Hôm nay đến trường, nhìn quanh Eli chẳng thấy Ry đâu. Lo lắng không ngừng nghĩ
-Je à, em biết số điện thoại của Ry chứ_Eli hỏi
-Không, em chỉ biết nhà thôi_Je lắc đầu nói
-Vậy sao, thế thì viết địa chỉ cho chị đi_Eli đưa giấy
-Có gì sao chị_Je tò mò
-Thì em cứ viết vào đi, con trai nhiều chuyện_Eli cười đùa
Đang giờ học, Eli không ngần ngại đứng dậy, bước ra khỏi lớp trước sự bàng hoàng của mọi người.
-122, 123,124 đây rồi_Eli vừa reo lên vừa nhấn chuông, Eli chẳng hốt hoảng vì sự to lớn đồ sộ của ngôi nhà này.
-Cô tìm ai_một người quản gia bước ra
-Tìm người quen_Eli nói
-Cô chắc chứ_người quản gia tiếp tục hỏi
Eli tức tối xông vào, người quản gia không cản kịp, ông đi theo cố cản nhưng vô ích.
-Ry, phòng Ry ở đâu_Eli hỏi
-Sao cô dám kêu tên cậu chủ tôi như thế
-Phòng Ry ở đâu, nói nhanh_Eli quát
-Theo tôi_ông quản gia không chống cự nữa
Eli đi theo, gương mặt có chút lo lắng.
-Có lẽ cô là nguyên nhân nhĩ_ông quản gia nói
-Nguyên nhân_Eli nói trong sự ngỡ ngàng
-Mời cô vào
Căn phòng rộng rãi, không gian thì không thoải mái xíu nào. Eli bước vào phòng, căn phòng lộn xộn không sao tả nổi "tại sao lại có một con người thế này tồn tại trong thế giới loài người chứ"-Eli nghĩ. Căn phòng bừa bộn, quần áo vứt tứ tung.
-Ối, sao nóng thế này chứ_Eli hốt hoảng
-Chắc là do ngày hôm qua đây mà, hèn gì ông ấy lại nói mình là nguyên nhân_Eli thở dài
Căn phòng nhanh chóng được Eli dọn gọn gàng sạch sẽ. Eli xuống nhà lấy khăn và nước ấm để chườm khăn cho Ry. (Tự nhiên như ở nhà nhĩ)
-Hana_Ry cầm lấy tay Eli
-Nhầm rồi ông nội tui là Eli Hana Haná gì ở đây_Eli tức giận
Xong, Eli lại xuống nhà, đích thân nấu cháo giải cảm cho Ry ăn.
-Dậy, dậy đi ăn cháo nào_Eli lay lay Ry nhưng vẫn không chịu dậy
Bốp-Eli tán Ry một cái
-Chuyện gì vậy_Ry bật dậy nhưng lại gục xuống ngay
-Tôi tán anh một cái chứ gì_Eli nói
-Hú hồn_Ry mệt mỏi nói
-Ngồi dậy ăn cháo đã_Eli bực bội rồi nha
-Ừm, Eli hã_Ry tỉnh bơ nói
-Ừm_Eli trả lời
-Eli ư_Ry lại hỏi
-Đúng rồi, anh bị sản à_Eli nói
-Eli sao_Ry hốt hoảng
-Đúng, tưởng Hana của ông à_Eli tức giận nói
-Ơ..Mà sao em biết nhà anh_Ry vô vấn đề
-Tôi mà cái gì không biết, búng tay một cái là cái gì cũng làm được_Eli đùa
-Phòng anh_Ry nói
-Chã nhẽ phòng tôi mà toàn là đồ chơi "siu nhơn" thế này_Eli nhìn
-Anh sống sạch sẽ xíu đi, chủng tộc gì mà để phòng bừa bộn thế_Eli tiếp tục nói
-Cám ơn em, mà em thấy nhà anh thế nào_Ry cười tươi nói
-Phòng khách nhà tôi bằng căn nhà của anh đấy_Eli cười nói
-Em cứ đùa_Ry không tin
-Tôi nói thật, nếu không tin anh có thể đi giám định mà_Eli nói
-Thế thì khi nào anh qua nhà em chơi nhá, xem em có nói dối không_Ry cười
-Ok_Eli nói
-Bây giờ em về đây, anh mau khỏe, xin lỗi vì để anh ra nông nổi này_Eli buồn
-Không sao, cần anh đưa về không_Ry nói
-Bây giờ anh chỉ cần đứng dậy, gió thổi anh cũng lăn đùng ra đấy nữa là_Eli nói
-Em cứ nói quá không_Ry cười vui
-Em nói quá là vô địch nhá, bye anh_Eli nói.
Về đến nhà, Eli nhanh chóng dọn đồ đạc để trở về nhà chính
-Ơ chị_Je nói
-Bà ấy sắp về mà_Eli nói
-Mình vẫn còn gặp nhau ở lớp mà, em sao lại vậy, về bên ấy chị sẽ nhắn tin cho em_Eli cười nói
Cứ như vậy, Eli ra khỏi nhà mẹ để về nhà ba. Vốn dĩ Eli chỉ muốn một mình, không có ba, không có mẹ. Nhưng không có những người ấy thì làm sao có cô. Nghĩ đến đấy cô lại buông xuôi tất cả, chỉ vì những người đó mà dường như Eli mất tất cả, cô hận, hận những người sinh cô ra đến thấu xương.