Bênh Vực Người Mình Cuồng Ma

Chương 44: Chương 44: Chương 15




Trong lúc Phương Lập Triết thương lượng chuyện liên hoan buổi tới với phó đạo diễn, Tô Viên Viên âm thầm lật lại nguyên tác xem xét kỹ càng tình huống của Hướng Đồng

Trong nguyên tác, Phùng Huy nhất định phải đoạt được vai nam chính là bởi vì Hướng Đồng, kiếp trước gã chết vì uống rượu quá nhiều trong ngày nữ thần gã yêu thầm kết hôn, do đó đương nhiên vị nữ thần kia trở thành bạch nguyệt quang của gã. Mà Hước Đồng, dung mạo cô ta giống bạch nguyệt quang như tạc.

Khi gặp Hướng Đồng, Phùng Huy đã là vị hôn phu của Lương Tinh Ngữ, Hướng Đồng thân là Tinh Huy tiểu hoa đán đang nổi tự nhiên muốn xa cách tị hiềm. Phùng Huy phí cống sức cực lớn, cứu Hướng Đồng hai lần mới làm cô ta mở rộng cửa lòng thích gã, sau này Phùng Huy lại giúp cô ta giải quyết đám họ hàng cực phẩm, lại bảo đảm sẽ tìm cơ hội cùng Lương Tinh Ngữ chia tay, Hướng Đồng mới chân chính đáp ứng làm tình nhân ngầm của gã.

Chẳng qua Phùng Huy nhanh chóng nổi lên, dùng phương thức viết từ, soạn nhạc, viết kịch bản trở thành đại tài tử trong giới giải trí, lấy cớ sự nghiệp đang thăng nhanh trấn an Hướng Đồng, sau đó Hướng Đồng lại bị người tính kế, gặp phải một loạt nguy cơ, mà Phùng Huy tắc dựa “tài hoa” cứu vớt, kéo cô ta lên đỉnh giới giải trí, giải quyết toàn bộ vấn đề, bảo hộ cô ta sống yên ổn, cuối cùng cũng thuyết phục được Hướng Đồng cùng những nữ nhân khác hài hòa chung sống, cùng chung một chồng.

Từ tổng thể xem ra Hướng Đồng có vẻ tốt hơn Lý Thanh Thanh, nhưng khi gặp chuyện luôn cần người khác hỗ trợ đã cho thấy phương diện tính cách cô ta có chỗ thiếu hụt rất lớn, không thể độc lập tự chủ sinh hoạt. Mà cô ta có thể chấp nhận làm tiểu tam, thậm chí cuối cùng còn đồng ý cùng vài người nữa cùng hầu một chồng, càng đột hiện tam quan bất chính. “Tình yêu” giữa hai người này trong mắt Tô Viên Viên, chính là Phùng Huy che chở cô ta khỏi rắc rối, còn cô ta thành toàn giấc mộng bạch nguyệt quang của Phùng Huy, hoàn toàn chính là trao đổi ích lợi. Bằng không cái loại tình huống một người trái ôm phải ấp, một người đồng ý làm tiểu tam, chẳng lẽ có thể kêu chân ái sao?

Huống chi, trong giai đoạn trước Phùng Huy vẫn là dựa vào Lương Tinh Ngữ leo lên, Hướng Đồng dựa Phùng Huy còn không phải là dựa dẫm Lương Tinh Ngữ sao? Trong thế giới này, người bị lợi dụng nhiều nhất, cũng vô tội nhất chính là Lương Tinh Ngữ, những người khác tuyệt đối có thể xưng được với một câu “Vô liêm sỉ“.

Hiện tại Hướng Đồng không lãnh đạm như nguyên tác, chủ động tới gần Phương Lập Triết bắt chuyện, cũng không biết muốn làm gì, dù sao thì Tô Viên Viên không thể ưa được cái bản mặt của cô ta.

