Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà

Chương 28: Chương 28: Cặp vợ chồng mới cưới




Edit: Aeng앵

Ngày hôm sau, Hứa Tiếu Vi, Phó Thần cùng với đoàn phim đã đăng weibo chính thức nhằm xác nhận và làm sáng tỏ về bức ảnh chụp kia là ảnh chụp một phân đoạn trong phim, hơn nữa Hứa Tiếu Vi cũng ở trên Weibo đăng hai bức ảnh, đem những lời nói dối bịa đặt gửi cho một lá thư khởi tố.

Việc quan hệ tình cảm của Phó Thần bị phanh phui chỉ là một làn sóng trên mạng, sau đó lại bình yên trở lại.

Trong giờ nghỉ trưa của cả đoàn, Phó Thần đứng bên ngoài phòng nghỉ, nhìn Hứa Tiếu Vi đang say sưa chụp ảnh bữa trưa ở phòng sau.

Trên thực tế, sáu năm trước, sau khi Phó Thần đến thăm Hứa Tiếu Vi khi cô vừa kết thúc phẫu thuật, nhưng khi đó, người đại diện của Phó Thần sợ bị phóng viên chụp ảnh nên chỉ cho phép anh nhìn cô một lát rồi vội vàng đi, ai biết lần gặp một đó là lần gặp mặt cuối cùng của họ đâu. Trong sáu năm qua, Phó Thần cũng đi tìm cô khắp nơi nhưng vẫn không có thu hoạch gì.

Anh đã không ngừng tìm kiếm cô trong sáu năm qua, cho đến khi Hứa Tiếu Vi trở về bên cạnh anh một cách an toàn và bình yên vào 6 tháng trước. Phó Thần nghĩ rằng đó là một cơ hội mà ông trời đã ban cho anh, nhưng Phó Thần lại cảm thấy rằng Hứa Tiếu Vi bỗng trở nên rực rỡ hẳn lên, giống như là thay đổi thành một người khác. Anh không biết tại sao khi đó cô lại đột nhiên biến mất, cũng không biết trong những năm như vậy cô đã trải qua những gì, càng không biết cô và Giang Tấn rốt cuộc là cái quan hệ gì?

Kể từ ngày đến nhà Hứa Tiếu Vi ăn lẩu và gặp Giang Tấn ở bên cạnh, Phó Thần từ đáy lòng đã cảm thấy mối quan hệ giữa Hứa Tiếu Vi và Giang Tấn không đơn giản chỉ là mối quan hệ cấp trên – cấp dưới mà họ nói.

Đặc biệt là sau scandal, Giang Tấn, người được cho là không dễ dàng gì gặp được lại phá lệ định ngày hẹn để gặp “hắn” ( “hắn” ở đây là Phó Thần nha ~)

Gặp mặt thời gian rất ngắn, vừa đến Giang Tân đã vào thẳng vấn đề muốn nói với “hắn”

“Đây là lời cảnh báo tôi dành cho anh. Nếu tôi còn nhìn thấy hoặc nghe thấy một vụ bê bối nào của anh và Hứa Tiếu Vi trong tương lai, tôi sẽ không để anh lăn lộn trong giới giải trí này.”

Nếu việc Giang Tấn ở gần nhà Hứa Tiếu Vi đơn giản đã khiến Phó Thần hoài nghi về mối quan hệ của họ, thì việc Giang Tấn chủ động đến gặp ảnh đã khiến trong lòng Phó Thần xác định được mối quan hệ của bọn họ.

Lúc này, đạo diễn dẫn một vài người vào để phát đồ tráng miệng cho mọi người, nói rằng trong thời gian này mọi người đã làm việc chăm chỉ.

Phó Thần bước vào, ngồi bên cạnh Hứa Tiếu Vi, đưa ly cà phê mà anh vừa mua vào tay cô, “Có phải tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì không? Như thế nào mới nói được một nửa lại không nói nữa?”

Hứa Tiếu Vi trong miệng còn hàm chứa một ngụm cơm, nghe thấy anh hỏi vấn đề này liền bất giác nhớ đến cảnh hít thở không thông với Giang Tấn tối hôm qua, cô vội nuốt thức ăn vào miệng rồi đổ vài ngụm nước ấm rồi mới ngượng ngùng cười, “Không có việc gì, chính là đột nhiên không tín hiệu.”

Phó Thần kinh ngạc, “Không có tín hiệu?!”

Làm sao có thể, mặc dù vị trí của cô ấy không phải ở trung tâm thành phố, nhưng vị trí đó cũng là nơi tốt nhất trong toàn thành phố W, sao có thể nói không có tín hiệu là không có tín hiệu được.

Phó Thần còn muốn nói điều gì đó về chủ đề này, Hứa Tiếu Vi đã nhận chiếc bánh đậu phộng từ tay đạo diễn vào đúng thời điểm này liền nói lời cảm ơn.

Khi đạo diễn một lần nữa ngồi xuống ăn, Hứa Tiếu Vi liền đem cái bánh đậu phộng cho một đứa bé ngồi ăn lặng lẽ bên cạnh cô, “ Cho em ăn này.”

Bé gái này đóng vai cô khi còn nhỏ, hôm nay mẹ của bé không có mặt ở đoàn phim, Hứa Tiếu Vi thấy em thân mình đơn bạc đứng bên ngoài đang thổi gió lạnh, mới đem em kêu vào nhà cùng nhau ăn cơm.

Bé gái có chút kinh ngạc nhìn Hứa Tiếu Vi, rồi nói bản thân cũng không có đói bụng.

