Bệnh Chiếm Hữu

Chương 112: Chương 112: Tàn nhẫn




Editor: Mary

Beta-er Sel

Thời Ôn vội vàng click mở hot search. Từ giao diện tiến vào Weibo của Sở Bách.

Weibo có hàng triệu lượt theo dõi.

Sở Bách tag cô vào một bài viết:

Tôi cùng @Thời Ôn quen biết gần mười năm, tôi hiểu rất rõ con người của cô ấy. Cô ấy căn bản không có lí do để làm ra loại chuyện này, cũng vô cùng khinh thường mấy chuyện tiểu nhân như thế.

Tiểu Ôn đã nói, nếu Đinh Tư Thanh thật sự “hiểu lầm” là cô ấy đẩy người, nghĩa là liên quan đến việc cố ý đả thương người khác, nên giao cho cảnh sát xử lý, cô ấy sẽ tự nguyện phối hợp với cảnh sát để chứng minh trong sạch của mình.

Hiện tại một ít người tin ảnh chụp không rõ ràng, đem chuyện chưa được cảnh sát chứng thực bàn tán khắp nơi, không biết là người nào có ý hãm hại Tiểu Ôn.

Thời Ôn đau đầu đỡ trán.

Không biết nên nói cái gì với anh ấy, dù sao cũng là vì tốt cho cô......

Người trong giới luôn hóng chuyện mới, cho dù cô nói nếu Đinh Tư Thanh chỉ ra và xác nhận cô đẩy người, cô sẽ tự nguyện phối hợp cảnh sát, chuyện này sẽ được giao cho cảnh sát xử lí, nhưng chắc chắn vẫn có người cho rằng “Mỗi người một chiêu“.

Chẳng hạn như, cho rằng cô có năng lực mua được cảnh sát, tuy rằng không có ảnh xác minh người đẩy, nhưng bọn họ nhất định sẽ tin tưởng Đinh Tư Thanh.

Thời Ôn lúc này mới nhớ tới hot search thứ nhất.

# Đinh Tư Thanh làm sáng tỏ #

Cái thứ nhất chính là bài viết của Đinh Tư Thanh.

Buổi tối ngày 17 tháng 7, tôi đi đến phòng của @ Thời Ôn tìm cô ấy, tất cả đều không giống những bức ảnh kia, bạn fan kia cũng không nên tự tiện đồn đại như vậy. Thời Ôn không có đẩy tôi, là do tôi không đứng vững bị ngã xuống, mới dẫn đến nứt xương.

Không thể giải thích sớm hơn tôi rất xin lỗi, làm Thời Ôn bị người trong giới hiểu lầm và công kích tôi thực áy náy, hy vọng @ Thời Ôn có thể tha thứ tôi.

Thời Ôn: “......”

Cô ấn vào comments, đôi mắt không nhúc nhích, vừa mới thoát ra liền thấy được một cái hot search đang chiếm vị trí thứ mười đầu bảng: # Ôn Bách #

Đây không phải tên couple của cô và Sở Bách sao?

Thời Ôn quên cả hô hấp, click mở hot search, lướt xuống màn hình, liếc mắt một cái tâm liền lạnh một nửa.

Minh tinh nổi tiếng đúng là được quan tâm rất nhiều, sức chiến đấu của fans vô cùng đáng sợ......

Năm đó Sở Bách ra mắt trong một nhóm nhạc, thời điểm đang sắp sửa nổi tiếng, đột nhiên bị tuôn ra một vài tấm ảnh cùng Thời Ôn ở phòng luyện vũ đạo, khuôn mặt thiếu niên ngây ngô, đứng trong phòng học, ánh sáng nhu hoà, trai tài gái sắc.

Đối với sự nghiệp của thần tượng, lúc độ nổi tiếng đang bay lên lại truyền ra tình yêu tai tiếng, chính là đòn đả kích trí mạng. Sở Bách nhanh chóng bị tụt lại, có chút không gượng dậy nổi. Nhưng cuối cùng anh ấy cũng nhịn qua, để lại một đám fans thật thật thà thà, mà fans mới tới đều biết đến sự tồn tại đặc biệt “Thời Ôn“.

Mấy năm trước, Thời Ôn ra nước ngoài cùng Sở Bách vô tình bị bắt gặp, lại lần nữa bị chụp lén, mà lần đó hot search không có ý bôi đen Sở Bách, ngược lại đẩy độ nổi tiếng của Sở Bách và bộ phim “Gương vỡ lại lành” anh ấy tham gia lên tới một tầm cao mới.

