Bí Mật Kết Hôn Với Thần Tượng, Tôi Nổi Tiếng

Chương 22: Chương 22: Cảm ơn bạn trai đã tặng mười cái phi thuyền nhỏ.




Editor: Thy - 18.8.2021.

Tạm thời không có.... Nghĩa là sao?

Trực giác khiến Quý Duy nhận thấy có chỗ không đúng, nhưng mà không đúng chỗ nào thì nhất thời không nói được, fans còn đang đợi cậu phát sóng trực tiếo, Quý Duy đơn giản không có thời gian nghĩ, tắt video đi.

"Lúc trước có lưu trữ mấy món cho nạn đói, hôm nay lại mở thêm một rương nữa, mùa đông là mùa tôi ghét nhất, phải chuẩn bị chỗ chứa, củi với đồ ăn, để chuẩn bị vượt qua mùa đông...."

Đây là một game sinh tồn 2D một người chơi, cậu điều khiển nhân vật nhảy lên nhảy xuống mà nhặt nhánh cây với mấy hòn đá nhỏ, hợp lại thành cái rùi để đốn củi.

"Tính nghe giọng Duy Duy chút ngủ cho ngon, nhưng mà không ngủ được luôn á, mở Steam một cái là ở trong đó hoài luôn không ra được."

"+1, lẳng lặng mở ví tiền ra."

"Hôm nay Duy Duy cười nhiều quá, a a a a a a a đáng iu quá trời quá đất, fans mẹ đang bày ra vẻ mặt thoả mãn nha."

Đã khoảng một giờ sáng rồi mà số người xem trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn cứ duy trì ở khoảng 25 vạn người, là nhất kỵ tuyệt trần ở khu game một người chơi.

Bởi vì buổi chiều ngày mai còn có tiết, Quý Duy không dám thức quá khuya, lúc hai giờ rưỡi tạm biệt mọi người thì làn đạn xuất hiện một người dùng xa lạ tặng phần thưởng.

—— người dùng "Bạn trai" tặng cho streamer mười cái phi thuyền nhỏ.

Tay Quý Duy đang chuẩn bị tháo tai nghe dừng một chút, khá kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cậu nhận được phần thưởng lớn như vậy, cộng lại cũng phải mười vạn, cậu.... Có tài đức gì vậy.

"Cảm ơn bạn trai tặng mười phi thuyền."

Cậu không chút suy nghĩ mà nói cảm ơn.

"Gì gì, ê cái tên này muốn chiếm tiện nghi của streamer đúng không, tên khốn này! Tôi cũng đi sửa tên."

"Ê fans CP Lục Duy vẫn đang ở đây nha, phắn lẹ nha!"

"+1, phất cờ Lục Duy mãi mãi không đổ."

Mà ở trên một chiếc Bentley đang chạy về hướng sân bay ở Thượng Hải, Ứng Quan Tiêu lái xe, nghe được tiếng nam nhân ở phía sau coi phát sóng trực tiếp mà cười nhẹ, hắn không nhịn được giật giật khoé mắt: "Lão Lục ơi là Lão Lục tôi nói nè, muốn chiếm tiện nghi cậu nhóc đó hay gì?"

Lục Thận Hành ngước mắt: "Muốn."

Ứng Quan Tiêu: "............"

*

Buổi gặp mặt được sắp xếp vào sáng thứ bảy tại trung tâm triển lãm Giang Châu, ngoài các streamer ra, còn có những người bên lĩnh vực khác như hoạ sĩ.

Chưa đến chín giờ sáng, bên ngoài đã chật kín người, xếp thành một hàng dài như thân rồng, vây kín cửa ra vào, may mắn Quý Duy đi vào bằng đường cho khách mời, bằng không có lẽ không chen nổi.

Cậu cùng với các streamer khác đều tập trung ở khu C2, sau khi được nhân viên công tác dẫn đường an bài vị trí xong, từ balo lấy ra bút và một chồng poster dày được chuẩn bị kỹ lưỡng.

Poster do chính cậu thiết kế, đều là những nhân vật cậu chơi trong năm vừa qua, có Wilson của Don't Starve, Thuỷ Hoàng của Civilization VI,....

Thấy cậu bày poster ra, nhân viên công tác lúc nãy dẫn cậu vào chỗ lễ phép hỏi: "Tôi thấy cậu có vật phẩm muốn bán, có cần tôi sắp xếp nhân viên chuyên môn giúp cậu không?"

Quý Duy đứng lên, lắc đầu: "Cảm ơn cô, nhưng mà tôi không cần."

Là một cậu bé rất đẹp.

