Một nơi với cảnh túng quẫn như thời kỳ dân quốc quả thực làm Trương Khởi Khởi thất vọng,
nhưng không có cách nào, đã chọn nơi này, nhiệm vụ sau đó sẽ triển khai ở đây, hơn nữa nhiệm vụ chuyển chức trong truyền thuyết đã chính thức bắt đầu ở nơi rách nát này. Ra khỏi truyền tống trận, chuyện thứ nhất
Trương Khởi Khởi làm là đi đến chỗ nhận nhiệm vụ, theo lời kể, đứng đầu ở nơi này là trưởng trấn, đã là trưởng trấn của thị trấn hệ thống, có
nghĩa thôn trấn này cũng có người cầm quyền, thật là vất vả cho hắn, vốc cứt vốc đái kéo cả thị trấn tới cấp bậc này. . . Nhắc tới thôn trấn, ưu điểm lớn nhất chính là người nhiều hơn, tỉ lệ nhận được nhiệm vụ sẽ gia tăng. Từng npc đều có tác dụng, bởi vì không chừng ngày nào đó bạn sẽ
nhận được nhiệm vụ tuyệt thế từ bọn họ, bởi vì npc có cuộc sống của từng người, ai cũng không dám cam đoan khi hai nhân vật cấp đại boss một
mình đấu rồi đồng quy vu tận có bị npc khác nhặt tiện nghi hay không,
sau đó nhiệm vụ cứ tự nhiên mà đến.
Làm một tân thủ mới xuất
hiện, người chơi ở thôn trấn chỉ liếc ba người Trương Khởi Khởi vài lần
rồi vội vàng rời đi, thăng cấp mới là chuyện quan trọng!
”Anh xem anh xem, tôi rốt cuộc nhìn thấy người chơi sống rồi! !” Trương Khởi
Khởi vô cùng kích động kéo tay áo Đinh Đương, Đinh Đương vô cùng không
biết nói gì, chẳng lẽ cô luôn luôn coi bọn hắn là người chết sao.
”Đi, nhận nhiệm vụ đi!”
Trương Khởi Khởi kéo con riêng đi loanh quanh thị trấn.
Nói như vậy, muốn nhận nhiệm vụ, đều là việc khảo nghiệm vận may, không
phải npc nào cũng có nhiệm vụ, nhưng nói không chừng gặp được npc có
nhiệm vụ, hắn nhìn bạn không vừa mắt thì sẽ không cho bạn —— gặp loại
npc này, chân thành đề nghị đánh tới khi hắn cho thì thôi!
Nhưng
rõ ràng hôm nay Trương Khởi Khởi không may mắn, đi dạo một vòng cũng
không nhận được nhiệm vụ gì, ngay cả dắt bà lão qua đường cũng có người
giành trước, nếp sống không cần tốt vậy chứ. . .
Vì thế ba người
quyết định đi đánh quái, khi đi đến dã ngoại bình nguyên, Trương Khởi
Khởi lần đầu thấy được đại thảo nguyên trong truyền thuyết, thật là mênh mông vô bờ.
Trương Khởi Khởi thuận tay kéo con riêng: “Đứng bên cạnh tôi, đừng có lạc mất!”
”A a a a a! ! ! !”
Một tiếng thét chói tai động trời khiến Trương Khởi Khởi kinh hãi, sau khi
lấy lại tinh thần cô mới biết mình bị dọa sợ, lập tức vô cùng phẫn nộ
rống to: “Tìm đường chết hả! ! !”
”Tam điện hạ, tam điện hạ! !”
”A a a, tam điện hạ em yêu ngài!”
Trương Khởi Khởi: “. . . . . .” Thì ra là theo đuổi thần tượng.
Nhìn về phía phát ra tiếng thét chói tai, Trương Khởi Khởi chợt thấy một
chàng đẹp trai cấp bậc vũ trụ cưỡi một con độc giác thú toàn thân lóe
lôi điện chạy về phía này, hành vi táo bạo trang bị cao cấp đủ để khiến
Trương Khởi Khởi dấy lên lòng ghen tị.
Đúng lúc này, Trương Khởi Khởi thấy Đinh Đương run rẩy không ngừng, không khỏi nhìn chăm chú hỏi: “Anh bị động kinh hả?”
Đinh Đương kích động đến mức nói cũng run rẩy: “Tam. . . Tam hoàng tử, thần tượng của tôi! Khí thế thật mạnh. . . mạnh mẽ! !”
Trương Khởi Khởi nhìn xa, khí thế mạnh mẽ hay không cô không cảm giác được,
đợi khi tam hoàng tử đi qua, Trương Khởi Khởi nhặt một tảng đá dưới đất
ném về phía tam hoàng tử.
”Bốp” một tiếng, chuẩn xác trúng đích! Tam hoàng tử dừng lại, vô cùng phẫn nộ xoay người: “Ai?”
”Sao anh làm người lại thiếu đạo đứcnhư vậy! Tam hoàng tử mà anh cũng dám
đánh!” Trương Khởi Khởi lấy cọng cỏ quật Đinh Đương, đau lòng nhức óc
giáo dục hắn.
Đinh Đương and con riêng: “. . . . . .”
Tam
hoàng tử vốn rất phẫn nộ, sau khi thấy ba người bọn họ, đột nhiên sửng
sốt, một lúc sau mới nói một câu: “Chơi vui vẻ đi.” Rồi thúc ngựa rời
đi.
Trương Khởi Khởi: “. . . . . .”
Nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi Đinh Đương: “Anh ta không bị tôi đánh choáng váng chứ?”
Đinh Đương: “. . . . . .”