Tới buổi tối, Lâm Mặc nằm ở trên gường lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, lúc sau liền không nhịn được mà chạy xuống nhà bếp trộm đi dưa chuột cùng với ngô. Nhớ tới lúc ở siêu thị bị Tiêu Quân Đình dùng dưa chuột cắm vào cũng thực sảng...
"Ân... Ô a ~ mau một chút... A ~"
Trong phòng chỉ bật một cái đèn ngủ ở đầu giường còn lại xung quanh đều chìm vào trong mảng đen u ám, một tay ở nửa thân dưới thiếu nữ dùng để tách hai chân ra, một tay khác lại không ngừng lưu động trong mật huyệt.
Trong tay là dưa chuột xanh biếc thô dài, đã được rửa sạch sẽ, trên lớp vỏ màu xanh lục còn chưa kịp khô, vẫn dính một ít nước, đang không ngừng ra ra vào vào trong hoa huy*t, nháy mắt liền khiến trong phòng vang lên tiếng nước rất nhỏ.
Động tác của thiếu nữ càng lúc càng nhanh, cô cắn lấy cánh môi căng mọng ngăn không cho tiếng rên rỉ phát ra ngoài, cẳng chân đều duỗi thẳng đến căng thẳng, các ngón chân đều tự động mà cuộn tròn lại. Sau cô liền không chịu được áp lực thở dốc liên hồi, cả người vô lực mà ngửa đầu dựa vào đầu giường.
Không đủ... Còn chưa đủ... Chính mình dùng dưa chuột tự giải quyết hoàn toàn không thể đem ra so sánh với Tiêu Quân Đình được, hắn như vậy cầm dưa chuột thao mình đến sảng.
Sau khi bị đại điểu hung mãnh của Tiêu Quân Đình khai phá, dâm huyệt thường xuyên đói khát, lại còn luôn ở trong tình trạng ướt không thể tả nổi, thứ đạo cụ tầm thường này căn bản không thể thỏa mãn được cô.
Lâm Mặc đem dưa chuột từ trong huyệt rút ra, phần vỏ thô ráp kia liền ma sát huyệt thịt non mềm đến một trận run rẩy.
Nhưng vật thay thế chung quy là vẫn không có chút độ ấm của con người, cũng không phải là loại hữu lực giúp cô hòa tan lửa nóng được, Lâm Mặc có chút bất lực mà bưng kín mặt lại, cô muốn, cô rất muốn... Tiêu Quân Đình mạnh mẽ thao mình.
Nhưng làm sao bây giờ? Tiêu Quân Đình sẽ không chủ động cùng cô thân thiết, chẳng lẽ muốn cô chủ động sao?
Không, quá mất mặt mũi, quá mất liêm sỉ đi!
Đáng thương Lâm Mặc lại không có nghĩ đến việc ăn mặc thiếu vải một chút, lại như có như không mà câu dẫn Tiêu Quân Đình, có thể nói đây là biện pháp hay.
Nhưng trong lúc Lâm Mặc đang rối rắm suy nghĩ thì bên phía nhà trường liền có thông báo: Bởi vì tình hình dịch bệnh nghiêm trọng, nên nhà trường quyết định đẩy lùi việc khai giảng, nhưng các chương trình học vẫn được diễn ra bình thường bằng hình thức trực tuyến. Tóm lại, ở nhà tránh dịch nhưng vẫn không quên tích cực học tập, vẫn không thể làm chậm tiến trình dạy học được.
Tin tức này đối với con người yêu thích học tập như Lâm Mặc thật sự là vô cùng vui vẻ, thế nhưng cuộc sống luôn vận hành theo cách ghì ta xuống, vừa mở lịch trình học ra, ngày đầu tiên liền là có tiết của Tiêu Quân Đình đứng lớp.
Cmn... Thật muốn bùng học mà.
Cho dù là có cách nhau một cái màn hình, thì Lâm Mặc cũng không muốn nhìn thấy Tiêu Quân Đình, bất quá bây giờ bọn họ còn cùng ở dưới một mái nhà, nếu cô bùng học, thì không chừng cửa phòng cô sẽ bị Tiêu Quân Đình đập nát mất.
Thế là dù không muốn nhưng Lâm Mặc vẫn phải mở máy tính ra đăng nhập vào hệ thống học tập của nhà trường.
Cô lại không nghĩ tại thời điểm này mà gặp mặt Tiêu Quân Đình, đặc biệt là cô còn đang không ngừng cơ khát đại dương v*t hắn vô số lần.
Môn Tiêu Quân Đình dạy chính là Thủy động học, hắn lúc đi làm luôn mặc tây trang phẳng phiu, dù dạy ở nhà cũng giống như vậy, nhưng chẳng qua lần này nhìn hắn có chút hưu nhàn hơn mà thôi.