~~~~ 6h10' sáng ~~~~
- My à đừng lười nữa, dậy đi học đi nè, My - (Gõ cửa)
Im lặng * Cạch * (Mở cửa)
- Nghe anh nói không, dậy nhanh lên
- Hôm nay e nghỉ nha, e thấy hơi mệt - Yếu đuối
- Sao thế, bệnh à! (Sờ trán My) - Nóng quá nè
- Ko sao, anh đi đi
- Em bị z sao anh đi được.. thui để anh ở nhà lo cho - Lo lắng
- Đã nói ko sao mà, đi đi - Hối thúc
- Nhưng mà....
- Đi đi mà...
(Ngập ngừng)
- Z chìu anh zề anh đưa đi bệnh viện khám, ở nhà nhớ uống thuốc đó nha - Dặn dò kĩ lưỡng
~~~ Đến trường ~~~
- Ê vẻ mặt lo lắng qá zạ... My đâu rùi - Khanh *Khoác vai*
- My bệnh rùi... còn Bin đâu
- À Bin á... Bin... a (Ngập ngừng)
- Tao nè, nhìu qá, qa phụ xíu coi
- Mày mua chi nhìu bánh qá zạ mạy - Đỡ
- Bà xã tao mún ăn mà - đỏ mặt
- Bà xã hả...ai
- Khanh nè - Giơ tay
- À... tưởng e hùi bữa chứ - Chọc ghẹo (Người lạnh như băng mà cx bít chọc... hiếm)
- Em nào Binnn - Khanh giận
- Ko có Ken giỡn thui mà phải ko Kennn - Liếc
- À... ừm giỡn
~~~~ Zô học ~~~~
- Bài này hơi khó, Ken lên giải đi e... học sinh giỏi nhất lớp nè - Cô Vân (Tiết toán)
- ... (Ko động tỉnh)
- Êêê.... cô gọi kìa - Bàn kế bên kia
- Jì... cô ơi cho e xin zề sớm nhà e có việc
- Chiện qan trọng hơn việc học ko mà đòi zề
- E xin zề cô cho zề là đc rùi mà - Bực tức
- E ăn nói zí cô như z à, cô ko cho e zề - Gõ thước mạnh
- E nhất định phải zề, dù jì cx phải zề cô hỉu chưa
- được e đi zề đi... từ này zề sau đừng có zô tiết của tôi, tôi cấm đấy
- Được, chào tạm biệt cô - Bỏ đi ra ngoài
(2 ông bà tám móc đt ra)
*Căng qá Bin ơi, do My bệnh đó Bin* - Đc gửi đi
*Xíu mình ghé qa xem sao*
- Còn mấy e nữa, học đi, học theo đi, rùi các e sẽ ko có tương lai - Nạt lớn
- Ể.... vạ lây kìa
- Im hết cho tôi - Cô Vân tức
- Dạ thưa cô.... - Đồng thanh
~~~~ Tại nhà My ~~~~
- My..... e sao rùi, sao nóng thế. - Bước lẹ zô phòng
- E ko sao, do chưa uống thuốc thui mà... e nghĩ xíu là hết à
- Anh đã nói trước là phải uống thuốc mà... sao e ngang bướng qá z hả... thuốc ko uống nóng thế này, anh mà ko zề sớm z là có chiện ji xảy ra hả... rùi anh phải làm sao mà sống đây hả (Tức nặng)
- E... e xl, a đừng giận e mà - Kéo kéo tay
- Đi bệnh viện liền đi.... nhanh lên
- E ko đi bệnh viện đâu mà - Buông tay
- Anh bảo đi ngay
- Nhưng mà e ko muốn... anh đừng ép e mà - Năn nỉ
- Đấy e lại ngang bướng rùi đấy, sao e cứ phải như thế chứ hả, e đừng có lì zí anh nha... mau lên, đi liền nè.
- E... e sợ.. . sợ bệnh viện
- Tại sao lại sợ bệnh viện chứ, nơi đó cứu e đấy
- Em..... em....
- Thui ko nói nữa, mau đi thui - Kéo tay My
* Cạch *
- Ken.... ko đc đâu Ken
- Khanhhhh.... cứu tao zí
- Tại sao lại ko đc... - Nhăng nhó.
- Tại vì... - nói ko ra lời vì qa mệt
- Tại vì.... Lúc nhỏ My đã bị một đám người bắt làm con tinh... sau đó còn bị trúng 1 viên đạn, hôn mê suốt 3 tháng đấy....sau khi tỉnh lại My lại bị bắt văng xuống một cái hồ nước lớn sau bệnh viện xém mất cả mạng, nên đã ám ảnh đến bây giờ đấy. - Bin (Được Khanh kể cho nghe)
- Đúng thế đấy - Khanh (hụt hơi)
- My.... My à.. anh xl. Anh ko hề hay bít zề qá khứ đau đớn này của e nên mới thế...
- Ko sao đâu mà, a đừng bắt e đi bệnh viện nữa nha Ken
(Hết chap 25 rùi, dài ko bù đấy từ nay t/g sẽ chăm đăng hơn nữa nha....)