Bé Cưng Tinh Quái – Mami Của Tui, Tự Tui Sẽ Giành

Chương 157: Chương 157




Sáng sớm ngày hôm sau, Giang Tiêu Tiêu đến sân bay tập trung với một đồng nghiệp khác tên là Từ Na, cô ấy là trợ lý tạm thời mà Tô San sắp xếp cho cô.

Hai người bọn họ thuận lợi lên máy bay và tìm được chỗ ngồi của mình, và Giang Tiêu Tiêu bất ngờ trông thấy một người quen thuộc ở vị trí bên cạnh, cô hô lên đầy ngạc nhiên: “Anh Lục.”

Lục Tranh đang đọc báo bỗng nghe được giọng nói quen thuộc, anh ấy nhìn lên, tức khắc lộ ra sự vui mừng.

“Tiêu Tiêu! Em đây là…”

Giang Tiêu Tiêu cười với anh: “Em đi công tác, đây là đồng nghiệp của em, Từ Na. Đàn anh, anh thì sao ạ? Cũng đi công tác ạ?”

“Ừ” Lục Tranh gật đầu: “Công ty bên nước ngoài xảy ra chút vấn đề nên anh phải sang khẩn cấp để giải quyết.”

“Vậy ạ? Thế thì trùng hợp quá, không ngờ lại đi cùng chuyến bay với đàn anh, đã thế chúng ta còn ngồi cạnh nhau nữa chứ.”

“Đúng vậy, lần này anh không cần lo đi một mình mà cảm thấy nhàm chán rồi.”

Lục Tranh nhìn Giang Tiêu Tiêu, vẻ mặt anh ấy trở nên dịu dàng hơn. Đột nhiên anh ấy ngẩn ngơ, duyên phận đúng là kỳ diệu, đi công tác thôi mà anh ấy cũng có thể gặp được người mình thích.

Giang Tiêu Tiêu mỉm cười ngồi xuống bên cạnh.

Chuyến bay kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ, Giang Tiêu Tiêu trò chuyện với Lục Tranh một lúc rồi bắt đầu bận rộn với công việc của mình.

Tối hôm qua cô cũng đã xem qua phương án thiết kế nhưng vẫn chưa có kế hoạch cụ thể, vì vậy cô phải tranh thủ thời gian viết xong.

Lục Tranh ngồi cạnh Giang Tiêu Tiêu, vừa hay anh ấy cũng biết công ty xí nghiệp SR, bèn nói khái quát cho cô biết về quá trình phát triển và chuyển đổi hình thái của công ty này.

Hai người bọn họ thảo luận với nhau, sau khi nghe xong, Giang Tiêu Tiêu dựa vào những thông tin Lục Tranh cấp cấp để lập ra một phương hướng phát triển đại khái.

Tuy mới chỉ là bản kế hoạch sơ bộ ban đầu nhưng chắc chắn sau khi được hoàn thành nó sẽ trở nên hoàn hảo, hơn nữa còn có Lục Tranh ở bên chỉ dẫn, bởi vậy mạch suy nghĩ tổng thể khá mạch lạc.

Chẳng mấy chốc, bảy, tám tiếng đã trôi qua, công việc của Giang Tiêu Tiêu cũng hoàn thành hơn một nửa.

Lục Tranh nhìn trạng thái làm việc bạt mạng của Giang Tiêu Tiêu, anh ấy không kìm được mà bật cười.

“Quen biết nhau lâu như vậy rồi mà bây giờ anh mới biết thì ra em là một người tham công tiếc việc như thế đấy, tạm dừng rồi ăn cơm đi đã nào.”

Giang Tiêu Tiêu mỉm cười: “Cũng phải cảm ơn anh giúp em một tay, bằng không bây giờ em cũng biết phải bắt đầu viết phương án thiết kế như thế nào đâu.”

Lục Tranh cũng không khách sáo, anh nở nụ cười: “Muốn cảm ơn anh thì dễ thôi, đến Mỹ rồi mời anh một bữa đi. Tuy ban ngày anh khá bận nhưng buổi tối vẫn rảnh lắm.”

“Tất nhiên là được ạ, chỉ cần anh đừng chọn món gì sang quá mà ăn nghèo em là được.” Dù sao cũng chỉ là một bữa cơm mà thôi, Giang Tiêu Tiêu cũng không từ chối.

Lục Tranh bật cười, bọn họ ăn trên máy bay được một lúc thì đến New York.

Máy bay hạ cánh, bọn họ đi ra sân bay, Lục Tranh có người đến đón, vốn dĩ Giang Tiêu Tiêu định bắt taxi đến khách sạn với Từ Na nhưng anh ấy đã tra ra vị trí khách sạn trước bèn nói với hai cô gái: “Khách sạn của chúng ta cũng không xa lắm, để anh đưa các em đi.”

Giang Tiêu Tiêu suy nghĩ, cũng không từ chối.

“Vậy làm phiền anh.”

Rồi bọn họ lên xe, sau khi đưa hai người đến nơi, Lục Tranh nói: “Nhớ liên lạc với anh, có việc gì thì cứ gọi điện. nhớ chăm sóc bản thân cho tốt.”

“Vâng” Giang Tiêu Tiêu gật đầu, cô nhìn theo xe của Lục Tranh rời đi rồi mới dẫn Từ Na vào khách sạn.

Sau khi Lục Tranh đi rồi Từ Na mới tỏ ra kích động và nói: “Chị Tiêu Tiêu, chủ tịch Lục đẹp trai quá! Không ngờ anh ấy lại là đàn anh của chị đấy!”

