào Nhân giới là sẽ không che dấu thần thức, nhưng nơi này lại không phải là thế giới thật, nên khi đi đến nơi này thần thần thức có thể hay không_ không còn tồn tại nữa? Thật sự là một bí ẩn.

Bỗng nhiên, tiểu bát kích động uông một tiếng.

- - Di Di, ta lại nghĩ tới một sự kiện.

Di Di nghi hoặc: “Chuyện gì nha.”

- - một đêm trước khi đi vào nơi này, hai chúng ta đều ăn trái cây của Chu Tước.!

Di Di:!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.