Lữ Xuân về tới bản doanh nàng rất vui mừng khi thấy đạo sĩ Thu Sơn đã có mặt ở đấy.
– Hàn Tín bị thanh toán rồi phải không ...Được chim bẻ ná được cá quăng nơm mà ...
– Sao đạo sĩ tài vậy, mới chỉ là tính toán thôi mà ...
– Hán Cao Tổ đã mời tới và cho giáp sĩ thanh toán cái một ...Không những Hàn tín bị giết mà còn bị tru di ba họ nữa ...độc thật ...bây giờ thì mình xuống lăng mộ nữa phải không ...
– Dạ, hoàng hậu có gửi quà cho đạo sĩ, trà trảm mà đấy ...
– Uống trà trảm mã của hoàng hậu ta lo cho cái đầu ta quá ...Ta nói trước, đi thám hiểm với ta chỉ là đi chơi. Ta không dính vô chuyện ân oán giang hồ. Thôi để pha trà trảm mã uống chơi. Theo lẽ ta không nên uống cái thứ trà sát sinh này. Thứ trà ngựa nhai vào bao tử rồi xuống núi bị chém bay đầu móc trà ra sao ướp dâng vua, kẻ tu hành như ta phải tránh xa. Nhưng không uống thì mắc tội khi hoàng hậu. Khi hoàng hậu còn nguy hơn khi quân nhiều ...Uống trà đi rồi mình lên đường. Nhớ lần này phải đem theo nhiều quân nhiều đuốc nhựa thông ...Mình sẽ đến thẳng lăng mộ, chứ không đi lòng vòng ...
Qúi vị đều nhận được thư hăm dọa phải không. Ta cũng mới nhận được thư hăm dọa. Với ta hăm dọa ngăn cản là thúc đẩy ta tiến tới ...Người ta bảo ta là đạo sĩ khùng. Nhưng tính ta vậy, ngăn ta là ta làm ...Đời không phiêu lưu chán ngắt ...Này có mặt nạ nên mang theo nhé ...Dưới đó nguy hiểm lắm chứ không phải chơi đâu ...Chúng mình đi lần này là đụng độ thật ...Nhưng cái đầu Lý Tư, Triệu Cao ghê lắm đó là những tay chuyên môn về hầm hố và cạm bẫy ...Kèm theo lại còn có Trương Tử Phòng nữa ...
Uống trà đi trà trảm mã đặt biệt thật rất có hậu ...Quý vị có thấy cái hậu của nó không, vừa mát, vừa ngọt ...Trà ngon là cái hậu ...Con người ta tốt hay xấu cũng ở chổ có hậu hay không ...Bà Lữ Hậu lo cho cái hậu của bà ấy quá nên bà gây hơi nhiều ân oán đấy ...Bà này đáng lẽ phải lấy Tần Thủy Hoàng mới phải ...chứ ôngHán Cao Tổ chịu sao thấu bà này ...
Nghe Đạo sĩ Thu Sơn nói Lữ Xuân cau mày, Thiết Diện vội lên tiếng.
– Uống trà đi đạo sĩ, hơi đâu mà nói chuyện thiên hạ có lúc mang lụy vào thân ...
– Ta biết cái số ta mà ...Ta nói vậy mà không ai nỡ hại ta đâu ...Không chừng bà còn mời ta làm quân sư. Ta nói trước, việc bà ấy làm quá đáng đấy, nhưng bà lại chẳng sao vì vây cánh bà đông, cái số bà tốt ...
– Thôi dẹp chuyện ấy đi ...Hôm nay theo ý đạo sĩ mình đến mộ Hạng Võ bằng ngả nào.
– Đi đường thuỷ, đi bằng thuyền, phải thuyền độc mộc mới vào được lòng mồ. Lữ tướng quân hãy cho chuẩn bị thuyền độc mộc đi ...Nhớ đem theo cung thủ và khiêng độc mộc cho nhiều ...Bạn ta trên đảo đã chỉ cho ta con đường này ...Đường này hang ổ của thủy quái ...Mà thuỷ quái ở đây không chỉ có sấu không đâu nhé, còn nhiều loại ghê gớm lắm đấy.
Phải dùng thứ thuyền độc mộc thất tốt. Thứ thuyền dùng chỉ một cây gỗ lớn gọt đẽo thành thuyền mới hi vọng đối phó được với thủy quái.
– Đạo sĩ có thể yên chí về chuyện này, trong triều đình có một chuyên viên về thuyền độc mộc ...Tôi ra lệnh đem gấp đội thuyền độc mộc tới. Ngoài thuyền độc mộc còn có loại thuyền bọc sắt nữa ...
– Phải có thuyền tốt mới hy vọng qua mặt được những loài thủy quái ở hồ này. Nghe nói dưới đường hầm có một cặp giải ghê lắm ...Nhưng nó thường chỉ ở dưới sâu chỉ nổi lên mặt nước lúc trở trời thôi ...Mà thời tiết này ta xem thiên văn rồi trời êm lắm.
Một tên lính vào báo tin với Lữ Xuân.
– Trình tướng quân có thánh chỉ ...
Lữ Xuân vội vàng quì xuống nhận thánh chỉ mở ra đọc rồi tủm tỉm cười :
– Đạo sĩ hay thật Hàn Tín đã bị hạ, hoàng hậu ra lệnh phải xuống lăng mộ Hạng Võ gấp để còn hồi triều lo việc trong cung ...Mai ta bắt đầu được chưa ...
– Ngay ngày mai có thể được. Việc quan trọng là phải có nhiều quân bơi lội giỏi và ít nhất mười thuyền độc mộc ...Chỉ những người biết bơi lội mới cho tham gia chuyến thám hiểm này ...
Riêng về loài giải ta ta có mang theo một loại thuốc thả xuống nước là loài này phải tránh xa, có thể yên tâm.
Bỗng nhiên một loạt tên bắn xuống bàn mỗi tên mang một lá thư.
Thu Sơn đạo sĩ cười khà khà nhảy ra ngoài rồi chạy vô.
– Bọn này quái quỷ thật chúng dùng mấy con vươn bắn tên xuống chúng ta ...
– Thư gì vậy. Lại hăm dọa phải không.
– Có thư của đạo sĩ đấy ...
– Chà thư của Trương Tử Phòng . Viết gì đấy ...Muốn vô chơi thì cứ vô nhưng đừng bạo động ...Với người đã chết nên tôn trọng ...Vụ này nên nói với Lữ tướng quân và Lữ hoàng hậu ...Ta chỉ là kẻ đi chơi ...không liên can gì đến ta ...Đúng, nên để yên cho người chết ...Của cải chẳng phải của riêng ai ...Đúng, hoàn toàng đúng. Ta đâu có ham gì của cải ...Của cải danh vọng những thứ đó hoàn toàn xa lạ với ta ...Nhưng đừng qua mặt ta ...Ta là người đọc đạo đức kinh mà ...