Bệnh Mỹ Nhân Không Làm Thế Thân

Chương 75: Chương 75




“Lần trước bệ hạ đã nói lần này chỉ tính nếu ta thắng, tiền thắng cược của bệ hạ không phải đã bị bệ hạ lấy đi từ trước rồi sao?”

Nghĩ đến nụ hôn kia, cùng với những việc xảy ra sau nụ hôn đó, mặt Thẩm Úc lại nóng lên.

Phần da thịt trong lòng bàn tay bị vuốt ve, cảm giác tê dại lan tràn theo mảnh da thịt đó, uốn lượn rồi hướng dần lên trên.

Thương Quân Lẫm bình tĩnh nhìn Thẩm Úc, ánh mắt hắn càng ngày càng sâu thẳm: “Quả thật trẫm đã nói thế, nhưng lần này trẫm muốn, A Úc có cho hay không?”

Trên bàn tay như bị đốt lên một ngọn lửa, ngọn lửa ấy đang đốt từ bên ngoài vào trong, Thẩm Úc thử rụt tay lại nhưng lại bị nam nhân ngăn cản.

Lực Thương Quân Lẫm dùng để cầm tay y cũng không lớn, nhưng lại vừa đủ để giữ y lại, Thẩm Úc thử vài lần nhưng cũng không thể rút tay về.

Nam nhân nắm lấy bàn tay y rồi nâng lên phía trên, hắn hơi cúi đầu, một nụ hôn mềm nhẹ dừng trên mu bàn tay của Thẩm Úc.

Ngón tay của Thẩm Úc hơi cuộn lại theo bản năng.

Thương Quân Lẫm vẫn không buông tay y ra, hắn thân mật hôn, nụ hôn ấy trượt dần từ mu bàn tay xuống những ngón tay, môi mỏng của hắn khẽ nhếch lên.

Thẩm Úc chỉ cảm thấy trên ngón tay truyền đến cảm giác nóng và ướt, y muốn rút ngón tay về nhưng lại bị nam nhân mạnh mẽ giữ lại.

Đầu ngón tay liên tục truyền đến cảm giác bị gặm cắn, ánh mắt của nam nhân dừng ở trên người y, dường như hắn không phải đang gặm cắn ngón tay y mà là đang nhấm nháp một thứ gì đó ngon lành.

“Bệ hạ, ngươi buông ta ra, dơ......” Thẩm Úc nghiêng đầu tránh khỏi tầm mắt của nam nhân, vành tai đỏ như sắp nhỏ máu lộ ra ở trước mắt nam nhân.

Yết hầu của Thương Quân Lẫm nhô lên, ngọn lửa trong mắt hắn như đang lan tỏa với tốc độ nhanh như ngọn lửa lan trên đồng cỏ.

“A Úc, trẫm muốn hôn ngươi.”

Giọng nói hàm hồ* vang lên, lông mi Thẩm Úc run rẩy, cúi đầu không nói lời nào.(không phân đúng sai.)

Thương Quân Lẫm cười nhẹ, phát ra tiếng, đầu lưỡi hắn vòng qua ngón tay y, để lại một vệt nước.

Thẩm Úc rũ mắt nhìn về phía bên kia, không biết tay y đã được hắn buông ra từ khi nào, nam nhân đi qua phía sau người y, cúi người, áp vào bên tai y: “A Úc, cho trẫm hôn ngươi, được không?”

Tuy là lời dò hỏi nhưng Thương Quân Lẫm cũng định đợi Thẩm Úc trả lời, hắn áp sát vào vành tai vừa tươi đẹp vừa ướt át của y, hơi há mồm.

Trái cây đã chín đỏ bị cho vào trong miệng, răng nanh nhẹ nhàng nghiền lên nó, trái cây quá mềm mại, chủ nhân sợ cắn mạnh sẽ hỏng mất nên không dám dùng sức.

Vành tai bị đối đãi như vậy, cả người Thẩm Úc phát run, mọi giác quan của y đều bị bịt kín bởi một tầng sương mù, lúc bừng tỉnh vẫn có loại cảm giác không hề chân thật, chỉ có chỗ bị đụng vào truyền đến những cảm giác rõ ràng nhất.

Không biết từ lúc nào Thẩm Úc đã ngồi vào lồng ngực của nam nhân, vành tai y lúc này đã được buông tha nhưng lại càng đỏ hơn vừa nãy, cứ thế đôi môi mang theo sự trằn trọc mà đi đến bên gáy y rồi dọc theo chiếc cằm tinh xảo mà đi lên, cuối cùng rơi vào môi y.

Nụ hôn của hắn như đang công thành đoạt đất.

Trước mắt y nở rộ những đóa hoa đào lớn, giữa màu trắng lộ ra màu hồng phấn, dần chiếm hết cả tầm mắt.

Ngón tay thon dài trắng nõn túm chặt lấy bộ quần áo màu đen, để lại từng nếp gấp dài.

Ánh chiều tà nghiêng ngả từ phía Tây, những tia sáng màu cam vây lấy hai người tầng tầng lớp lớp, tạo nên một tầng viền vàng mông lung bao bọc hai người.

Ngẫu nhiên có vài tiếng nức nở nhỏ vụn truyền tới, chưa kịp tới bên tai thì đã bị gió thổi tiêu tán. . Chính‎ chủ,‎

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.