Suất diễn buổi chiều, bắt đầu từ phân cảnh Tô Viên Viên gian nan chạy trốn vào núi chữa thương, sau đó lại chuyển sang Hướng Đồng diễn hồ ly hóa thành hình người kiên quyết dứt bỏ tình yêu, nàng và cô ta hoàn toàn không có cảnh diễn phối hợp, điều này thật ra làm Tô Viên Viên rất vừa lòng. Lần này, suất diễn đơn độc của Tô Viên Viên chiếm phần lớn phân cảnh, không có những người khác kéo chân sau, nàng hoàn toàn phát huy bản lĩnh “Tô Nhất Điều”, chẳng những biểu hiện hoàn hảo những yếu điểm Từ đạo dặn dò, còn pha thêm một chút đặc tính thật sự của hồ yêu, làm Từ đạo liên tục xưng diệu, sâu sắc cảm thán mình nhặt được bảo bối, các thước phim còn tuyệt vời hơn trong tưởng tượng ban đầu của ông, bộ phim này khẳng định sẽ thành một quả bom lớn!

Một lần hoàn thành mọi suất diễn, Phương Lập Triết lập tức đưa Tô Viên Viên đến phòng nghỉ tắm rửa sạch sẽ, làm nàng lại khôi phục bộ dáng manh manh đáng yêu. Phương Lập Triết ôm nàng lên, kề sát mặt mình cọ cọ, thấp giọng nói: “Ngươi diễn thật tốt! Vừa rồi ngươi làm ta rất sợ hãi, may mắn ngươi không phải hồ yêu, trên đời cũng không có đạo sĩ lợi hại, bằng không ta cũng không biết nên làm gì mới có thể bảo hộ ngươi.”

Tô Viên Viên thân mật cọ cọ hắn, cười thầm, ta chính là hồ yêu a, bất quá ta là hồ yêu tới bảo hộ ngươi.

Buổi tối đoàn phim cùng tới nhà hàng, Phương Lập Triết hòa mình thực nhanh, kính rượu, chơi đùa, nói giỡn, hoàn toàn không có cảm giác xa cách, làm mọi người đối hắn ấn tượng rất tốt. Mà Tô Viên Viên vẫn luôn ngoan ngoãn ngồi một bên ăn ăn uống uống, không hề nháo loạn, làm mọi người càng yêu thích nàng. Hướng Đồng cũng kính rượu Phương Lập Triết, còn cầm đồ ăn ngon dụ dỗ Tô Viên Viên. Tô Viên Viên làm lơ cô ta, nhưng dù như thế thì nàng vẫn rất đáng yêu, ai cũng không cảm thấy nàng là cố ý.

Hướng Đồng dụ dụ nửa ngày không được, cảm thấy có điểm mất mặt, cười cười nói phải đi toilet, nhưng rất lâu không thấy cô ta trở về.

Tô Viên Viên mùi ngon gặm chân gà, thường thường ngẩng đầu nhìn Phương Lập Triết, thấy hắn phải uống nhiều rượu như vậy liền có chút ảo não. Nếu nàng biến thành người thì đã có thể đi lên hỗ trợ, những mà còn thiếu tận hơn tám ngàn điểm nguyện lực, cảm giác xa tít mù khơi a, hiện tại nàng chỉ có thể nhìn Phương Lập Triết một mình đua rượu giao bằng hữu.

Nàng tròng mắt xoay chuyển, đột nhiên phun xương cốt, chạy qua lôi kéo ống quần Phương Lập Triết. Phương Lập Triết cúi đầu nhìn nàng, rồi cười cười nói: “Chắc là Tô Tô muốn đi toilet, tôi đưa nàng đi một chút, mọi người cứ tự nhiên.”

“Đi thôi đi thôi.”

Phương Lập Triết buông chén rượu, ôm Tô Viên Viên lên, lại cùng mọi người đùa giỡn mấy câu mới ôm nàng rời khỏi ghế lô đi tới toilet. Tới buồng vệ sinh nam, hắn bịt kín đôi mắt Tô Viên Viên, đỡ phải nhìn thấy cái gì không tốt, đi thẳng vào buồng ngăn riêng, hắn mới buông tay, cười nói: “Được rồi, ngươi ở đây phương tiện đi.”

Tô Viên Viên mới không phải muốn đi toilet, nàng nhảy lên vai Phương Lập Triết, cúi đầu ngửi ngửi, ghét bỏ xoay đầu hừ hừ hai tiếng. Phương Lập Triết cúi đầu ngửi ngửi, suy đoán: “Ngươi kêu ta ra tới vì không thích ta uống rượu?”