Hứa Tiếu Vi đem bánh đậu phộng đặt ở trên tay em, “Chị bị dị ứng với đậu phộng nên không thể ăn nó. Em coi như là giúp chị ăn nó đi được không? Không cần lãng phí, có thể chứ?”

Bé gái nghe xong liền liên tục nói lời cảm tạ, rồi mới dám cầm lấy bánh đậu phộng lên ăn.

Phó Thần thấy Hứa Tiếu Vi ở cố tình dời đi lực chú ý, cũng liền thức thời không nói thêm gì về việc xảy ra đêm qua.

Những người trong đoàn thường mời mọi người ăn tối, trà chiều hoặc tráng miệng, nhưng đây cũng là lần đầu tiên đạo diễn chiêu đãi khách để bù đắp sự vất vả của mọi người.

Khi Hứa Tiếu Vi trở lại đoàn phim sau vụ tai nạn, rõ ràng là cả đoàn phim đều đối với cô đặc thù chiếu cố, mặc dù không thể nói là cố ý nhưng bản chất Từ Hiểu Đông rất nhạy cảm, có thể phát giác mọi người đều nhìn cô với những ánh mắt khác nhau.

Có một lần Hứa Tiếu Vi đã tìm đến để hỏi đạo diễn là vị nhân viên công tác nào đã cứa cô vào hôm xảy ra sự cố, nói là muốn cảm ơn người kia, đạo diễn lập tức giấu đầu hở đuôi mà nói một câu, “Là nhân viên công tác phụ trách dây thép. Đây là một sai lầm trong công việc của nhân viên đó. Có thể là vì áy náy khi làm cô bị thương nên đã cứu cô, nhưng cũng đã bị đoàn phim chúng tôi sa thải vì thái độ làm việc của nhân viên đó.”

Không chỉ đạo diễn trả lời câu hỏi này mà ngay cả những người bình thường của đoàn phim cũng trả lời gần như thế này, vì vậy, hành trình tìm người đã cứu mình của Hứa Tiếu Vi đã kết thúc trước khi nó bắt đầu.

Sau khi Giang Tấn trở về từ một chuyến công tác, Hứa Tiếu Vi đã chuyển từ khách sạn trở về biệt thự vào ngày hôm sau. Dì Vương trong ngày hôm đó trong nhà lại có việc gấp cần phải trở về nhà một chuyến nên cũng chỉ giúp Hứa Tiếu Vi thu xếp lại hành lí liền vội vã rời đi.

Hứa Tiếu Vi đặt hộp đồ dùng hàng ngày lại bàn trang điểm, sau khi thu xếp xong xuôi thì mới xuống lầu uống nước, uống nước xong bụng bắt đầu kêu ầm lên, Hứa Tiếu Vi đành phải đi vào bếp tìm nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh.

Dì Vương trước khi rời đi đã nói với cô rằng Giang Tấn sẽ không bao giờ xuống bếp nấu ăn, cho nên trù nghệ càng nói không luôn, từ nhỏ đến lớn hắn cũng chỉ thuần thục một loại một loại món ăn - miễn là không dùng dầu là có thể làm được.

Ví dụ như bánh bao đông lạnh nhanh.

Hoặc ví dụ khác là mì gói.

......

Cho nên hôm nay trước khi đi dì Vương đã cố ý chuẩn bị rất nhiều hoành thánh, sủi cảo, dì còn mua mì về chất đống trong tủ lạnh, để khi đói bụng có thể nấu và ăn liền.

Hứa Tiếu Vi nhìn cái bọc sủi cảo đông lạnh liền không có cảm giác muốn ăn, liền sang ngăn khác lục tìm nguyên liệu xem có thể làm món đơn giản nào.

Ngay sau đó chuông cửa vang lên, Hứa Tiếu Vi tưởng dì Vương bỏ quên thứ gì, liền chạy lon ton ra cửa với mớ rau vừa lấy trong tủ lạnh ra.

Cánh cửa gỗ đỏ bị đẩy ra, hai thân ảnh cao gầy đứng ở ngoài cửa, Ngô An Toàn lùn hơn Giang Tấn đến nửa cái đầu, phong cách ăn mặc của hai người cũng thay đổi đáng kể. Ngô An Toàn thích phong cách giản dị, phóng khoáng trong khi Giang Tấn lại là một thân tây trang màu tối.

Nhìn thấy đó là Giang Tấn, trên mặt Hứa Tiếu Vi chợt nở nụ cười, theo thói quen cầm lấy chiếc cặp trong tay hắn,

“Anh về rồi? Hôm nay không cần tăng ca sao?”

Khi Ngô An Toàn nhìn thấy hai người bọn họ trước mặt., một người duỗi tay đưa, một người tự nhiên tiếp nhận chiếc cắp một cách tự nhiên liền trợn tròn nhìn.

Dựa theo thói quen tính đến trình độ này thì hai người này tuyệt đối không phải là lần một lần hai ở chung với nhau!!

Hứa Tiếu Vi và Giang Tấn không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của Ngô An Toàn, cho đến khi Giang Tấn vào nhà thay giày, Ngô An An mới lâng lâng ở phía sau, bất giác nói ra suy nghĩ của mình.

“Hai người không cảm thấy bộ dáng này của mình đặc biệt giống.....”

Hứa Tiếu Vi cùng Giang Tấn lần lượt quay lại nhìn anh.

Ngô An Toàn: “....với những cặp vợ chồng mới cưới sao.”

_________________________

Mong các bạn sẽ có những giây phút đọc truyện hay.

Nếu thích hãy để lại ngôi sao nhỏ⭐ và COMT để tạo động lực cho chúng tớ tiếp tục làm truyện nhé!

#Aeng앵

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.