Nhiều năm sau ông ta chế tạo thành công hòn đá triết gia, biến ông ta và cả gia đình từ nô lệ trở thành giới thượng lưu.Cuốn sách mà cô gái đó đưa cho ông ta đã chỉ ra chi tiết từng công đoạn để tạo ra hòn đá triết gia, chỉ trong vòng 7 năm đã đưa ông ta từ một nô lệ tầm thường trở thành một nhà giả kim học nổi tiếng. Từ một người tay trắng trở thành quý tộc giàu có nắm trong tay không biết bao nhiêu là ruộng đất, người hầu, nô lệ, các tòa lâu đài sang trọng. Thế nhưng....... 17 năm sau,tại một ngôi biệt thự, năm 1554:
- Thưa phu nhân, váy dự tiệc đã được chuẩn bị! Tiếng của một cô hầu gái vang lên.
-Quản gia Lee, ông hãy chắc chắn rằng lễ đính hôn của con gái ta được đảm bảo suôn sẻ trong suốt buổi. Giọng nói của một người phụ nữ vang lên.
-Vâng thưa bà!- giọng nói của quản gia Lee, ông đã làm cho gia đình này được 17năm , đúng bằng tuổi của cô tiểu thư gia đình này, cũng bằng cả thời gian từ gia đình này bước chân vào giới quý tộc
-Mẹ, váy của con chuẩn bị xong chưa?- Giọng nói trong trẻo của một cô gái vang lên.
-Chuẩn bị xong rồi, ta đã cho người để váy của con ở trên lầu-giọng của người phụ nữ đó vang lên.
-Cảm ơn mẹ!
Buổi đính hôn của cô tiểu thư nhà họ Hoàng được xem gần như là buổi đính hôn hoàng gia khi khách mời bao gồm toàn bộ là các quý tộc, quan lại triều đình, vua và các gia tộc hoàng gia. Cha của cô là nhà giả kim học của hoàng gia , ông đã từng làm vương miện cho chính quốc vương, trang sức mà chỉ người của hoàng tộc hay quan lại cấp cao mới được phép đeo nó. Trong khu vườn tuyệt đẹp của lâu đài, có hai người đàn ông đang nói gì đó ở một góc tối của khu vườn:
-Đã chuẩn bị xong hết rồi! Lần này thì ông ta nhất định sẽ phải lộ ra bản chất của cái trò bịp bợm của mình. Nhất định lần này ta sẽ trừ khử được cả gia đình ông ta. Vốn là nô lệ thì hãy cứ yên ổn mà làm nô lệ đi, có trách thì hãy cứ trách thân phận không biết điều của ông ta- giọng nói của một chàng trai trẻ vang lên.
-Nhưng còn buổi tiệc đính hôn thì sao? Và còn cả tiểu thư.......
-Ta vốn không yêu cô ta, ta tiếp cận cô ta cũng chỉ là vì muốn tiếp cận ông bố của cô ta mà thôi. Ta muốn biết làm thế nào mà có thể từ một nô lệ lại trở thành quý tộc giàu có lại rất được nhận sự sủng ái của quốc vương chỉ trong có hơn 20 năm.
Trở lại với buổi đính hôn, tất cả các khách mời đều đã có mặt đông đủ, duy chỉ có đức vua là không tới. Tiếng nhạc trong căn phòng bỗng chuyển sang giai điệu nhẹ nhàng, tất cả mọi người đều quay lại hết về một phía và đều đang ngước nhìn cặp trai gái là trung tâm của bữa tiệc, có ánh mắt ngưỡng mộ, ánh mắt ghen tị cũng có, phần đông tất cả mọi người đều cảm thấy cô gái đó quả là may mắn khi được đính hôn với một người tuấn tú như chàng trai đó.
Bữa tiệc đang diễn ra suôn sẻ thì bỗng nhiên quân triều đình ập tới, tất cả mọi người đều hốt hoảng.
-Đây là lệnh của nhà vua, áp giải toàn bộ gia nhân, người hầu và nô lệ của gia tộc Hoàng , tất cả thành viên trong gia đình này sẽ bị thiêu cháy vì tội sử dụng ma thuật tà ác .
