Bé Khóc Nhè Omega Của Đại Lão Rất Giỏi Làm Nũng

Chương 3: Chương 3: Không phải ngài tới đánh dấu em sao?




Người không biết phỏng chừng sẽ thật sự cho rằng Trần Thừa Phong bắt nạt cậu đi?

Trần Thừa Phong vỗ vỗ người, An Lê không chống đỡ được trọng lượng thân thể của mình, lập tức ngã vào người Trần Thừa Phong.

Trần Thừa Phong duỗi tay sờ một cái, không hiểu sao ngược lại còn làm người kia khóc lớn hơn.

Vì sao cậu lại sợ hãi như vậy, ít nhiều cũng có nguyên nhân.

Tuy rằng cậu là đại thiếu gia An gia, nhưng lại là được nhận nuôi, vợ chồng An gia nhiều năm không có con nên mới nhận nuôi An Lê, không nghĩ rằng khi An Lê năm tuổi lại có thai em trai cậu, vợ chồng An gia vì không muốn chịu tai tiếng, bèn giữ lại An Lê nuôi trong nhà.

Tuy nói là nuôi, nhưng cậu lại chẳng dính dáng gì đến thân phận đại thiếu gia, cha mẹ nuôi ngược đãi, thỉnh thoảng còn bị em trai coi như ngựa mà cưỡi. An Lê vẫn luôn bị nuôi nhốt ở An gia, mọi người đều biết An gia có hai vị thiếu gia, nhưng đại thiếu gia rất ít khi lộ diện, cũng có rất ít người biết An Lê là được nhận nuôi.

Từ nhỏ, bởi vì sợ bị bỏ rơi, nên cậu luôn cố gắng lấy lòng cha mẹ nuôi, tính tình trở nên cực kì nhút nhát, lại bởi vì là omega, cho nên thường xuyên bị ghét bỏ vì không thể kiểm soát pheromone.

Mà tập đoàn Trần thị lại là kẻ thù một mất một còn của An gia, hai nhà cũng từng là thế giao, nhưng vì An gia lòng tham không đáy, dẫn đến quá khứ Trần thị nợ nần chồng chất suốt mười năm.

Trần Thừa Phong là con trai Trần gia lớn lên ở nước ngoài, sau khi cha mẹ ngoài ý muốn qua đời nhận được lượng di sản kếch xù, từ nước ngoài trở về thành phố X, không cho An gia một con đường lui, thậm chí Trần Thừa Phong nghi ngờ sự tình ngoài ý muốn của cha mẹ thực chất không đơn giản...

Hắn vốn định làm An gia phá sản, khiến bọn họ nếm trải cảm giác nhà tan cửa nát, chỉ là An Tương Quốc đánh bài tình cảm, nói cái gì mà có tình cảm với cha mẹ hắn mấy chục năm, muốn liên hôn, gả con trai mình cho hắn.

Khi đó hắn cố ý điều tra, An Khê là con trai duy nhất An gia cưng chiều, Trần Thừa Phong muốn cưới y, coi như chậm rãi tra tấn y cũng không tệ, cho nên liền cưới người ta.

Ngày lãnh chứng hắn thậm chí còn không xuống xe, đưa giấy xong liền rời đi, cách cửa kính hắn chỉ thấy một bóng dáng gầy ốm, không nghĩ người gả cho hắn lại không phải An Khê mà hắn điều tra được, mà là một omega không thể khống chế pheromone tùy thời tùy chỗ đều sẽ toả hương sữa khắp nơi.

An Lê sợ hắn, nhưng là cậu không dám không đi, mẹ nói nếu cậu không tới thì sẽ tìm một Alpha khác, tùy tiện gả cậu ra ngoài… Hơn nữa vì em trai, cậu cũng không thể không…

Nghe nói tổng tài Trần thị là một kì tích, thời gian ngắn ngủn không đến bốn năm đã một lần nữa sáng lập đế quốc thương nghiệp, nhưng thủ đoạn tàn nhẫn, tuyệt đối không mềm lòng, người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, An Lê rất sợ.

Cậu thật sự rất sợ, người này dù sao vẫn là một Alpha cấp cao, cậu sợ đau, sợ Trần Thừa Phong làm cậu đau, cậu cũng sợ bị mắng, tính tình omega mềm mại lại yếu đuối trên người cậu được bộc lộ vô cùng nhuần nhuyễn.

Gả cho Trần tiên sinh... Cậu cho rằng tương lai của mình hẳn là xong rồi.

Cho nên cậu sợ hãi, ấm ức, từ nhỏ đến lớn cậu chưa từng được coi trọng, một lần duy nhất lại là thay em trai gả cho một người có tiếng tàn bạo.

“Tiên sinh… Em không khóc… không khóc được không ạ? Hu hu…”

Trần Thừa Phong nhíu mày, rõ ràng hắn không làm gì cậu.

“Lát nữa muốn ở đây không…”

“Lát nữa?” Cậu hơi không hiểu.

“Hôm nay ngài tới đây… Không phải tới đánh dấu em sao…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.