Nhân viên công tác kinh diễm một chút.

Nhưng mà quá ngây thơ rồi......

Bây giờ còn chưa bắt đầu, nhưng mà lúc bắt đầu rồi người tới sẽ giống như thuỷ triều, một người phụ trách lấy tiền rồi còn phải ký tên căn bản làm không được, mặt khác streamer có kinh nghiệm đều sắp xếp người có chuyên môn thu tiền.

Nhưng Quý Duy lại từ chối, vị nhân viên công tác này cũng không nói gì thêm, lưu loát dứt khoát đi đến chỗ khác.

Quý Duy một lần nữa ngồi xuống.

Thời gian bắt đầu nhanh chóng tới, người ở khu streamer không phải nhiều nhất, hầu hết đều đi thẳng tới Coser, từ khu đầu tiên mà đi.

"Nhanh chút! Người khác bắt đầu xếp hàng rồi."

Du Tiểu Nam kéo tay mẹ chạy thẳng đến khu streamer, mẹ Du đau đầu mà đuổi theo con gái: "Nam Nam chậm chút đi con, mẹ sắp ngã mất."

Du Tiểu Nam vẫn như cũ không quan tâm chạy vội về phía trước, chạy tới cửa ra vào, bé mở bản đồ trong nay ta, khu C2 không gian hình chữ nhật, chỗ ngồi của Quý Duy có lẽ là ở tuốt bên trong.

Vì thế, bé lại kéo tay mẹ đi về phía trước.

Đi ngang qua chỗ ngồi của một beauty blogger, mẹ Dụ nhíu mài, mấy người này toàn là mặt hoa da phấn, vẻ ngoài cũng không quá đẹp, lại còn yêu cầu phải mua đồ trang điểm tự chế mới có cơ hội chụp ảnh ký tên chung.

Một bộ bốn năm trăm tệ, cũng chẳng biết có hợp qua kiểm duyệt chưa.

Cô nhìn kiểu gì cũng thấy là lừa tiền fans.

Rốt cuộc, cô nhìn không được nữa nên hỏi: "Nam Nam, streamer con yêu thích.... Có gì tốt?"

"Duy Duy lớn lên đẹp lắm, chơi game giỏi, còn biết vẽ tranh." Du Tiểu Nam nghiêm trang phản bác.

Mẹ Dụ thầm nghĩ không biết đẹp cỡ nào, nhưng bình thường cô bận bịu làm việc không có thời gian chăm sóc con cái, con gái cũng tới thời kỳ phản nghịch rồi, lúc đi học hay chơi điện thoại, giáo viên bảo gia đình cầm quan tâm đến con hơn.

Cô muốn nhân cơ hội này loại bỏ khoảng cách với con gái, cho nên cũng không nói gì.

"Mẹ nhìn kìa, đó là Duy Duy!"

Bỗng nhiên, Du Tiểu Nam chỉ phía trước, mẹ Dụ nhìn theo hướng bé chỉ, mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Một thiếu niên mười tám mười chín tuổi mặc một cái áo sơ mi trắng vô cùng đơn giản, tay áo cuốn tới nửa cánh tay, đoan chính ngồi trên chỗ ngồi.

Lúc trẻ cô cũng từng đu idol Hàn Quốc, so với những idol dung mạo ưu việt đó thì ngũ quan của thiếu niên không được tính là quá tinh xảo, nhưng mà lại có khí chất rất sạch sẽ, đặc biệt là đôi mắt trong vắt như tuyết tan trên núi.

Thật đúng là...... Vẻ đẹp hiếm thấy.

Hai mẹ con cô tới sớm, ở phía trước không có ai xếp hàng, Du Tiểu Nam kéo cô tới trước mặt thiếu niên, nhỏ giọng mà nói: "Duy Duy, em rất thích anh luôn á, anh có thể ký tên cho em không?"

Mẹ Dụ nhìn thoáng qua poster được thiết kế tinh xảo được bày biện trên bàn, cô làm bên ngành quảng cáo, biết tác phẩm vẽ tay kiểu này giá cả không hề thấp.

Nhưng mà con gái muốn, cô cũng sẽ không từ chối.

Mẹ Dụ mở ví tiền ra: "Phải mua poster trước đúng không, bao nhiêu tiền một tấm?"

Từng này cũng phải năm mươi mấy tấm.

Cô móc ra một tờ một trăm tệ, đưa cho thiếu niên, nhưng lại không nghĩ tới thiếu niên không nhận, mà là thuần thục viết tên mình lên poster: "Cái này là tặng fans, không cần tiền."

Mẹ Dụ ngây người.

