Chủ topic 23:05 9/03/2017
Từ lần trước tôi say khướt về nhà tính đến nay đã qua sáu ngày. Tôi không thích mùi bia rượu, sau khu uống say sau cả người như bước trên mây, tôi cứ đi thẳng đến khi đâm đầu vào tường.
Tiếng cười, đủ loại tiếng cười, bây giờ hồi tưởng lại thì nghĩ đó là thiện ý của họ. Có người nói, chỉ là có người nói, tôi rất mất mặt oa oa khóc lớn, kéo quần áo của anh không buông, ai cũng không ngừng dỗ… Nhưng tôi một chút ấn tượng cũng không có. Anh nói tôi nhất muốn kéo anh tìm giày cả đêm.
Cảm giác mất khống chế khiến người ta mê muội. Tôi cũng hút thử thuốc lá, không bị sặc, tôi đối với mùi thuốc lá rất quen thuộc —— trước kia tôi đã từng luôn phải ngửi mùi thuốc lá và dầu máy.
Thuốc lá rượu là bước đầu tiên tiến vào văn minh xã hội sao? Anh nói phần lớn thời điểm khi chúng ta ở bước đầu mở ra quan hệ với người khác thì sẽ sử dụng chúng. Nhưng cũng không phải tất yếu. Tôi có thể hiểu được. Còn có chuyện căn phòng, các bạn đã nói như vậy, tôi quyết định vẫn duy trì nguyên dạng, suy cho cùng đã quen với khung cảnh này.
Còn có một chuyện không tốt, dượng và mẹ cãi nhau. Đây là lí do vì sao lâu rồi tôi mới đăng bài, bọn họ cãi nhau trong phòng nhưng giọng thực sự quá to khiến tôi nghe thấy. Tôi bỏ bút chì xuống vội vã chạy tới, dượng hoàn toàn không giống bình thường, lông mày nhăn chặt lại, đôi mắt như phun lửa, cánh tay tráng kiện nắm thành nắm đấm. Nhìn thấy tôi hai người ngừng cãi vã, nhưng mẹ quay mặt sang một bên, cắn miệng, nước mắt chảy xuống.
Ta ôi: “Mẹ, làm sao vậy?”
Mẹ: “Không sao, Tiểu Nguyện, không sao đâu.”
Mẹ: “Vậy tại sao mẹ khóc?”
Mẹ: “Tiểu Nguyện, trở về phòng đi.”
Tôi cảm thấy dượng muốn đánh mẹ, tôi quen cái cảm giác này, tôi thậm chí cảm thấy run chân. Tôi không biết tôi nên làm thế nào.
Em gái nghe tiếng cãi nhau cũng tới, trốn ở phía sau lưng tôi thò đầu ra cẩn thận nhìn quanh một chút, em thấy mọi người không nói lời nào, chạy đến phía trước ôm chân mẹ, “bố mẹ đừng cãi nhau ~” tiếp theo em lại ôm lấy dượng, chớp mắt nói, “Bố ơi, bố còn chưa kể chuyện cổ tích cho con nghe.”
Tôi mơ mơ hồ hồ nhìn mọi chuyện cứ như thế trôi qua. Nghi hoặc, đồng thời có chút lo lắng đề phòng. Không biết bởi sao, nhưng bây giờ tôi mới nghĩ, đêm đó không biết có phải là sợ hãi không tôi nghe thấy thanh âm như vật nặng đánh vào thân người, khiến cho người ta cắn chặt miệng mà âm thanh vẫn len lỏi thoát ra như tiếng rít gào đau khổ mãi mãi không chấm dứt. Tôi chuẩn bị sẵn sàng, một khi có động tĩnh liền lao ra.
Tôi trợn tròn mắt mãi đến tận hửng đông.
@Hậu cung xuất sắc được ba ngàn 23:53 9/03/2017
Tiểu Nguyện, cậu là một thanh niên trưởng thành rồi. Phải biết vợ chồng trong lúc ở chung cãi nhau là rất thông thường, mâu thuẫn có lớn có nhỏ, có vấn đề gì ngày mai giải quyết, có thể bọn họ cần sự giúp đỡ của cậu, cậu phải học cách theo lý tưởng của mình. Đừng để tâm vào chuyện vụn vặt.
