Rất nhiều người trong chúng ta thường chọn cho mình một mục tiêu dựa trên suy nghĩ của người khác hoặc theo một khuôn mẫu nào đó. Để đến một lúc nào đó, họ chợt nhận ra rằng mục tiêu ấy không dành cho mình, và họ lại mất rất nhiều thời gian để băn khoăn, suy nghĩ không biết phải bắt đầu lại như thế nào. Bạn nên tự mình suy nghĩ và đặt ra những mục tiêu thật sự có ý nghĩa cho chính mình, để khi đạt được, dù khó khăn bạn sẽ rất trân trọng và tự hào với chính mình.
Gary xuất ngũ sau 20 năm phục vụ trong ngành hàng hải ở vị trí hoa tiêu. Những người bạn trong quân ngũ vô cùng ngạc nhiên vì anh lại ra đi khi cơ hội thăng tiến đang ở ngay trước mắt. Điều gì khiến anh đi đến một quyết định như thế? Bạn bè Gary không hỏi, nhưng ai trong số họ cũng đều thắc mắc muốn biết tại sao.
Gary trả lời: “Tôi chưa bao giờ mơ ước đạt những vị trí cao trong quân đội. Đó có thể là ước mơ của người khác, một ước mơ rất đẹp, nhưng lại không phải là uớc mơ của tôi.”
Ước mơ của Gary là phục vụ đất nước qua những hoạt động phục vụ trẻ em. Anh về làm việc cho một trường học ở địa phương, và chỉ trong vài năm, được mời điều hành một chương trình trung học mới và đầy thử thách. Học, theo Gary, rất giống như bay. “Bạn ngồi vào tay lái và có toàn quyền điều khiển. Mọi sự đều nằm trong tay bạn”. Dạy, với anh, là một giấc mơ đã trở thành hiện thực, một giấc mơ sẽ không bao giờ thành sự thật nếu như Gary đã luôn lo lắng về những điều người khác nghĩ anh nên làm.
Một nghiên cứu gần đây của Học viện tâm lý hôn nhân và xã hội học đã phát hiện ra một số người hoàn toàn mâu thuẫn với mình trong quá trình tìm hiểu tình yêu và tiến đến hôn nhân. Trước đó, họ chỉ để ý và yêu những người hợp với họ, những người có thể mang đến hạnh phúc thực sự.
Nhưng khi lập gia đình, một số người lại chọn sống với người yêu mình chứ không phải là người mình yêu. Họ cho rằng sống với người yêu họ là “an toàn” hơn, rằng thời gian chung sống và những tiện nghi vật chất khác có thể bù đắp và thay đổi tình yêu nơi họ, vì rằng mọi người trong gia đình và bạn bè đều khuyên họ nên làm như vậy... Những người đó quên rằng tình yêu là một lĩnh vực hết sức tinh tế và nhạy cảm, nó xuất phát từ tư chất, tâm hồn mà không một điều nào khác có thể thế chỗ được.
Từ đó những quan hệ thân mật tiếp theo mới tốt đẹp được. Họ cũng quên rằng chính họ phải sống suốt cuộc đời với người họ lấy chứ không phải cha mẹ, bạn bè họ. Họ đã tự dối mình bằng những lý luận tạm thời và không dũng cảm để nhìn nhận điều này ngay từ đầu.
Và cái giá họ phải trả là phải âm thầm từ bỏ một cuộc sống thật sự với những gì họ mong muốn và trên hết là họ phải học bài học tình yêu ở thời điểm rất khó có thể làm lại. Đôi khi một số người đành chấp nhận buông xuôi, phải sống khác với lòng mình và đành phải bằng lòng với điều họ có - khi mà trước đó họ vẫn chưa cố gắng hết mình cho một điều rất quan trọng của cuộc đời họ.
- Kean, Van Zandt và Mille