Một buổi sáng đẹp trời lễ thành hôn của Tần phong cùng Sở Dao được diễn ra long trọng tại nhà thờ.
Bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ, cùng chúc phúc.Tần Phong ôm lấy Sở Dao chìm vào nụ hôn hạnh phúc..
Là phụ dâu ngày hôm nay Sở Hân đứng dưới lễ đài, cùng mọi người vỗ tay chúc mừng cho đôi nhân vật chính ngày hôm nay..
Đến tối là lễ mừng rượu của Tiệc cưới.Sở Hân thay một chiếc đầm màu kem ôm lấy cơ thể vừa nhã nhặn nhưng tôn lên đường cong cơ thể đầy quyến rũ..
Thay cho Sở Dao, Sở Hân phải tiếp rượu cho phía bên các đối tác làm ăn của Sở Thị..
Dù sao Sở Kính Hùng cũng lớn tuổi không uống được nhiều..
Tửu lượng không phải là kém nhưng riêng hôm nay tâm trạng Sở Hân không được tốt.Nên uống khá nhiều, mắt thấy khuôn mặt ửng đỏ của con gái.Tuyết Cầm lo lắng tiến đến kéo tay Sở Hân..
- “ Tiểu Hân.Con say rồi không nên uống nữa.Mẹ đưa con lên phòng.Đi thôi..”
Hôm nay Tần Thị bao trọn hết khách sạn Cát Thịnh này.
Nên khách muốn nghỉ ngơi chỉ cần nói với nhân viên.Huống gì Sở Hân từ đầu đã có phòng đặt sẵn để thay trang phục và trang điểm..
Sở Hân cười khẽ ôm cổ Tuyết Cầm..
- “ Mẹ à.Con tự đi được..Mẹ lo phụ ba tiếp khách nhé.”
Đúng là khách còn khá đông Tuyết Cầm cũng không biết làm sao , dìu lấy Sở Hân ra cửa.Bà vẫn không yên tâm..
- “ Con đi một mình có được không?”
Xoa lấy chân mày có phần choáng váng, Sở Hân gật gật đầu..
- “ Được mà..Mẹ vào đi..”
Bị Sở Hân đẩy vào, Tuyết Cầm thở dài nhắc nhở..
- “ Được rồi.Con đi cẩn thận thôi “
Sở Hân gật đầu giơ tay ý bảo cô không sao
Đứng trước cửa thang máy rượu ngày càng thấm sâu.Đầu óc Sở Hân quay vòng chếnh choáng, chống tay vào vách tường nhìn hàng số đỏ mờ ảo trước mắt..
Tách..
Nghe tiếng cửa báo hiệu mở ra.Sở Hân loạng chọang bước vào....
Bất ngờ khuôn mặt đập mạnh vào tường thịt dày rộng..
Sở Hân sờ mũi mình hơi đau nhức, híp mắt ngẩng đầu nhìn người mình vừa đụng phải..
Người này rất cao, cô chỉ đứng hơn vai anh ta..
Daniel cũng bất ngờ khi chạm mặt Sở Hân trong thang máy.Anh ta đáp chuyến bay trễ nên vừa lên khách sạn thay đồ định xuống dưới sảnh chúc mừng Tần Phong.Không ngờ bên ngoài mở ra một cô gái không nhìn đường xông sầm vào người của anh..
Lúc Sở Hân ngẩng đầu Daniel mới nhìn ra..
Làn môi anh nhếch lên, thật là hữu duyên nhỉ..
Nhưng cô gái này hình như đã say..Ánh mắt mơ màn quan sát anh..Đôi má ửng hồng quyến rũ..Hàng mi thật dài còn chớp chớp khiến bàn tay Danile ngứa ngáy..
Khuôn mặt vốn đã xinh đẹp sắc sảo.Chỉ cần trang điểm sơ qua đã hút hồn người khác..
Ánh mắt rà soát nhìn xuống thân người quyến rũ của Sở Hân.Hôm nay cô mặc chiếc vày màu hồng bằng phi ôm sát cơ thể độ dài vừa đến gót chân..nhưng có điều thân váy xẻ sâu khoe đôi chân dài trắng muốt..
Daniel thu lãi ánh mắt trên trán bất ngờ đau buốt..
Bất ngờ Sở Hân tiến đến kéo lấy cavat của anh..Ngón tay không kiên dè sỉ lên trán Daniel..
Môi đỏ vểnh lên hùng hăng quát..
- “ Tên khốn này.Anh nhìn gì thế hả.Anh đi mà không nhìn đường sao...”
Tiếc là thân người không đứng vững, loạng choạng càng kéo lấy chặt cavat của Daniel.Không khóe anh ta sẽ bị nghẹt thở..
Danile giơ tay ôm lấy thân người sắp đổ của Sở Hân....
Một mùi hương cơ thể cứa thế xông vào mũi anh..Nhẹ nhàng thanh thoát khiếnn đầu óc Daniel hơi lâng lâng..
- “ Này.Cô không nhớ tôi à.Cô ở phòng nào tôi đưa cô về..”
Sở Hân không khác gì con rắn nước..
Cười hì hì quấn lấy cổ của anh, mắt khép hờ..
- “ Lại muốn đưa tôi lên giường...Đàn ông các người thật khốn nạn mà...”
Đầu Daniel nổi mấy vạch đen , khốn nhất là cô gái này không biết sống chết cứ cọ lên người anh.Anh vốn là người đàn ông khỏe mạnh dục vọng tràn trề..
Mà cô lại còn rất xinh đẹp thế này..
Không muốn lằng nhằn với Sở Hân.Daniel khom người nhẹ nhàng bế bổng Sở Hân lên, nghiêng người bấm nút thang máy trở lại tầng chín..
- “ Anh..Anh đưa tôi đi đâu..Rõ ràng muốn ăn Tôi mà..Đúng không..Anh thật đẹp trai nha..hắc..Được rồi Tối nay Tôi sẽ bao anh..Muốn bao nhiêu..ra giá..ra giá ức..đi..”
Đầu Danile nổi mấy vạch đen, đường đường là Chủ Tịch của Tập đoàn KAI mà cô gái này lại xem anh là trai bao..Daniel nghiến răng chỉ hận không thể ném cô gái phiền phức này xuốg chín tầng lầu ngay lập tức..
Sở Hân nằm trong lòng ngực dày rộng của Danile không một chút an phận..
Bàn tay hết sờ soạn lại quấn lấy cổ anh,
Danile cúi mặt mím môi gằng giọng cảnh cáo.
- “ Yên nào..”
Sở Hân lắc đầu, bàn tay nhạo nặn khuôn mặt đẹp trai có chút khó coi của Daniel
Cười khúc khít như nhặt được vàng..
P/s: Lễ có ai xem ko ta