【Không sai! Rượu nhiều thương thân.】Tô Viên Viên lại hừ hừ hai tiếng, biểu đạt bất mãn.

Phương Lập Triết xoa xoa đầu nàng, nụ cười dịu dàng hơn, “Ta đã biết, về sau sẽ tận lực ít đi xã giao. Bất quá hiện tại chúng ta còn chưa có cái địa vị kia, lúc nên uống vẫn phải uống, không có việc gì, ta tửu lượng cao, về nhà ngủ một giấc liền thoải mái.”

Hắn đặt Tô Viên Viên ở cạnh cửa đưa lưng về phía mình, bàn tay nắm lấy dây lưng, thuận miệng hỏi: “Ngươi ở chỗ này chờ ta hay muốn ra bên ngoài?”

Tô Viên Viên nhận ra hắn muốn làm gì, vội vàng bổ nhào vào ván cửa kêu la. Phương Lập Triết cười khẽ, mở cửa, che mắt đưa nàng đi ra, đặt nàng ở ngoài hành lang, dặn dò: “Đừng chạy xa, ta xong ngay thôi.” Nói xong lại thấy buồn cười, “Tiểu gia hỏa người còn biết thẹn thùng tị hiềm nữa, thật là muốn thành tinh!”

Chờ Phương Lập Triết lại lần nữa vào toilet, Tô Viên Viên địch dịch sang bên cạnh cách cửa toilet vài mét, hừ hừ quỳ rạp trên mặt đất. Đương nhiên là nên tị hiềm, nàng có phải tiểu sủng vật đâu, nàng là hồ yêu, về sau sẽ biến thành đại mỹ nữ! Trước kia Trác Phong đều coi nàng như nữ hài tử mà ở chung, nam nữ có khác, nàng nhớ rất rõ ràng.

Nghĩ đến Trác Phong, Tô Viên Viên hỏi 001, 【Ngươi điều tra ra chưa, rốt cuộc A Triết có phải thư sinh không? Ta thấy bọn họ càng ngày càng giống, nếu không phải thì cũng quá nhảm nhí!】

【Ký chủ, căn cứ số liệu phân tích, khả năng bọn họ là cùng một người cao tới 80%, đã tra được đồ vật quấy nhiễu ta, là một cái khí linh, ở trên người Phương Lập Triết. Nhưng có lẽ nó bị thương hoặc là ngủ say, không thể câu thông, ta đoán chờ nó hấp thu đủ linh lực là có thể tỉnh lại, đến lúc đó ta hỏi rõ ràng mọi chuyện, nó không đáp liền dùng ảo cảnh vây chết nó. Ký chủ yên tâm, ta có thể giải quyết.】

Tô Viên Viên mộng bức, hình như 001 trở nên bạo lực, đúng không nhỉ? Giọng điệu “không nghe lời liền tiêu diệt” này là sao? Tô Viên Viên cười gượng nói:【Hỏi rõ ràng trước đã, nhỡ là người quen thì sao? Đừng nóng vội đối đầu, nếu ngươi bị thương thì chúng ta đều gặp rắc rối.】

【Ký chủ yên tâm, đối phương hiện tại ở thế yếu, nếu cả nó mà cũng không đối phó được thì chẳng khác nào phế vật! Ta sẽ chứng minh ta là hữu dụng!】

Nguyên lai là sợ chính mình vô dụng sẽ bị ghét bỏ, Tô Viên Viên buồn cười:【Ngươi vẫn luôn hữu dụng a, người giúp ta một việc rất quan trọng nha, trong lòng ta 001 là giỏi nhất!】

001 không có đáp lời, Tô Viên Viên đoán là nó ngượng ngùng, tức khắc cười mị mắt.

Đang muốn nói thêm, nàng đột nhiên nghe được ở góc ngoặt hành lang nổi lên tiếng tranh chấp, là Hướng Đồng đang kêu một người nam nhân buông tay.

Lúc này, Phương Lập Triết đã rửa sạch tay đi ra, cười nói: “Trở về đi, ta thấy vừa rồi ngươi rất thích ăn thịt thỏ kho tàu, lại điểm một mâm cho ngươi ăn được không? Chờ mọi người tận hứng, chúng ta liền về nhà.”

