Bên Tôi Đi! Cô Bé Ngốc

Chương 18: Chương 18: Hạnh phúc không tồn tại




Tại nhà My. 
- My à…pamẹ nghĩ con ko nên qen Ken đâu. 
- Sao pamẹ nói z - My nghiêm trọng. 
- Ken nó sắp cưới vợ rồi. Con đeo bám nó hoài sao đc. 
- Con ko đeo bám anh ấy. Con và anh ấy yêu nhau thật lòng mà, hôn ước đó là do pa ah ấy thui. 
- Mẹ ko bít cn ko đc qen nó đâu, nghe ko. 
- Con mặc kệ, pamẹ cn z là cn giận giống lúc trước đó nha. - My giận
My giận và bỏ ra ngoài. Tính cô như trẻ con z á giận tí là hết ngay thui. Cô gọi cho Khanh ra…
- Alo…Khanh hả ra gặp tao. Có chút việc nè, nhanh lên nha. 
- Ok…đợi tao chút, ra ngay. 
My ngồi xuống chiếc ghế ở công viên và đang đợi Khanh thì vô tình gặp Vy đang đi vs bạn. My định bước đi thì…
- Nè làm jì tránh mặt tôi z…hay cô sợ tôi à. 
- Hơ… sợ cô sao chắc có chuyện đó mà ha. 
- Ko cần bít cô có sợ hay ko nhưng mà sao cô cứ bám theo Ken thế tôi đã nói rồi còn jì, cô mất trí hay sao mà ko nhớ z. 
- Ủa là nó đó hả…nhỏ mà bà nói cướp chồng bà đó Vy - Bạn Vy (Đừng để ý cô ta chỉ xuất hiện 1 lần nên khỏi ns tên nha ^ _^) 
- Ừm con nhỏ ko bít xấu hổ đó bà. 
- Nè…cô vs Ken đã cưới chưa mà gọi là chồng…vs lại Ken yêu tôi ko yêu cô. Nói dối mà ko chớp mắt à. 
- Woa…cô là gđ có giáo dục mà nói chuyện hay thật đó. Ko bít pamẹ cô dạy cô như thế nào ko bít…
- Tôi cấm cô đem pamẹ tôi ra nói như z nghe chưa hả. Vs lại tôi có ns jì cô đâu mà cô nói như z hả…
- Tôi ns thì sao - Bn Vy.  
My rất tức khi nghe Vy sỉ nhục gđ của mình như z. Cô tát Vy một cái trời giáng. 
- Cô dám…mà ko sao, bs ns có thai ko nên tức giận đúng ko bà. 
- Ừm…mặc kệ nó đi. 
- Khoan…cô có thai vs ai z. 
- Ken đó…chồng tôi đó có jì hay sao. 
- Thui tui vs bà đi zề thui Vy. 
Cô đang rất sóc và Khanh  xuất hiện nhưng ko bít chuyện jì đã xảy ra, cô chạy đến khoác cổ My…
- Xl tao đến trễ - Khanh cười 
- Tao zề đây - My khóc thút thít và chạy đi
- My…có chuyện jì thế…My
~~~~~ Tại nhà My ~~~~~
- Mẹ ơi đáng lẽ con phải tin lời pamẹ nói. 
- Có chuyện jì sao con lại khóc thế kia…
- Vy…cô ta đã mang thai vs Ken rồi mẹ ơi. - My nức nở
- Có chuyện đó nữa sao…thui đc rồi cn lên phòng đi. Và con nên chấp nhận sự thật đi con gái à. 
Kể từ đó cô nhốt mình trong căn phòng chỉ bít ngồi vào một góc tối tăm của căn phòng và ko ăn uống suốt mấyy ngày. Dường như nước mắt của cô lm cho căn phòng trở nên âm u và ghê rợn. 
( Hum nay t/g rảnh nên bù cho các bn đó nha. Nhớ ủng hộ t/g nha ^ _^) 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.