-Cháu muốn nhờ ông 1 chuyện. Cháu muốn chuyển qua lớp 12A4, mong ông giúp cháu
-12A4? Tại sao cháu lại muốn chuyển qua lớp đó? Đó là 1 lớp toàn nam mà?
-Mong ông giúp cháu-Nó ko trả lời câu hỏi của Hiệu trưởng mà chỉ kiên định nhắc lại yêu cầu của mình.
Hiệu trưởng cũng ko làm khó nó, ông vui vẻ chấp nhận. Nó vội vàng chạy về
lớp mà ko hề để ý tới ánh mắt thâm trầm của Hiệu trưởng. Ôm đống sách vở của mình (vì cặp nó đã hỏng) sang lớp 12A4, nó ko nói 1 lời nào. 3 nhỏ
bạn thân, Luật cùng Việt đều ngạc nhiên nhìn nó nhưng chẳng ai nói gì,
họ hiểu vì sao nó làm thế và họ tôn trọng quyết định của nó.
...................................
Lớp 12A4, đang học tiết Anh văn. Sau khi trình bày mọi việc với thầy giáo
bộ môn, nó đc xếp ngồi ngay cạnh anh chàng warm-boy. Ko biết nó có số
đào hoa hay sao mà đi đâu cũng đc ngồi với trai đẹp thế ko biết. Bây giờ nó để ý kĩ hơn về anh chàng warm-boy này. Anh ta cũng khá cao, lưng
thẳng, cánh tay rắn chắc, bàn tay anh ta cũng khá to, to hơn cả tay nó
nữa. Khuôn mặt anh ta thì miễn bàn. Và chữ viết của anh ta cũng khá đẹp. Nếu so sánh anh chàng với Dương Quân thì Dương Quân vẫn đẹp hơn 1 chút, bởi cái vẻ lạnh lùng vốn có của mình khiến Quân có vẻ thu hút hơn
-Xin chào! Bạn là bạn của Nguyệt à?-Anh chàng lên tiếng khi phát hiện nó cứ nhìn anh ta chằm chằm.
-À...Ukm. Bạn thích Nguyệt hả?-Nó hơi ngại 1 chút nhưng lại hỏi 1 câu rất thẳng thắn
-Bạn đúng là 1 ng rất thú vị. Mình tên Tuấn Anh, Phạm Tuấn Anh. Làm bạn nhé
-OK. Mình là Hải Anh, Hoàng Hải Anh
Nó
và Tuấn Anh đã quen nhau như vậy đấy. Tuấn Anh nhìn có vẻ hời hợt nhưng
việc nào ra việc nấy, làm việc rất có nguyên tắc, dù vậy thì anh chàng
cũng rất hài hước. Nó cũng vô cùng ngạc nhiên khi biết anh chàng là lớp
trưởng của 12A4, vừa học giỏi, vừa đẹp trai lại vừa chơi thể thao tốt,
tính tình lại ôn hòa, vậy nên anh chàng là đối tượng săn đuổi của khá
nhiều những cô gái trong cùng khối cũng như khác khối, cùng trg cũng như ngoài trg. Và cũng bất tri bất giác, nó trở thành ‘trợ lí’ của Tuấn
Anh. Ng ngoài nhìn vào còn tưởng 2 ng đang yêu nhau cơ đấy. Quả thật thì từ khi chuyển lớp, để mọi chuyện lắng xuống, nó đã yêu cầu nhóm bạn nó
đừng gặp nó nữa, nếu có chuyện gì xảy ra cho mấy nhỏ thì nó sẽ rất hối
hận. Và nó ko hề biết rằng, việc nó thân thiết với Tuấn Anh đã làm tổn
thương Nguyệt tới mức nào. Cô nàng đã yêu thầm Tuấn Anh từ khi mới vào
lớp 10 rồi. Nhưng lại ko có can đảm bày tỏ, thế rồi cô nàng gần như phát điên lên khi biết anh chàng cũng có tình cảm với mình nhưng ko hiểu sao cái miệng nó cứ nói ngược rồi lại tỏ ra khó chịu với anh chàng nữa
chứ...
-Hey! Dạo này thế nào?-Nó vỗ vai Nguyệt khi thấy cô đang suy tư
-Hơ. Sao bà bảo là...
