CHƯƠNG 14
Buổi tối lão hổ nằm trên bậc thang ở thần điện, nhìn Thiên Hà phía xa sáng lấp lánh, bé thỏ nhỏ từ từ để cho giỏ hoa bay qua bên trên đầu Khiếu.
Khiếu đối với bé nói.
-Dám ngủ ở ngay trên miệng lão hổ cũng chỉ có con thỏ ngươi là đầu tiên.
Bính Bính không phải là hiểu được ý tứ của Khiếu chính là cảm thấy ngủ ở bên hổ ca ca thật an toàn.
Lão hổ nhìn một chút bé thỏ đang ngủ ở bên cạnh mình, bé thỏ nhỏ biến thành một tiểu hài tử thật đúng là đẹp mắt đây, hai mắt thật to, làn da trắng trẻo, lỗ mũi thanh tú, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận. Trong lúc ngủ mơ còn đang run run hai lỗi tai to.
Ai nói nuôi bé là một chuyện phiền toái, bất quá thấy bé như vậy người nào lại không muốn chăm sóc bé đây? (không biết tên nào còn muốn đem cho a!!!)
Buổi sáng Khiếu mở ra mắt liền thấy bé thỏ đã đứng ở trước mắt hắn, hai chân chụm vào một chỗ, hai tay đặt ở trước người nhìn hắn tỉnh hướng về phía hắn vui vẻ vẫy vẫy lỗ tai.
-Hổ ca ca buổi sáng tốt lành.
-Hảo!
Lão hổ đứng lên duỗi thắt lưng, cân nhắc có muốn đi Thiên Hà bên kia tắm một cái cho thanh tỉnh đầu óc hay không, tối hôm qua hắn nhìn bé thỏ nhỏ nhìn tới nửa đêm, cũng không biết mình nghĩ cái gì.
Lão hổ hướng cửa đi, bé thỏ nhỏ nhảy vào giỏ hoa phiêu phiêu ở phía sau đi theo.
Lão hổ quay đầu lại nói với bé.
-Ta đi bờ sông tắm rửa một lúc nữa sẽ trở lại.
-Bính Bính đi theo ngươi, ta muốn uống một chút nước.
-Nga! Đúng rồi, ngươi từ lúc lên trời cho tới bây giờ còn chưa có uống nước, ngươi có khỏe không?
-Ta có ăn rau cỏ cùng củ cà rốt, sẽ không khát.
-Vậy thì cùng đi đi.
Khiếu đem bé thỏ mang tới bờ sông, mình xuống nước tắm rửa, bé thỏ nhỏ ở bờ sông uống nước.
Bính Bính uống nước xong nhìn hình dạng mình biến thành người trong nước, bé đây là lần đầu tiên thấy mình biến thành người có bộ dáng thế nào, như vậy coi như đẹp mắt đi.