Lúc trước, cô luôn cảm thấy mấy streamer này toàn là lừa tiền mấy nhóc con vắt mũi chưa sạch, không nghĩ tới Quý Duy không cần tiền, còn tặng miễn phí poster cho fans.

"Bạn nhỏ đang học sơ trung đúng không, em tên gì?"

*Sơ trung = Cấp 2, cao trung = Cấp 3.

Quý Duy chăm chú nhìn vào đôi mắt của bé gái mà nói.

"Du Tiểu Nam."

Du Tiểu Nam đỏ mặt nói.

"Bạn học Du Tiểu Nam, phải cố gắng học tập tốt nha."

Ở trên poster Quý Duy còn viết thêm một câu "To Du Tiểu Nam", sau đó ôn nhu đưa poster cho bé.

Sau khi Du Tiểu Nam ôm poster ra khỏi khu giao lưu, bỗng nhiên dừng lại.

Mẹ Du nghi hoặc mà nhìn bé: "Sao vậy Nam Nam, con không thoải mái chỗ nào?"

Du Tiểu Nam ôm cô lắc đầu: "Mẹ ơi từ nay về sau con đi học sẽ không chơi điện thoại nữa, ohair học tập thật tốt."

Đây là lần đầu tiên Nam Nam nói như vậy......

Mẹ Dụ rưng rưng nước mắt, nhẹ nhàng vỗ lưng con gái, cô quay đầu lại nhìn thiếu niên bên trong, bỗng nhiên nhớ ra gì đó mà mở điện thoại ra: "Alo, là tôi đây Vương tổng, lúc trước ngài muốn mời streamer cho đại ngôn đúng không, tôi muốn đề cử một người...."

Một bên nhân viên công tác lúc nãy cũng kinh ngạc nhìn Quý Duy ký tên, tuy rằng nói đây là phúc lợi gặp mặt cho fans, nhưng mọi người đều hiểu rõ là bán mấy món đồ liên quan đến mình, phúc lợi chân chính chỉ có mình Quý Duy làm.

Càng làm cô kinh ngạc chính là, thời gian trôi qua, số lượng người xếp hàng gặp mặt streamer càng ngày càng ít, thậm chí còn có hai người đã kết thúc buổi gặp mặt rồi.

Mà số người xếp hàng trước mắt Quý Duy chỉ có tăng chứ không có giảm, cô tổ chức sự kiện được 4-5 năm rồi, nhưng mà là lần đầu tiên thấy streamer game được hoan nghênh như vậy.

Cô không nhịn được hỏi mấy nữ sinh đang xếp hàng: "Các em đều là fans của cậu ấy hả?"

Không nghĩ tới mấy nữ sinh sôi nổi lắc đầu.

Cô nghi hoặc: "Vậy các em là......"

Xếp hàng trong đây không có ghế dựa, từ nãy đến giờ cũng phải ba tiếng rồi, không phải fans thì sao lại có nhiều tinh lực đến vậy.

Một nữ sinh mặc đồng phục thấy cô nghi hoặc, chủ động mở miệng: "Tại anh ấy đẹp!"

Những người khác cũng sôi nổi tán thành.

"Em thấy có người ở khu bên kia nói bên này có tiểu ca ca đẹp trai dữ lắm nên qua đây, nhan sắc này giống như muốn giết chết em ghê."

"Em thì tính là fans qua đường đi, xem tổng nghệ thấy biểu hiện của anh ấy rất ưu tú luôn á."

"Gì, tiểu ca ca còn tham gia tổng nghệ hả, sao tui giống người trên trời rơi xuống không hiểu biết gì về giơi giải trí vậy."

"Tui cho bà xem video anh ấy vẽ tranh nè, hot ra nước ngoài luôn á....."

............

Nhân viên công tác không thể không cảm thấy, lớn lên đẹp chính là ưu thế bẩm sinh, chỉ có ngồi một chỗ thôi cũng hút quá trời fans, người khác học thế nào cũng không được.

*

Sau khi kết thúc buổi giao lưu, cổ tay Quý Duy đỏ hết lên, cậu xoa xoa cổ tay, đeo balo chuẩn bị đi ra ngoài trung tâm triển lãm, bị một chủ bá gọi lại.

Hình như là bên khu khoa học kỹ thuật.

Quý Duy nhất thời không nhớ nổi tên.

Người nọ tự giới thiệu: "Tôi là Hắc Đồng bên khu khoa học kỹ thuật, bây giờ cũng năm giờ chièu rồi, bọn tôi tính tụ tập một chút, cậu có ý kiến gì không?"

Quý Duy có ý kiến.