Tô Viên Viên ánh mắt sáng lên, gật đầu lia lịa, nhảy lên đầu vai Phương Lập Triết. Phương Lập Triết hỏi xin nhân viên phục vụ một lọ nước khoáng, vừa uống vừa chậm rãi trở về, muốn giải giải bớt hơi rượu. Lúc đi qua chỗ ngoặt, đột nhiên nghe thấy Hướng Đồng la lên sợ hãi, hắn sửng sốt bước nhanh tới hướng âm thanh phát ra, vừa qua góc ngoặt liền thấy một nam nhân bịt miệng Hướng Đồng kéo vào ghế lô, mà trên mặt Hướng Đồng còn có một dấu bàn tay đỏ rực, đang liều mạng giãy giụa.

Phương Lập Triết lập tức tiến lên nắm chặt cổ tay nam nhân kia, trầm giọng nói: “Anh đang làm gì? Nếu không buông tay tôi sẽ gọi bảo an, hay anh muốn đi cục cảnh sát xử lý?”

Nam nhân uống đến say khướt, lại không chút sợ hãi, cười nhạo: “Mày là ai? Ít xen vào chuyện của người khác, tao kéo vợ tao liên quan gì đến mày?”

Phương Lập Triết nhíu mày nhìn Hướng Đồng, cô ta vội vàng dùng sức lắc đầu. Tô Viên Viên dùng dòng khí đẩy tay nam nhân một chút, liền nghe Hướng Đồng hô to: “Cứu tôi! Tôi cùng hắn ta không quan hệ, hắn chỉ là thủ trưởng của cha tôi, thật sự không có quan hệ gì với tôi hết.”

Nam nhân tựa hồ bị chọc giận, lại phiến cô ta một bạt tai, trào phúng nói: “Con hát vô tình, kỹ nữ vô nghĩa, thời điểm cô cầu tôi buông tha cho cha cô cũng không phải nói vậy à nha! Cha mẹ cô bán cô cho tôi, cô sống là người của lão tử, chết cũng thành quỷ của lão tử!”

Tô Viên Viên nghiêng đầu, nhớ ra thân phận của hắn ta. Nam nhân này là nhà giàu mới nổi, kẻ Phùng Huy đối phó khi lần đầu tiên cứu Hướng Đồng, là kẻ từng nắm lấy chứng cứ tham ô của cha Hướng Đồng để uy hiếp cô ta làm nữ nhân của mình. Hướng Đồng tìm cách kéo dài, lấy được chứng cứ liền cự tuyệt hắn ta, còn hắn ta thì luôn dây dưa uy hiếp sẽ phun hết mọi chuyện cho truyền thông. Phùng Huy làm thế nào đây? Đúng, chính là tìm lưu manh đánh gãy chân, sau đó nhét hàng trắng lên người hắn ta hãm hại.

Tô Viên Viên ghé vào đầu vai Phương Lập Triết, hai người này đều không phải thứ tốt, tuy rằng Hướng Đồng luôn tỏ ra thực vô tội, nhưng nàng vẫn cảm giác quái quái, giống như trên mạng nói...... cái gì nhỉ...... bạch liên hoa! Đúng, chính là bạch liên hoa!

Hướng Đồng cầu xin nhìn Phương Lập Triết, nôn nóng nói: “Phương ca, Phương ca, cứu tôi với, hắn ta nói dối.”

Phương Lập Triết lui về phía sau một bước, nhìn kỹ biểu tình hai người họ, lạnh nhạt nói: “Nếu hai người có quen biết, vậy kêu bảo an tới xử lý đi.”

Hướng Đồng kinh hãi, “Không được! Nếu có người nhìn thấy thì tôi nhất định sẽ lên đầu đề, Phương ca, xin anh giúp tôi với!”

Nam nhân kia nắm chặt tay Hướng Đồng không buông, kiêu ngạo cười: “Gọi người đi! Gọi đi! Mau gọi người tới nhìn xem, Hướng đại minh tinh nói chuyện không giữ lời, đùa bỡn cảm tình của người khác!”

Phương Lập Triết không tính quản, trực tiếp gọi điện cho phó đạo diễn, tóm tắt tình hình ở đây rồi nói: “Lý đạo, chuyện của Hướng Đồng nháo lớn sẽ ảnh hưởng đến bộ phim, anh tới xem thử?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.