Không khó hiểu khi một đống fans bắt đầu ship CP “Ôn Bách”, cho rằng hai người bọn họ là tình ý chân thành.

Thời Ôn giải thích không dưới ba lần, nhưng những người ship CP đó hoàn toàn không nghe.

Thời Ôn mở đến số điện thoại của Trần Trì, cầm di động trong tay, suy nghĩ miên man.

Có lẽ...... Anh không dùng Weibo nên sẽ không biết?

Cô ôm tâm lý may mắn không ngừng tự trấn an chính mình, càng trấn an càng hoảng hốt.

......

Bách bách ta không bò đầu tường: A a a! Bách Bách thật là ấm áp, thời điểm tất cả mọi người hiểu lầm Tiểu Ôn, Bách Bách kiên quyết làm rõ mọi chuyện!

Ba ba Bách Bách: Đây không phải chân ái thì là gì! Giơ cao lá cờ “Ôn Bách”!!

Thời Ôn thật đáng yêu: Thật may có Bách Bách tin tưởng Tiểu Ôn của chúng ta, cảm động khóc khóc, thật là yêu mọi người——

Trần Trì trực tiếp đem di động quăng ra ngoài.

Mỗi lần đọc hot search, tâm đều tê dại như bị kim đâm.

Di động hướng đến phía bàn lớn, đập mạnh vào mặt bàn. Màn hình vừa vặn phản chiếu hình ảnh của Tống Đằng đứng bên cạnh.

Tống Đằng nhìn thế nào cũng cảm thấy không cam lòng, có chút khó chịu.

Trì tổng ở bên này làm bao nhiêu việc, cái người kêu Sở Bách đăng một bài viết trên Weibo liền thành anh hùng của Thời Ôn trong mắt người cả nước......

“Trì tổng, người trong giới luôn thích bàn tán loại chuyện này.”

Tống Đằng cẩn thận liếc hướng vòng tay của Trần Trì, mấy ngày nay vòng tay luôn kêu lớn.

“Ngài đừng quá để ý.”

“Tôi biết.”

Trần Trì mở folder ra, ngữ khí đạm nhạt, xem tới lui bảo đảm không có gì dị thường.

Tống Đằng quái dị mà dương dương mi, không thấy vòng tay vang lên, thoáng yên tâm.

“Buổi tối hôm nay tung ảnh chụp ở quán bar ra.”

“Được.”

Tống Đằng vừa bước chân ra khỏi văn phòng, di động của Trần Trì liền vang lên.

Anh nhìn thấy không có người liền không do dự tiếp máy.

“Cậu muốn huỷ tất cả công sức của chúng ta sao?” Thanh âm Leon mang theo tức giận.

Trần Trì: “Vòng tay hư rồi.”

Leon bị chọc cười, “Hư rồi? Nếu cậu không ở trong trạng thái dị thường nó tuyệt đối sẽ không kêu lên một tiếng!”

Trần Trì không nói lời nào.

“Trì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có liên quan đến mối tình đầu của cậu sao?”

“Tôi bên này rất bận rộn không rảnh nói chuyện điện thoại với cậu!”

Trần Trì không nói thêm lời nào, ngắt máy.

Cơm chiều đi qua, tới thời gian buôn dưa lê. Một cái hot search bỗng nhảy ra.

# Đinh Tư Thanh hôn nồng nhiệt rồi té ngã #

Tiểu tinh linh tinh lọc giới giải trí:

Theo một người chụp ảnh gửi bài. Ngày 15 tháng 7, anh ta ở gần quán bar “Chưa tỉnh” chụp cảnh đêm, sau khi sự kiện “Thời Ôn đẩy người” ở ngày 17 tháng 7 tuôn ra, anh ta mới nhớ tới bức ảnh đêm hôm trước tình cờ chụp được Đinh Tư Thanh.

Theo kiểm chứng, đêm đó Đinh Tư Thanh có đi đến bệnh viện tư nhân, bác sĩ đêm đó đã xác nhận là nứt xương, ngày 15 tháng 7 bị thương, Đinh Tư Thanh thân là người khiêu vũ không quý trọng chân mình nằm viện trị liệu, vì sao lại xuất hiện ở khách sạn ngày 17 tháng 7? Lại vô tình xuất hiện ở trước cửa phòng Thời Ôn còn té ngã? Làm fans hiểu lầm chính mình bị đẩy té, còn tung ra vài tấm ảnh chụp lén, làm cho Thời Ôn bị người trong giới mắng nhiếc, cách gần hai ngày mới đáp lại?