@Giữa hạ mơ nước dừa 00:08 10/02/2017
Tiểu Nguyện thật ra trong gia đình có cãi vã là chuyện rất bình thường. Dượng và mẹ có thể chỉ là nhất thời ý kiến không hợp, mới xảy ra tranh luận. Cậu không cần phải sợ những chuyện này bình thường chỉ là khúc nhạc dạo ngắn, hiện tại cậu đã không bị giam cầm nữa, bởi vì có tình yêu trong đó, vậy nên cho dù cãi vã cũng sẽ không xảy ra chuyện cậu sợ đâu. Không phải sợ không phải sợ
@Ngọc Nguyệt 16:13 10/03/2017
Tiểu Nguyện, có thể lúc đó mẹ và dượng vì một ít chuyện nên cãi nhau, thế nhưng mỗi người đều là cá thể độc lập, không phải ai cũng đều có thể hiểu được suy nghĩ của người khác, cãi nhau là bởi vì không cách nào tốt để nói chuyện, nhưng đây không có nghĩa là mẹ cậu và dượng không yêu nhau, cậu phải biết họ và chúng tôi đều yêu cậu, chỉ là không thể kìm nén tâm trạng của mình mới có cãi nhau chuyện như vậy xảy ra, cậu hiểu không
@Tiểu trứng gia 16:24 10/03/2017
Tiểu Nguyện, cãi vã là bình thường, nhưng nếu như dượng đánh mẹ, đó là không đúng. Nếu như xảy ra chuyện như vậy, phải bảo vệ mẹ và bản thân mình!
@Bàn trà bạch phát 17:00 10/03/2017
Tiểu Nguyện, bảo vệ tốt mẹ và bản thân, nhớ hỏi mẹ có muốn tìm các cô chú cảnh sát không! Lần sau tái khám nhớ kể những gì xảy ra với bác sĩ tâm lý.
————————————————————————————————————
@run ca, anh và Tiểu Nguyện tựa hồ sắp nghênh đón chuyển ngoặt…
@Đệ đệNO1 18:55 10/03/2017
Cho rằng là một truyện nhẹ nhàng vui vẻ, không ngờ tới lại nặng nề khủng bố như vậy
@Phân khối a ÚY 23:06 10/03/2017
Ôm một cái Tiểu Nguyện, gia đình cãi vã là sẽ có, nhưng nếu như nếu như động tay chân nhất định phải bảo vệ tốt bản thân, mẹ và em gái.
@Thường thường 00:00 11/03/2017
Tiểu Nguyện, dượng và mẹ cãi nhau có thể là bởi vì có một chút quan điểm bất hòa, đây là bình thường, không cần quá mức lo lắng, để họ tự giải quyết được không?
_________________________________
Thực ra đạo lý này Hạ Xưa mãi sau mới hiểu. Vì gia đình Hạ Xưa bố mẹ luôn cố gắng hạn chế xích mích cãi vã trước mặt con cái. Dù có giận nhưng có con cái ở đó thì cũng cố tỏ ra bình thường nên Hạ Xưa nghĩ chắc giận dỗi nhau xíu thôi. Tuy hồi bé bị bố mẹ đánh rất nhiều nhưng bố chưa bao giờ đánh mẹ Hạ Xưa. Có lẽ bố mẹ muốn cho Hạ Xưa một tuổi thơ êm đềm nhất….
Sau này Hạ Xưa đến nhà anh chị ở gặp cảnh 2 người cãi vã Hạ Xưa rất sợ. Anh còn đánh chị nữa nhưng sau đó hai người lại làm lành. Dần dần Hạ Xưa cũng quen một chút. Nhưng nghe nói anh từng đánh chị tới mức vào viện nên mỗi lần 2 người cãi nhau Hạ Xưa đều rất sợ. Cháu Hạ Xưa thì rất bình tĩnh thản nhiên nói dù sao cũng không bỏ nhau đâu, còn có con cái mà. Nếu mẹ bị đánh nặng thì phải gọi cho bà để đưa vào viện thôi.
Nói chút về rượu và thuốc lá, Hạ Xưa uống rượu bia vào sẽ trở nên khó tính cộc cằn. Thuốc lá từng thử hồi học cấp 2 gì đó. Sặc rất kinh khủng mà không sặc cũng chẳng có vị gì nên không hiểu người ta sao nghiện được.