-À. Tui thấy mọi chuyện cũng ổn rồi nên...hì hì. Chắc ko có chuyện gì nữa đâu
Nó
cười vui vẻ mà ko nhìn thấy anh mắt căm giận và buồn rầu của Nguyệt. Cô
nàng giận vì nó đã cướp ng cô yêu thương nhưng cô lại buồn vì khi tình
yêu đến cô đã ko biết nắm bắt, để rồi khi nó đã ra đi thì cô mới thấy
tiếc nuối.
-Chị hai! Giờ phải làm sao? 12A4 toàn con trai, chúng em ko ra tay đc
-Hừ. Nó nghĩ có thể trốn sao? Ngu ngốc
-Chị hai! Gần đây mọi ng thường nói nó và Tam Hoàng tử đang yêu nhau. Điều này khiến em hơi ngạc nhiên
-Oh? Có chuyện như vậy sao?
-Dạ. Nhưng rõ ràng Tam Hoàng tử đang yêu nhỏ Nguyệt bạn nó mà. Sao giờ lại trở thành ng yêu của nhỏ Ngốc đó đc?
-Thế thì càng tốt chứ sao? Chúng ta có thể lợi dụng con nhỏ bạn nó. Hiểu chứ?
Ko
có tiếng đáp lại. Đoạn đối thoại vừa rồi cũng như cơn gió. Ko còn ai ở
phía sau trg nữa. Chỉ còn những hàng cây xanh đang uốn ** trong gió...
..............................
Hôm nay là 1 ngày âm u, mây đen giăng khắp bầu trời. Hôm qua dự báo thời
tiết nói hôm nay có thể sẽ có mưa to nhưng sau cơn mưa thì mặt trời sẽ
ló ra ngay. Hôm nay nó có hẹn với Nguyệt. Nguyệt hẹn nó tới trg bảo là
có việc muốn nhờ. Thế nên từ sáng nó đã hấp tấp chạy tới chỗ hẹn.
-Ủa? Hải Anh phải ko? Đi đâu sớm thế?
-Tuấn Anh à? Mình đi gặp Nguyệt. Đi cùng ko?-Nó cười hiểm ác nhìn anh chàng
Anh chàng thoáng đỏ mặt nhưng vẫn đi theo nó tới trg. “RRRRRRRRRR”-Điện thoại nó rung
-Alo-Là Nguyệt-Ukm. Cậu đang ở đâu vậy?...Hiểu rồi...Mà sao cậu lên đó làm gì thế?...Ok, lên liền. Chờ chút nhé.
Nó
chỉ nói ngắn gọn như thế rồi nhanh như cắt, nó chạy lên sân thượng-Điểm
hẹn của nó-để mặc Tuấn Anh còn đang ngơ ngác ở dưới sân trg.
...................................
Trên sân thượng lúc này ko phải chỉ có mình nó mà còn có những ng khác nữa,
những con ng mà nó đã từng gặp ở nhà kho để đồ thể dục.
-Tới rồi à? Cũng nhanh nhỉ?-Vẫn bà chị lần đó lên mặt với nó-Mày coi lời nói của tao là gió thoảng bên tai à? Tao đã cảnh cáo mày rồi. Là tự mày tìm khổ thôi. Đừng trách tụi tao.
Bà chị nói rồi vỗ tay 1 cái, 1 đoàn ng toàn những nữ sinh yểu điệu bao quanh nó. Nó gãi gãi đầu hỏi lại
-Hê hê. Có gì từ từ nói. Có thể cho tôi biết, bạn tôi...
-Ý mày là con nhỏ này hả?-Bà chị vừa rồi ngắt lời nó
Từ phía sau bà chị đó, Nguyệt bước lên, ánh mắt căm giận nhìn nó:
-Tôi đã coi cô là bạn. Tại sao cô lại có thể làm thế với tôi?
-Mình đã làm gì?
-Tại sao cô lại cướp Tuấn Anh của tôi? Cô là đồ đáng chết
Dứt lời, Nguyệt cầm 1 cây gậy đập thẳng vào đầu nó. Nó ko đỡ, ko né mà quay ng lại hứng trọn cú đập của Nguyệt. Nó ngất. nhưng ko có máu chảy ra
-Ha ha ha. Tôi ko ngờ. Cô lại có thể ác độc như vậy đấy Gia Nguyệt.