Không hiểu.

( ảnh đính kèm do nhiếp ảnh gia tự do cung cấp)

Thời Ôn “Woa” một tiếng, tiểu linh tinh đúng là chân ái, vậy mà có thể giúp cô làm sáng tỏ? Quá lợi hại!

Cô định gửi tin nhắn cho tiểu linh tinh, lại nhìn đến một bài viết mới trên Weibo.

Tiểu tinh linh tinh lọc giới giải trí:

Oa, phá án.

Có đính một đoạn ghi âm.

Thời Ôn click mở, một giọng nam say khướt.

“Giới giải trí quá rối loạn, hiện tại một cô gái nhỏ cũng có thể tàn nhẫn như vậy, vì cạnh tranh mà có thể lấy an nguy của mình ra đánh cược?”

Một người phụ nữ lên tiếng, “Nói cái gì vậy?”

“Hai ngày nay náo loạn đến rối tinh rối mù, tôi nói cho cô biết, là Đinh Tư Thanh tìm tôi hãm hại một cô gái khác......”

Thời Ôn không tiếp tục nghe, tắt ghi âm.

Nhắn tin cho tiểu tinh linh.

【 Cảm ơn bạn! Thật sự bạn đã giúp tôi rất nhiều, tôi không nghĩ tới sự tình sẽ được xoay chuyển như vậy.】

【 Tôi còn muốn hỏi một chuyện, chứng cứ này bạn lấy ở đâu vậy? 】

Tiểu tinh linh trả lời rất nhanh.

【 Có người gửi cho tôi. 】

【 Bạn có thể cho tôi biết Weibo của người này không? 】

【 Được thôi. Nhưng là một tài khoản mới, không có bài post nào cả. @......】

Thời Ôn bấm vào trang chủ của đối phương, trống rỗng, tên cũng vừa được đăng ký.

Hình như là Trần Trì, anh bắt đầu chơi Weibo? Như vậy anh có thể nhìn thấy cái hot search “Ôn Bách” đúng không?

Khu biệt thự ở Nam Đều. Đinh Tư Thanh cuộn mình trong chăn, nhìn đến hot search tay chân lạnh băng.

Xong rồi. Sự nghiệp minh tinh kiếp này của cô ta xong rồi......

Tin làm sáng tỏ...... Chẳng qua chỉ để nguỵ trang, chủ yếu là làm rõ việc cô ta nói dối, phơi bày ngày cô ta thật sự bị thương.

Thật ra là để cắt đứt đường lui của cô ta, để cô ta tự cắn đầu lưỡi, tự vả mặt.

Đinh Tư Thanh mất hồn phách mà ngã trên giường, nghĩ đến ghi âm, đôi mắt dần dần khôi phục tiêu cự, gọi điện thoại cho Tống Đằng.

Điện thoại kết nối.

Đinh Tư Thanh cuồng loạn, “Vì sao muốn bôi nhọ tôi?! Đoạn ghi âm kia là các người làm giả!!”

Tống Đằng không nhanh không chậm nói: “Giả tạo là thật, cô mua được người hãm hại cũng là thật.”

Đinh Tư Thanh cười lạnh, “Tôi không hiểu anh đang nói gì cả, nhanh xóa đoạn ghi âm kia!”

Chỉ cần không có ghi âm, tất cả đều có thể cứu vãn.

Cô ta không bôi nhọ Thời Ôn đẩy người, cô ta chỉ nhảy Disco với người khác, nói sai thời gian bị thương, nhưng cô ta nhất định sẽ sửa. Chỉ cần cô ta tỏ vẻ tình nguyện thay đổi, đều sẽ tốt.

Nhưng không thể để cho người khác biết là cô ta chơi thủ đoạn hãm hại Thời Ôn.

Đinh Tư Thanh run giọng: “Đem ghi âm xóa, đoạn ghi âm kia của các người là giả! Bằng không tôi sẽ cáo các người vu oan hãm hại!”

Cô nhất định sẽ tìm một nữ phóng viên hỗ trợ, mà không phải đàn ông.

Tống Đằng nhướng mày, “Được, tôi sẽ đem ghi âm xóa.”