Bây giờ cậu chỉ muốn trở về Yến Thành, nhảy lên giường ở ký túc xá ngủ một giấc thật đã.

Nhưng mà lại có thêm mấy chủ bá khác tới nói đỡ: "Ăn cùng nhau bữa cơm cũng không phí sức, sau đó bọn tôi bao xe về sân bay cho cậu."

"Đúng vậy, đến Giang Châu mà không nếm thử đồ ăn Giang Châu thì rất tiếc."

Nói đến người khác không từ chối được.

Quý Duy thở dài, gật đầu, đi theo bọn họ.

Vốn dĩ chỉ là tuỳ tiện tụ tập thôi, nhưng Văn Tranh vừa ra tay đã đặt bàn ở nhà hàng sang trọng nhất Giang Châu, mọi người nghe xong đều sốc, ngoại trừ Quý Duy, những người khác đều đổi xưng hô với Văn Tranh từ "Văn ca" thành "Văn thiếu".

Trên đường đi đến nhà hàng, điện thoại của Quý Duy rung một cái, cậu mở tin nhắn ra, thì ra là Lục Thận Hành nhắn tới.

[Lục Thận Hành] Sắp lên máy bay sao.

Thần tượng bận rộn như vậy, sao lại biết mình tới Giang Châu? Nhưng mà Quý Duy vẫn áp xuống nghi hoặc trong đáy lòng, thành thật nhắn lại.

[Quý Duy] Em cùng với mấy người khác tới Trà Đạo Giang Châu ăn cơm.

Một lúc lâu sau Lục Thận Hành cũng không nhắn lại, lúc cậu chuẩn bị cất điện thoại, Lục Thận Hành nhắn tới một câu.

[Lục Thận Hành] Tốt.

Cậu mờ mịt mà chớp mắt, không minh bạch được ý tứ của anh, là "Khá tốt" hay là "Đã biết".

*Nguyên văn: Hảo, mỗi trường hợp khác nhau lại mang nghĩa khác nhau.

Mà Hắc Đồng ở một bên vẫn đám chìm trong hào khí của Văn Tranh, cảm thán nói: "Sao giữa người với người lại chênh lệch lớn như vậy chứ, Văn thiếu ở trên khu game cũng là streamer số một, ngoài đời lại là phú nhị đại, tôi muốn chết."

*Phú nhị đại: Nghĩa đen: "thế hệ giàu có đời thứ hai", là một thuật ngữ tiếng Trung được dùng để chỉ đến thế hệ con cái của giới nhà giàu mới nổi (nouveau riche) tại Trung Quốc.

Một người khác lại nói tiếp: "Nhà hàng này một bàn phải trên dưới mười vạn đúng không, Văn thiếu thật hào phóng."

Ôn Tử Mộc tự nhiên mà khoác tay Văn Tranh: "Có hào phóng gì đâu chứ, tôi với A Tranh bình thường không thích bạc đãi dạ dày, ăn mấy chỗ này đều là thói quen."

Y bỗng nhiều nhìn qua Quý Duy: "Có lẽ là lần đầu tiên Quý Duy ăn đúng không?"

Quý Duy đang bận nghĩ tới lời Lục Thận Hành nói nên có chút thất thần, Hắc Đồng phải đẩy tay mới kịp phản ứng lại, cũng không nghe rõ là hỏi cái gì, chỉ tuỳ ý gật đầu.

Ôn Tử Mộc cười cười: "Không có việc gì."

Sau khi mọi người ngồi vào ghế lô, Văn Tranh và Ôn Tử Mộc cùng ngồi ở trên cùng, Quý Duy ngồi gần bên ngoài, người phục vụ cung kính mà đem thực đơn đã chuẩn bị sẵn cho y xem qua.

Thấy thế, Ôn Tử Mộc nhíu nhíu mày.

Quý Duy liếc nhìn giá cá của thực đơn từ trên xuống dưới, ước chừng phải mười tám vạn, chậc lưỡi một cái chủ động đưa cho Ôn Tử Mộc.

Cái này cậu đỡ không được.

Không nghĩ tới Ôn Tử Mộc liếc qua thực đơn, nói với phục vụ: "Cái này không đúng, rõ ràng tôi đặt bàn bốn vạn, sao lại thành mười tám vạn rồi? Nhà hàng khinh khác hàng hay sao?"

_____________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Quý Duy: Tui thấy tui nghèo quá huhu.

Editor có lời muốn nói: Đúng thật thì tìm cái gì đó làm đề giết thời gian chính là một cách hay, nếu thất tình mà giảm cân được thì tui nguyện thất tình hoài. Giỡn thôi =))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.