CHƯƠNG 40
Đương nhiên bị lão hổ liếm đến hạ thể cảm giác cũng giống nhau.
Chỉ là bé thỏ nhỏ thủy chung không nghĩ ra, chỗ mình đi tiểu tại sao hổ ca ca lại đặc biệt thích.
Lão hổ liếm hạ thể của bé đồng thời thân thể cũng đang biến nhỏ đi, bé thỏ nhỏ phát hiện hắn biến đổi lập tức xoay người muốn chạy, bởi vì bé biết tiếp theo bé sẽ bị đặt dưới thân, làm đau.
Lão hổ trực tiếp đè trên người bé, hỏi bé.
-Lại muốn chạy?
-Bính Bính thích bị hổ ca ca liếm, không thích bị áp.
-Nói với ngươi rất nhiều lần rồi, đây là bởi vì thích mới làm.
-Thích không phải như vậy.
Bính Bính quay đầu nhẹ nhàng ở bên miệng Khiếu hôn một cái, sau đó nói.
-Như vậy mới là thích, thích muốn hôn hôn liếm liếm, khi dễ mới là áp áp.
Trời ạ, thật là một sinh vật ngây thơ thuần khiết.
-Bính Bính nhớ kỹ, cái này động vật gọi là ***, loài người gọi là yêu.
-A!
Bé thỏ nhỏ dùng sức giãy giụa hai chân sau cũng không thể đem Khiếu từ trên người đẩy xuống, cái đuôi ngắn ngủn nổi giận đến lông mao đều xù lên.
-Hổ ca ca khi dễ Bính Bính là ca ca xấu.
Lão hổ dùng đầu cọ cọ Bính Bính cố gắng trấn an bé.
Bính Bính không cảm kích còn khóc lớn, lão hổ không có biện pháp, không thể làm gì hơn là dùng đầu lưỡi liếm khuôn mặt nhỏ bé, Bính Bính lúc này mới an tĩnh một chút, khóc rống đổi thành thút thít, sau đó mỗi lần thương yêu Bính Bính, Khiếu đều có cảm giác tội lỗi mãnh liệt, Bính Bính ngày thứ hai còn muốn trốn không để ý tới hắn.
Ngày thứ hai Bính Bính theo lệ trốn phía dưới tượng thần không chịu đi ra.
Khiếu kêu bé mấy tiếng, cũng nghe bé nói.
-Hổ ca ca là ca ca hư, Bính Bính không để ý tới ngươi.
Lão hổ than thở, hắn hôm nay phải đi gặp lão ngưu tiếp nhận nhiệm vụ, ngày mai sẽ bắt đầu năm con hổ, nên hắn phải đi tuần tra hạ giới, hắn rất muốn mang Bính Bính cùng đi ra cửa, có thể thấy tình huống này, Bính Bính vẫn còn giận hắn.
Lão hổ đối với chuyện này nhẹ nhàng nói.
-Bính Bính, ta phải đi làm ít chuyện, có lẽ tối nay sẽ trở về, thật không muốn đi với ta? Trong điện chỉ còn lại một mình ngươi.