Đinh Tư Thanh thấy anh đáp ứng sảng khoái như vậy, luống cuống, “Anh chờ một chút!”

Vì sao liền sảng khoái đáp ứng như vậy?

Không đúng! Bọn họ khẳng định tính kế cô ta, chờ ghi âm bị xóa, cô ta thanh minh giải thích chính mình không hãm hại Thời Ôn, rồi sau đó, Trần Trì lại thả ra một đoạn ghi âm thật.

Nhất định là như thế...... Giống như cố tình làm cô ta lên tiếng......

Đinh Tư Thanh thống khổ mà bứt tóc, “Vì sao đối xử với tôi như vậy?”

“Thật tàn nhẫn, Trần Trì...... Anh thật tàn nhẫn......”

Tống Đằng mặt vô biểu tình cắt đứt điện thoại.

“Trì tổng, giải quyết xong rồi.”

Trần Trì đang cúi đầu mân mê di động, lên tiếng hỏi: “Mấy dòng này có nghĩa là gì?”

Tống Đằng nhìn về phía màn hình di động của anh, “À...... anh mau đến bảo vệ em.”

Trần Trì ghét bỏ mà ngó hắn liếc mắt một cái.

Tống Đằng đứng thẳng, cảm thấy chính mình thực vô tội.

Thời Ôn rất muốn gọi điện thoại cho Trần Trì, nhưng tiểu tinh linh vẫn luôn đang hỏi chuyện cô.

Cô tự nhiên không thể từ chối, bởi vì tiểu tinh linh giúp cô chuyện lớn như vậy, hơn nữa, tiểu tinh linh thật sự giống hệt một tiểu tinh linh, rất là đáng yêu.

Nói chuyện hồi lâu, tiểu tinh linh thấy thời gian đã muộn, chủ động nói đi ngủ.

【 ngủ ngon, mơ đẹp. 】

Thời Ôn trở mình.

【 ngủ ngon, chúc bạn mơ đẹp. 】

Đã 11 giờ tối, gọi điện cho Trần Trì không tốt lắm.

Thời Ôn nghĩ, tắt đèn đầu giường.

Màn đêm kéo đến, đèn ở Nam Đều rực rỡ lập loè, đứng ở chỗ cao trông về phía xa, giống tòa cuồng hoan Bất Dạ Thành.

Trần Trì cầm điện thoại di động để qua một bên, bắt đầu làm việc.

Di động rung một chút.

Anh liễm mi, nhìn đến tên Leon, mày lại nhăn chặt vài phần.

“Trì, tôi chuẩn bị đến kiểm tra cậu.” Leon đi thẳng vào vấn đề.

Trần Trì tháo mắt kính tơ vàng xuống, “Cậu tới làm gì?”

“Tôi lo lắng, nhất định phải đến xem.”

Trần Trì: “...... Tôi không có việc gì. Mọi chuyênn bên này đều đã được giải quyết, không có vấn đề gì, cậu đừng tới.”

“Tôi mới vừa lên máy bay. Cậu xác nhận không có việc gì?”

“Xác định không có việc gì.” Trần Trì cong cong khóe miệng, “Một chút rắc rối đều giải quyết xong rồi, kế tiếp chính là chuyện của tôi và cô ấy.”

“Tình huống của cậu và cô ấy hiện tại như thế nào?”

“Không muốn nói.”

“...... Đừng nói chuyện với tôi như vậy, tôi là bác sĩ tâm lý của cậu!”

“Tôi muốn làm việc, chờ cậu đến rồi rồi nói sau.”

“Được, cậu cũng bận rộn. Tôi phải tắt di động, tạm ——”

Ngắt cuộc gọi, Trần Trì đang chuẩn bị đặt điện thoại di động sang một bên, lại nhìn đến một loạt tin tức luôn hiện lên trên Weibo.

Về Thời Ôn và Sở Bách.

Anh mím môi.

Click mở.

Nực cười.

Trần Trì nhìn đến nội dung, cười lạnh một tiếng.

Sở Bách là cái gì chứ.

Trong lòng nghĩ như vậy, anh lại không kìm được click mở hot search #Ôn Bách#.

Giơ lên cao lá cờ Ôn Bách: A a a, thuyền của Thời Ôn và Sở Bách tôi muốn chèo cả đời!!!

Mặt Trần Trì cứng đờ, đồng tử mở rộng.

CP?

Couple??

Người yêu??!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.