Giang Tiêu Tiêu mỉm cười, gật đầu: “Ừ, lúc trước nhận được dự án của Tập đoàn Lục thị thì chị với anh ấy tình cờ gặp được tiệm cà phê, khi đó chị mới nhận ra anh ấy là đàn anh thời đại học, nhắc đến cũng trùng hợp thật.”

“Ồ ” Từ Na nhìn Giang Tiêu Tiêu với vẻ mặt ám muội, cô ấy nói tiếp: “Bạn trai bí mật của chị chính là chủ tịch Lục phải không?”

Nghe vậy Giang Tiêu Tiêu vội vàng phủ nhận.

Bạn trai bí mật gì chứ, em đừng có nói linh tinh, chị và Chủ tịch Lục chỉ là bạn bè thôi.”

“Em không tin, dù anh ấy không phải bạn trai chị thì người tinh mắt cũng nhận ra Chủ tịch Lục rất thích chị.”

“Em nói mò gì vậy!”

Từ Na nói với vẻ chắc chắn: “Em nói mò gì chứ. Chị không thấy ánh mắt của chủ tịch Lục khi nhìn thấy chị xuất hiện vui sướng đến mức nào à? Nếu không thích chị thì anh ấy sẽ đưa ra nhiều kiến nghị cho công việc của chị như thế ư? Nếu không thích chị thì anh ấy sẽ hẹn chị đi ăn ư? Chị Tiêu Tiêu à, em nhìn đàn ông chuẩn lắm đấy, chắc chắn chủ tịch Lục rất thích chị.”

Hai người bọn họ vừa nói vừa làm thủ tục nhận phòng rồi xách hành lý vào thang máy, trên mặt Giang Tiêu Tiêu hiện lên vẻ chột dạ.

Cô không kìm lòng được mà nhớ lại lời anh Lục nói trong buổi diễn thuyết hôm kỷ niệm thành lập trường, chẳng lẽ anh ấy thích cô thật ư?

Tức khắc Giang Tiêu Tiêu cảm thấy hơi bối rối, chỉ mong là không phải. Nếu không thì sau này cô làm sao đối mặt với đàn anh được nữa.

Từ Na vẫn tiếp tục lải nhải bên tai cô: “Chị Tiêu Tiêu, chị cũng không có bạn trai mà, chi bằng suy xét chủ tịch Lục thử đi! Anh ấy vừa đẹp trai vừa dịu dàng, quả thật là hoàng tử Bạch Mã trong lòng thiếu nữ! Chị mà ở bên anh ấy nhất định sẽ rất hạnh phúc đấy!”

Ánh mắt của Từ Na biểu lộ rõ hai chữ “mê trai”, Giang Tiêu Tiêu im lặng liếc cô nàng một cái rồi nói: “Được rồi, được rồi, đừng hóng hót nữa, anh Lục có người mình thích rồi.”

“Chắc chắn người đó chính là chị đấy, tin em đi.”

“Không phải.”

“Đúng mà, đúng mà.”

Thang máy đến tầng của bọn họ, Giang Tiêu Tiêu không muốn tiếp tục thảo luận với Từ Na về vấn đề này nữa, sau khi vào phòng hai người bọn họ bắt đầu sắp xếp đồ đạc.

Sau đó Giang Tiêu Tiêu bật điện thoại di động lên, lập tức nhận được cuộc gọi từ Cận Tri Thận, cô nhìn Từ Na ở trong phòng, bèn ra ngoài ban công nghe điện thoại. net

“Em đến nơi chưa?” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm thấp và gợi cảm của Cận Trị Thận.

“Vâng, đến rồi.”

Giang Tiêu Tiêu trả lời, chẳng hiểu sao lúc này cô cảm thấy tâm trạng mình rối bời.

“Vậy thì tốt, ở nước ngoài phải chăm sóc tốt cho bản thân, nhớ ăn cơm đúng giờ, có vấn đề gì thì gọi cho tôi.”

“Ừm.”

Hai người bọn trò chuyện một lúc, sau khi cúp điện thoại, không hiểu vì sao trong đầu Giang Tiêu Tiêu chỉ toàn là Cận Tri Thận.

Mình đi làm việc mà, không được suy nghĩ những điều này nữa. Giang Tiêu Tiêu tự nhủ, không biết bao lâu sau cô mới bình tĩnh lại.

Cô vào phòng, bảo Từ Na liên hệ với người phụ trách của Tập đoàn SR để hẹn ngày mai gặp mặt.

Từ Na gật đầu và đi gọi điện ngay, còn Giang Tiêu Tiêu lại vùi đầu vào việc xử lý phương án thiết kế.

Mãi đến hơn mười một giờ, Từ Na ra khỏi phòng tắm, Giang Tiêu Tiêu vẫn đang làm việc.

“Chị Tiêu Tiêu, chị đã bận rộn trên máy bay rất lâu rồi, cũng không còn sớm nữa, chị nghỉ ngơi chút đi.” Từ Na ngáp.

Giang Tiêu Tiêu nhìn cô ấy rồi nói: “Em cứ ngủ trước đi, khi nào xong việc chị sẽ ngủ ngay.” net

Từ Na cũng không giúp được gì, hơn nữa lúc này cô ấy cũng mệt lắm rồi nên đành phải đi ngủ trước.

“Vậy chị đi ngủ sớm đi nhé.”

“Ừ.” Giang Tiêu Tiêu đáp lại một tiếng và tiếp tục xử lý công việc.

Đến hơn năm giờ sáng ngày hôm sau, Từ Na vệ sinh cá nhân xong, Giang Tiêu Tiêu vẫn chưa ngủ.

“Chị Tiêu Tiêu, chị… sao vẫn chưa ngủ thế?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.