-Cái gì? Ma thuật?
-Không phải chứ? Chẳng lẽ chúng ta đang ở trong hang phù thuỷ
-...........
Lời của khách khứa xôn xao bàn tán.
-Ba, mẹ chuyện gì đang xảy ra vậy?- giọng nói của cô tiểu thư vang lên
-Tiểu thư, người không nên lại gần bọn họ (ám chỉ quân triều đình)- giọng nói của quản gia Lee đang nói lên ông cũng đang rất lúng túng không biết truyện gì đang xảy ra.
-Tôi nghĩ là các ngài đã hiểu nhầm gì đó rồi. Còn bây giờ làm ơn các người về dùm cho hôm nay là lễ đính hôn của con gái tôi. -bấy giờ ông mới lên tiếng phá vỡ không gian ngột ngạt.
-Chính ta đã chứng kiến ông ta biến thứ chất lỏng gì đó thành vàng. Ông ta đã dùng thứ ma thuật ghê tởm của mình để lừa gạt cả vương quốc và đức vua trong một thời gian dài- một giọng nói lạnh lùng vang lên và không ai khác đó chính là giọng của chàng trai được đính hôn với cô tiểu thư nhà này.
-Cái đó......ta không.......- ông lắp bắp.
-Cái đó đã thể hiện ngươi chính là phù thuỷ, không sai vào đâu được. Không thể nào có chuyện một nô lệ lại thoát kiếp nô lệ mà lại còn có thể trở thành quý tộc trong một thời gian ngắn tới như vậy, nhất định là gia đình ngươi đã dùng tà phép gì đó.
-Eric! Anh dám!-cô tiểu thư đó lên tiếng.
-Sao lại không chứ, vốn từ đầu ta không hề yêu cô, tôi cũng cảm thấy thật kinh tởm khi mình cầu hôn con của một phù thuỷ
-Anh.........
-Không còn gì để nói với mấy người nữa, hãy đốt sạch ngôi nhà này đi, phải đảm bảo là chúng cũng tan thành tro bụi, ta được biết là cách nhanh nhất để giết một phù thuỷ là thiêu chúng- hắn ta ra lệnh cho đám quân lính, bỏ mặc 4 người bọn họ trong đám lửa cháy ngùn ngụt.
-Ông hãy giải thích đi rốt cuộc thế này là thế nào- bà vợ gào khóc thảm thiết bất chấp lửa sắp lan tới gần.
-Tiểu thư, cẩn thận-quản gia Lee nói rồi chạy tới đẩy cô tiểu thư ra xa, khúc gỗ từ trên trần rơi xuống thẳng vào lưng ông, sức nóng của thanh gỗ đang cháy dở làm ông bị phỏng nặng.
-Quản gia,.....Cô ta hét lớn
Tình cảnh bây giờ thực sự rất hỗn loạn, tất cả mọi người đều hoảng loạn, tất cả mọi lối ra đều đã bị bịt kín, họ chỉ còn chực chờ tử thần đến đón họ mà thôi. Trong lúc tất cả đều hoảng sợ duy chỉ có một người đàn ông đang ngồi đó lẩm bẩm:
-Cô đã nói là sẽ không có chuyện gì xảy ra mà, cô đưa tôi quyển sách để làm gì chứ, RỐT CUỘC LÀ CÔ THỰC SỰ MUỐN GÌ Ở CHÚNG TÔI...-ông hét lớn như xả hết tất cả nỗi bức xúc vào trong từng lời nói.
Bỗng nhiên xung quanh họ đột ngột trở nên yên tĩnh, chính xác thì họ vẫn ở trong căn phòng ban nãy nhưng đám cháy đâu hết rồi! Rõ ràng họ đang hoảng loạn trong căn phòng bốc cháy ngùn ngụt mà! Bỗng có tiếng bước chân, nó càng ngày càng gần hơn, cả bốn người cứng đờ người sợ hãi cũng chỉ duy nhất mình ông ta là bình tĩnh. Bỗng, một giọng nói cất lên:
-Ô ya! Có vẻ như là ông sử dụng cuốn sách rất tốt phải không!
-Cô..... LÀM ƠN HÃY GIÚP TÔI- ông quỳ rạp xuống khóc lóc cầu xin.
-Này ông/ba/ông chủ! Cô gái này là ai vậy?- cả ba người đều đồng thanh, họ ngớ người không biết cô gái này là ai, họ chỉ biết là cô ta mặc một cái đầm chông có vẻ là nó không hề rẻ và cô gái này thực sự rất đẹp.
-Ồ! Có vẻ như ông đang quên giới thiệu tôi với họ rồi!-cô gái đó cười nói
-Mọi người, đây là bà phù thuỷ đã đưa cho tôi "cuốn sách của Abraham". Ông nói
-Cái gì? Không lẽ ông thực sự....-cả ba đồng thanh
-Đúng vậy, như lời tên kia nói đúng là tôi đã chế tạo ra vàng bằng bùa phép.
-Nói ta là phù thuỷ thì cũng không hẳn nhưng ta cũng không khác chúng mấy- cô gái đó lên tiếng.
-Nói gì thì nói chẳng phải cô đã nói là không có chuyện gì sẽ xảy ra sao?
-À! Ta nói là sẽ trông chừng ngươi khỏi ba chị em phù thuỷ vàng chứ không có nói là sẽ trông chừng ngươi khỏi con người [ mà giờ thì chúng cũng chết rồi- cô nói nhỏ]
-Vậy rốt cuộc là cô thực sự muốn gì
-À! Ngươi yên tâm là cái ta muốn không hề có giá trị và nó cũng là thứ chẳng ai muốn có! Ta ở đây để lấy lại cuốn sách! Nhưng yên tâm là ta cũng ở đây khi ngươi cần! Ta có thể trở thành phù thuỷ bảo trợ cho gia đình ngươi! Ngươi có mong muốn gì? - giọng nói choe choé vang lên khắp căn phòng.
-Trả thù! Trả thù cho danh dự của ta, của gia đình ta và của con gái ta! Cô làm được chứ?- khuôn mặt ông ta đen lại, lúc này đây ông ta thực sự đã đại diện cho những phần tối tăm của con người, quả thật những tham vọng của con người cũng thực sự khiến thần thánh cũng phải khiếp sợ.
-Không thành vấn đề! Hãy lập khế ước với ta, ta sẽ giúp ngươi trả thù cho gia đình và cũng sẽ giúp gia tộc ngươi giàu có và phát triển tới tận các thế hệ sau! Ta sẽ là phù thuỷ vàng bảo trợ cho gia tộc ngươi!
-Đổi lại cô được gì?
-Quyền năng! Khi chông coi một gia tộc lớn ta sẽ có được quyền năng tương đương với độ phú quý của gia tộc đó, chông coi một gia tộc từ thưở sơ khai (tức từ lúc gia tộc bắt đầu giàu có) ta sẽ nhận được quyền năng và sức mạnh gấp đôi. Đây là khả năng độc nhất của ta !
-Tôi chấp nhận, tôi sẽ ký khế ước với cô!
Cô ta mỉm cười, đột nhiên xung quanh họ không gian như đang mục dần ra.
-Khế ước đã hoàn thành, dấu hiệu của khế ước sẽ có trên người đứng đầu gia tộc!
Nói rồi họ thấy tất cả bọn họ đều đang ở một nơi rất xa so với lâu đài đang bốc cháy kia. Đứng từ đây có thể thấy rõ đám cháy đang cháy dữ dội. Đêm đó, hàng loạt các cái chết không rõ nguyên nhân , tất cả đều là các khách mời trong buổi đính hôn đó và tất nhiên bao gồm cả chàng trai đó. Tất cả thám tử đều không thể kết luận nổi mấu chốt của các cái chết. Nhưng có một gia đình mà họ nghi nhất,có người cho rằng họ đã chết trong đám cháy, có người lại khẳng định là đã gặp họ ở một nơi khác, nhưng có một điều mà họ thắc mắc là dù họ có đổ bao nhiêu nghi ngờ vào thì họ cũng không bao giờ tìm ra đầu mối họ là thủ phạm, để rồi gia tộc đó vẫn tồn tại được đến tận ngày nay.